Chương trước
Chương sau
Ngay cả Tiên Đạo đại thương minh ngày xưa ngựa xe như nước, hôm nay cũng là đóng cửa không làm.
Đây là một tràng chiến đấu quyết định địa vị chính tà chủ trì mấy ngàn năm sau, mỗi người đều đang đợi đến kết cục cuối cùng.
Chung quanh mấy ngàn dặm quanh Tiên La phái đã sớm là là không còn người nào.
Không có ai dám can đảm ở nơi này đi tới gần Tiên La sơn, đó hoàn toàn là một mảnh sinh mệnh cấm địa.
- Tiên Mộng sư huynh, còn chưa liên hệ được với Lâm Hi sao?
Một gã trưởng lão Tiên La phái khôi ngô cường tráng nói.
- Không có. Chỉ biết là hắn đã rời đi chỗ sâu hải dương, đã tới biên giới lục địa, nhưng cụ thể ở chỗ nào, người của Hải ngoại thập phái không nói. Chỉ nói là hắn đang bế quan tu luyện, bị vây ở lúc khẩn yếu quan đầu, không thể bị quấy rầy.
Tiên Mộng trưởng lão nói.
- Nói cách khác, chúng ta căn bản không thể xác định hắn có thể kịp thời chạy tới hay không?
Trưởng lão khôi ngô cường tráng của Tiên La phái một câu kết thúc, các vị trưởng lão ở chung quanh cũng nhíu mày thật sâu.
Tràng chiến đấu này quan hệ đến sinh tử cùng với truyền thừa đạo thống của Tiên La phái.
Thế cục đã sớm nguy như chồng trứng, mà 'Chính chủ' lại không biết tung tích. Nếu như Lâm Hi không thể kịp thời chạy tới, cả Tiên La phái cũng chỉ có diệt phái mà thôi.
Đây đối với Lâm Hi có lẽ chỉ là một chuyện nhỏ không quan trọng, nhưng mà đối với Tiên La phái lại là đại sự thiên đại. Hôm nay bởi vì nguyên nhân Lâm Hi đưa đến tiêu diệt cuối cùng, đây là chuyện dù ai cũng không cách nào tha thứ.
- Chư vị sư thúc, sư bá, thật xin lỗi, đều là lỗi của ta.
Bên cạnh các vị trưởng lão, Lạc Anh tiên tử vẻ mặt áy náy. Nếu không phải nàng trước đi đến nơi Chưởng môn cố gắng trần từ khuyên can, Tiên La phái chưa chắc sẽ ở sau khi Lâm Hi tuyên bố thành lập Thí Thần liên minh, tuyên bố là địch với Tiên Đạo đại liên minh.
- Nha đầu, không nên suy nghĩ nhiều. Mặc dù lúc trước quả thật ngươi đi can gián Chưởng môn, bất quá nhiều trưởng lão bổn tông môn như vậy ở nơi đó, ngươi thật cho là Chưởng môn bởi vì quan hệ tư nhân giữa ngươi và Lâm Hi mà tuyên bố đối kháng với ba phái sao?
Tiên Mộng trưởng lão nói.
Đối với tràng nhân duyên của Lâm Hi cùng Lạc Anh tiên tử này, hắn kỳ thật là cực kỳ vừa ý. Nếu như không có gì ngoài ý muốn, vốn là hai người hẳn là đã kết thành Tiên lữ, song tạo hóa trêu ngươi, đang êm lành tốt đẹp, người nào cũng không nghĩ tới trong thời gian rất ngắn Lâm Hi liền từ Thiên chi kiêu tử như mặt trời ban trưa trong thiên hạ, chạm tay có thể bỏng biến thành 'Phản đồ', ' Khí đồ' của Thần Tiêu tông.
Xen lẫn ở bên trong quan hệ phức tạp này, Tiên La phái kỳ thật là khó làm nhất.
Dĩ nhiên, nếu như nói Tiên La là bởi vì quan hệ với một người Lâm Hi liền quyết định cả quyết sách của tông phái, đó là vơ đũa cả nắm, khinh thương trí tuệ sinh tồn mấy ngàn năm của Tiên La phái.
'Thà làm đầu gà, không làm đuôi phượng', đây là một câu cổ ngạn ngữ. Làm nô bộc cho người ta lại làm sao sướng khoái bằng tự tại. Hàng phục Thái Nguyên cung chẳng qua là lựa chọn dưới tình huống bất đắc dĩ.
Huống chi, Tiên La phái trước đó đã sớm đắc tội Thái Nguyên cung.
Tấn chức đại điển ngày đó của Lạc Anh tiên tử, Tiên La phái không có ngay mặt đáp ứng Thái Nguyên cung cầu hôn, đã đắc tội Thái Nguyên cung rồi, xa hơn về sau, Thái Nguyên cùng Thần Tiêu tông đồng thời thỉnh cầu Tiên La phái liên minh, Tiên La phái vứt bỏ Thái Nguyên cung mà lựa chọn Thần Tiêu tông, đây chính là lần đắc tội thứ hai.
Trước sau hai lần lặp lại đắc tội, ở trong mắt Thái Nguyên cung, địa vị của Tiên La phái đã xuống dốc không phanh, thành 'tiểu nhân' thay đổi thất thường, mặc dù gia nhập Tiên Đạo đại liên minh cũng sẽ không có quả ngon gì để ăn, đến cuối cùng bị Thái Nguyên cung chủ đạo Tiên Đạo đại liên minh chèn ép theo kiểu cung cấp nước ấm để luộc ếch cũng là chuyện tình mà hoàn toàn có thể đoán trước.
Tông phái giữa chiến chiến hòa hòa, công phạt không ngừng, vài ngàn năm trước Thái Nguyên từng tiến công đến Tiên La phái, chẳng qua là bị Tiên La phái đánh lui. Hôm nay chẳng qua là chuyện xưa tái diễn, huống chi sau khi Tiên Đạo đại liên minh thành lập, Thái Nguyên cung vẫn nói bóng nói gió, ám hiệu Tiên La phái dâng ra Đại Tiên La thánh thụ ở bên trong tông.
Đại Tiên La thánh thụ là căn bản của tông phái, là nền tảng duy trì hơn vạn đệ tử kiệt xuất của tông phái, là vạn vạn không thể đưa cho Thái Nguyên cung được.
Xâm lấn năm đó mặc dù thất bại, nhưng đối với cao tầng Tiên La phái mà nói, lại là ký ức vẫn còn mới mẻ. 'Tư mã chiêu tâm, người đi đường đều biết', ý đồ của Thái Nguyên cung một mực cố gắng thống nhất Tiên Đạo đạo đại thế giới cho tới bây giờ cũng chưa từng ngừng nghỉ.
Tiên La phái muốn sinh tồn được, lựa chọn cũng không nhiều.
- Lạc Anh, ngươi không nên nghĩ quá nhiều. Đệ nhất quyết định của tông phái đều có đạo lý riêng, tuyệt đối không thể vì tu tình nhi nữ liền vội vã làm ra quyết định. Cùng chuyện này quan hệ không lớn.
Một gã trưởng lão mặc hắc bào, tóc trắng xóa khác nói.
Nghe được mấy tên trưởng lão nói như vậy, Lạc Anh tiên tử mặc dù tốt được chút ít, nhưng vẫn khó chịu như trước.
- Tiên Mộng sư bá, Tiên Huyễn sư thúc..., mặc dù ta biết rất khó nói phục các ngươi, bất quá ta tin tưởng hắn nhất định sẽ chạy tới đúng lúc.
Lạc Anh tiên tử rũ mắt xuống, ánh mắt phức tạp nói.
Thời gian chầm chậm trôi qua, trên Tiên La sơn càng ngày càng khẩn trương, trong lòng mỗi người đều giống như một cái trống đang gõ, thời gian càng tới gần, tiếng gõ trống càng khẩn mật.
- Có thể hay không vượt qua liền nhìn hôm nay rồi.
- Thắng làm vua thua làm giặc, hiện tại chỉ hi vọng người của Hải ngoại thập phái cùng Vạn Ma lĩnh có thể chạy tới đúng lúc.
- Chưởng môn nhân quyết định cùng Tiên Đạo đại liên minh là địch, chỉ hi vọng cái quyết định này là có đầy đủ lý do cùng suy nghĩ.
...
Trên Tiên La sơn lòng ngươi thấp thỏm, rất nhiều người nắm chặt quả đấm, trên lưng bàn tay cũng hiện lên gân xanh. Đối với tràng chiến đấu này rất nhiều người trong lòng đều là thấp thỏm bất an.
Thế lực của Tiên Đạo đại liên minh thật sự là quá lớn, tập hợp Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A trước kia còn chưa tính, còn tăng thêm một cái 'minh hữu' là Thần Tiêu tông. Lấy lực lượng của một mình Tiên La phái muốn đối kháng với bốn quái vật lớn này, cho dù là người lạc quan cũng mất đi nụ cười, vẻ mặt ngưng trọng.
Chỗ sâu thời không của Tiên La phái, đại điện cao vút, thoạt nhìn rộng rãi tráng quan.
Một trung niên nam tử ăn mặc kiểu văn sĩ đứng chắp tay, trong lòng bàn tay trái nắm một thứ hình dạng giống như phong thư. Nam tử thoạt nhìn phong độ nhẹ nhàng, cực kỳ nho nhã, nếu như để ở trong thế tục, tránh không được có người cho là hồng nho bác học.
Nhưng mà chỉ nhìn mấy tên Thái thượng trưởng lão mái tóc trắng xóa, khí tức bàng bạc, hai tay buông xuống, một bộ cung kính, liền biết địa vị của trung niên văn sĩ này ở trong Tiên La phái cao cao tại thượng, như mặt trời ban trưa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.