Chương trước
Chương sau

Pole hít sâu 1 hơi vào người , cố gắng bình tĩnh lại , lạnh lùng nói : “ cậu có biết chiếc bàn này được làm bằng loại gỗ gì không ? chiếc bàn này được làm bằng loại gỗ hồ đào , loại gỗ quý hiếm và đắt giá nhất của đại lục Aden . loại gỗ này là vật liệu quý hiếm , là niềm mơ ước của các pháp sư trong đại lục Aden này , họ chuyên dùng loại gỗ này chế tạo pháp trượng để sử dụng , vì loại gỗ này vừa nhẹ vừa bền và điều quan trọng nhất là thuộc tính của nó có thể thích hợp với mọi loại nguyên tố ma pháp của pháp sư . loại gỗ này phải tốn 50 năm mới mọc rễ , thêm 50 năm mới trưởng thành , ngoài ra , không phải lúc nào cũng có thể thành công trong việc trồng trọt . cho nên loại gỗ này thuộc loại bảo bối quý hiếm ,cho dù cậu có tiền cũng chưa chắc mua nổi !!!!”
Tiền Thế Kiệt nghe xong giật mình , không kềm được thót ra 1 câu : “ quý hiếm vậy sao ?”
Pole nhăn mặt , hừ mạnh 1 tiếng nói : “ chứ sao , loại gỗ này ta đã tìm mua hết 20 mấy năm trời , tốn trên cả chục vạn đồng vàng , mới tích góp đủ để làm thành 1 bộ bàn ghế , giờ lại bị cậu 1 kiếm chặt đứt làm đôi , ta không liều mạng với cậu mới là lạ á !”
Tiền Thế Kiệt có chút tò mò hỏi : “ quý hiếm như thế mà ông chỉ dùng làm bộ bàn ghế để ngồi thôi sao?”
đôi mắt của Pole quay tròn , có chút do dự , ngập ngừng nói : “ thì … thì ta thích thế đấy , dùng loại gỗ này để làm bộ bàn ghế trang trí để ở ngoài cửa tiệm , như vậy mới chứng tỏ được sự giàu sang và chịu chơi của ta chứ , để cho những tên pháp sư đi ngang qua cửa tiệm nhìn thấy phải thèm chảy nước miếng chơi, không được sao ?”
Tiền Thế Kiệt trực tiếp trợn mắt trắng với ổng .
Lát sau , chỉ thấy Pole tay cầm cây chổi vô cùng phẫn nộ đuổi đánh Tiền Thế Kiệt ra khỏi cửa tiệm .
Chạy được 1 khoảng khá xa , Tiền Thế Kiệt mới ngừng lại , thở nhẹ 1 cái . quay người lại, chỉ thấy Isbel đang đứng ở phía sau lưng gượng cười nhìn chằm chằm vào mình .
Tiền Thế Kiệt gãi gãi đầu , gượng cười nhún vai nói : “ không ngờ lão Pole lại giận dữ như vậy !”
Isbel mỉn cười nói : “ cũng không trách ông ấy được , gỗ hồ đào rất quý giá . không phải ai cũng mua nổi , thông thường thì chỉ có những đại pháp sư của đại lục Aden mới có thể sở hữu 1 cây pháp trượng được làm bằng gỗ hồ đào . chiếc bàn lúc nãy , e rằng đủ để chế ra 5 , 6 cây pháp trượng rồi đấy .”
Nói xong , cô ta lại đưa mắt nhìn chằm chằm vào thanh kiếm do Pole tặng đang treo trên eo lưng của Tiền Thế Kiệt .
Nhìn thấy Isbel đang nhìn chằm chằm vào thanh kiếm của mình , Tiền Thế Kiệt có chút tò mò , díu mày hỏi : “ thanh kiếm này có gì kỳ lạ mà cô nhìn dữ vậy ?”
Isbel có chút do dự , dường như điều gì khó nói , bỗng nhiên thở dài 1 tiếng , lắc đầu nói : “ không có gì !”
Tiền Thế Kiệt cảm thấy rất hiếu kỳ , rõ ràng là Isbel biết được điều gì đó về thanh kiếm này , nhưng Tiền Thế Kiệt hỏi mãi mà cô ta vẫn không chịu trả lời .
Isbel vội vã thay đổi đề tài , mỉn cười nói : “ sắp tới giờ rồi , chúng ta hãy mau chóng đi tới sân vận động thôi .” nói xong ,không đợi Tiền Thế Kiệt kịp nói gì , cô ta đã phóng đi bay về hướng sân vận động ở thành nam .
Tiền Thế Kiệt lắc đầu thở dài 1 tiếng , không còn cách nào khác , đành chạy theo phía sau Isbel .

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.