trong lòng cô ta thầm nghĩ : ba mẹ mình đã mất hồi lúc mình còn nhỏ , mình không có cơ hội báo hiếu cha mẹ , anh ấy hiếu thảo như vậy . giúp anh ấy 1 tay thì đã sao nào . nếu như không thể vượt qua khu rừng băng phong , mình sẽ lập tức dẫn anh ấy rời khỏi ngay lập tức . tuyệt đối không được để 1 mình anh ấy đi vào nơi nguy hiểm , 1 người hiếu thảo như thế , chết đi thì uổng lắm .
còn trong lòng Tiền Thế Kiệt thì nghĩ rằng : khà khà , cuối cùng cũng đã dụ được con nhỏ tham tiền này giúp đỡ . trong khu rừng băng phong nguy hiểm như vậy, nếu như không may gặp phải những con quái thú lợi hại , mình sẽ dùng ả làm mồi thu hút mấy con quái thú đó để tạo cơ hội ình bỏ chạy !! quả thật là 1 sáng kiến tuyệt vời !!
………
mấy ngày tiếp theo sau đó , Gongro bảo rằng cả 2 không cần tới tìm ông ta nữa . chỉ cần tự mình ở nhà luyện tập theo những phương pháp mà ông ta chỉ dạy .
ngày nào Tiền Thế Kiệt cũng làm theo những động tác thể dục kỳ lạ mà Gongro dạy cho . mỗi ngày 3 lần , sáng , trưa , tối . mỗi lần làm xong , cơ thể của anh ta đều rất đau nhức và mệt mỏi , thường xuyên ngủ thiếp đi .
mỗi lần ngủ thiếp đi như vậy , trong giấc mơ đều nhìn thấy 1 tia sáng như lần trước . tia sáng đó càng lúc càng lớn dần lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007568/chuong-100.html