bà Tiền lắc đầu : “ mẹ hiểu mà , con đã lớn rồi , những việc này cũng là chuyện bình thường thôi . mẹ không phải trách con , nhưng cứ tiếp tục như thế này thì không ổn chút nào .”
cái đầu của Tiền Thế Kiệt gần như cúi sát xuống đất , ngập ngừng nói : “ xin … xin lỗi mẹ …. Con cũng … cũng không muốn đâu ạ !”
Bà Tiền thở dài , sau đó lại cười nhẹ nhàng nói : “ nếu không muốn thì hãy mau chóng tìm ẹ 1 cô con dâu đi chứ , để nó có thể thay mẹ làm cái việc giặt khăn trải giường cho con ấy .”
Tiền Thế Kiệt ái ngại không dám nhìn thẳng vào bà mẹ , khuôn mặt càng lúc càng đỏ ửng lên : “ sao hôm nay mẹ nói năng gì kỳ cục thế này , con …. Con còn nhỏ mà !”
bà Tiền cười lớn nói : “ nhỏ gì mà nhỏ , bằng tuổi này , có phức làm cha của người ta được rồi đấy . lần trước con có dẫn mấy cô đồng nghiệp về nhà chơi , mẹ trông có vài đứa cũng được đấy chứ , hay là …..”
Tiền Thế Kiệt vội vã đứng bật dậy , cúi đầu chào mẹ : “ thôi con đi làm đây , chuyện này nói sau nhé .”
Nói xong , tựa như bị ma đuổi chạy ra khỏi nhà . để lại bà Tiền ngồi ở đó thở dài lắc đầu : “ mỗi lần nhắc tới chuyện này là nó quay đầu bỏ đi , chán ghê , thế này thì khi nào mình muốn có cháu nội để ẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-trong-cac-vi-than/1007470/chuong-2.html