Tiền Thế Kiệt nghe xong có chút chán nản , không ngờ lại có lũ người ngốc nghếch như thế , chẳng lẽ thần bảo ông cống nạp vợ của ông hoặc bảo ông nhảy vào núi lửa ông cũng 1 mực làm theo sao ? á , mà trông dáng vẻ ngoan đạo của ổng thì không chừng cũng sẽ làm theo 1 cách không suy nghĩ à nha!
Tiền Thế Kiệt cúi đầu suy nghĩ 1 hồi , sau đó ngẫng đầu lên , mang theo vẻ mặt kiên quyết , từ từ nói : “ vậy cho tôi xin được từ chối .”
giáo hoàng từ từ đưa đầu xuống , nhìn chằm chằm vào Tiền Thế Kiệt , trong đôi mắt nhấp nháy những tia sáng sắc lạnh , từ từ nói : “ cậu từ chối ?”
Tiền Thế Kiệt nhún vai mỉn cười nói : “ đúng thế , tôi từ chối ! mục đích của tôi đi tới đại lục Aden này chẳng qua chỉ là muốn cứu mẹ mà thôi , còn những cái sứ mệnh hay tai hoạ gì đó không liên quan gì tới tôi cả . nếu như các ông không thể giúp tôi , vậy thì tôi cũng chẳng có lí nào phải gia nhập vào toà thánh của ông cả ! tôi không có thể thời gian để giỡn chơi với các ông , tôi còn phải đi cứu mẹ tôi !”
Trong đôi mắt của giáo hoàng đã tràn đầy sát khí , lúc này ông ta không còn giữ được vẻ mặt nhân hậu thân thiện giả tạo vốn có của mình nữa , thay vào đó là bộ mặt thật của ổng đã hoàn toàn bộc lộ ra , phẫn nộ nói : “
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007520/chuong-52.html