Chương trước
Chương sau
Trên đại hải ba đào phập phồng, từng tòa sơn phong chập chùng huyền phù ở trên mặt biển, phía dưới lấy từng căn lớn nhỏ cỡ quyền đầu liên tiếp xuống đáy biển. Trên đỉnh nó một tòa sơn phong tinh xảo đứng sừng sững, phía trên có vô số cung điện.
Nếu như nhìn kỹ lại là có thể phân biệt được, mười tòa sơn phong này chính là sơn phong của Hải ngoại thập phái. Tiên đạo đại liên minh nhất cử càn quét thập đại tông phái, sau đó nhân tiện lấy đại thần thông đem tông môn của thập phái nhổ tận gốc, dời đến nơi dây, tạo thành một quần sơn phong lớn hơn nữa.
Phía trên sơn phong cao thủ la liệt, từng gã tiên đạo tu sĩ mặc phục sức của Thái Nguyên, Thần Tiêu, Thái A đi qua đi lại, không ngừng ra vào trong cung điện. Từ trên người chút ít cao thủ Tiên Đạo nơi này mơ hồ có thể thấy được một cái quyền lực trung tâm mới ngay chính giữa chậm rãi thành hình.
Hải ngoại thế giới rộng lớn vô ngần, hơn nữa có rất nhiều tư nguyên có thể vì Tiên đạo thập phái sử dụng. Tiên đạo đại liên minh chinh phục nơi này, liền chuẩn bị bắt chước kết cấu của đại liên minh, ở chỗ này thiết lập một cái chi nhánh quyền lợi trung tâm, vĩnh viễn thống trị Hải ngoại thế giới, lấy đó để lộ ra uy vọng cùng quyền thế của Tiên đạo thập phái.
Chỗ cao nhất ngọn núi, một tòa ám kim đại điện cao hơn mười trượng đứng sừng sững, sâu không lường được.
Trong đại điện thần lực mênh mông, đọng lại như thực chất, một gã lão giả râu tóc ngân bạch, tóc mai rủ xuống đất ngồi xếp bằng ở trong thần lực hải dương như triều tịch này.
Sắc mặt của hắn hồng nhuận phảng phất như là cổ ngọc, ngọa tàm bạch mi cao ngất thẳng đến tóc mai hiện ra một cỗ vị đạo sắc bén.
Người này chính là Thái thượng trưởng lão Huyền Huyền tử của Thái Nguyên cung, tám ngàn năm trước đắc đạo bước vào Quỷ Thần cảnh, nhưng thủy chung sợ hãi chiến đấu tàn khốc ở Trung tâm vũ trụ, ẩn cư ở chỗ sâu thời không của Thái Nguyên cung, thay Thái Nguyên cung trấn áp mệnh mạch.
Lần này Tiên đạo đại liên minh thành lập, Thái Nguyên cung cũng mời được vị 'lão quái vật' này đến đây chủ trì đại cục, nhất thống Hải ngoại thế giới.
Một chuyến đến Hải ngoại này vốn là nghĩ gặp lại Hải Thần cổ lão tồn tại thần thoại của Hải ngoại đại thế giới, không nghĩ tới trừ một đầu Hải Thần bị Lâm Hi giết chết, một đầu Hải Thần khác cũng lâm vào ngủ say, khiến cho Huyền Huyền Tử lòng tràn đầy hi vọng mà thất bại, định ở lại Hải ngoại thế giới tĩnh tu, nói không chừng vừa vặn gặp được đầu Hải Thần tỉnh lại kia.
- Hô!
Từng cỗ thanh sắc thần lực hồng lưu không ngừng từ chu thân bách khiếu của Huyền Huyền Tử phụt lên mà ra, trong thanh sắc thần lực hàm chứa đại thần thông nào đó, mỗi một lần hô hấp đều dẫn tới cả ngọn núi chấn động.
Đột nhiên lúc này tâm thần của Huyền Huyền Tử vừa động, chợt ngẩng đầu lên:
- Người nào!
Một tiếng này vừa mới phát ra, đáp lại hắn đúng là một tiếng nổ vang kinh thiên động địa.
- Ầm!
Đỉnh điện phá toái, một cái thủ chưởng khổng lồ che khuất bầu trời, trong lòng bàn tay hiện lên nhật nguyệt sơn hà, còn có ngôi sao vô tận, hàm chứ bí mật vũ trụ, đột nhiên một chưởng oanh xuống.
- Đại Lực thần ma!
Thấy cái thanh đồng sắc cự chưởng này, hai mắt của Huyền Huyền Tử chợt trợn trừng, trong mắt lộ ra thần sắc khiếp sợ, vội vàng kêu to một tiếng, thần lực bắn ra tạo thành vạn đạo hồng lưu, một đầu thanh đồng sắc thần ma khổng lồ tản ra khí tức cổ lão thương mang, đột nhiên một chưởng đánh xuống.
- Ầm!
Cả phù đảo ầm ầm chấn vỡ, hai cỗ cự lực chợt giao nhau một cái lập tức chính là trời rung đất chuyển, trên đỉnh đại điện Huyền Huyền Tử cường hóa nham thạch từng trọng, ngay cả một tên Tiên Đạo tu sĩ không kịp né tránh oanh long long trực tiếp bị một chưởng bỗng nhiên mà tới kia toái áp đến chỗ sâu đáy biển.
Một màn biến đổi đột ngột này, cao thủ của Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái còn chưa phục hồi lại tinh thần, Huyền Huyền Tử liền đã bị oanh đến trong biển rộng rồi.
Cả đảo tự hoàn tòa sụp đổ.
- Không tốt!
- Sư thúc tổ!
- Trưởng lão!
...
Từng đạo nhân ảnh kinh hồn bất định, rối rít bay lên không trung thất thanh kinh hô.
Tiên đạo đại liên minh hoàn toàn hỗn loạn, đám người Tam Tiên đảo chủ ở nơi xa cũng là liên tục chấn động. Một chưởng này của Lâm Hi tương đối bạo lực, phạm vi của chưởng lực thần cản sát thần, phật ngăn giết phật, uy lực cường đại bất khả tư nghị.
Huyền Huyền Tử chính là siêu cấp cường giả ẩn cư trong Thái Nguyên cung, là nhân vật truyền kỳ Quỷ Thần cảnh, thập phái lãnh tụ cơ hồ là trốn chạy hắn, không nghĩ tới cứ như vậy một chưởng bị Lâm Hi trấn áp đến chỗ sâu đáy biển.
- Mau ra tay!
Tam Tiên đảo chủ rất nhanh phục hồi lại tinh thần, vẫy tay một cái, đầu tiên nhảy ra, phía sau, cao thủ của Hải ngoại thập phái đã sớm đợi lệnh rối rít lên.
- Cô cô cô!
Dưới sự sụp đổ của đảo tự, từng cái bọt nước khổng lồ nổi lên, cùng với huyết thủy và phần còn lại của tay chân đã bị chặt đứt.
- Chưởng lực thật hùng hậu!
Một cái thanh âm như lôi minh từ chỗ sâu đáy biển truyền đến, quang mang chợt lóe, thanh đồng sắc thần ma lớn như ngọn núi từ mặt biển bay lên. Ở vị trí đỉnh đầu của Thần ma này, Huyền Huyền Tử quần áo tả tơi, tóc bạc rối tung, đứng yên ở trong hư không.
Thần sắc của hắn ảm đạm không ít, đỉnh đầu ngẩng lên, nhìn Lâm Hi đang phiêu phù trên không trung.
- Người trẻ tuổi, người bình thường tuyệt đối tu không ra được chưởng lực như vậy. Ngươi rốt cuộc là ai?
Huyền Huyền Tử nói, trên nét mặt mang theo một loại bướng bỉnh.
- Lâm Hi.
Lâm Hi nói, nhìn qua Huyền Huyền Tử ở phía dưới, trên mặt không có một tia biểu tình nào.
- Lâm... Lâm Hi.
Giờ khắc này, Huyền Huyền Tử rốt cục nghĩ tới cái gì, hai mắt chợt trợn to:
- Thì ra người mà Thần tử muốn tìm chính là ngươi!
Giật mình, bỗng nhiên cười lớn lên:
- Ha ha ha, chưởng lực như vậy không trách được Thần tử xem ngươi là đại địch..., bại bởi ngươi --- Không oán!
- Răng rắc!
Một tiếng giòn vang, trên thanh đồng thần ma khổng lồ đột nhiên vết rách trải rộng, Huyền Huyền Tử chỉ cười một tiếng, cả người ầm ầm nổ tung, liên đới thần ma hóa thân ở phía dưới hoàn toàn chia năm xẻ bảy, hóa thành phấn vụn!
Một chưởng kia của Lâm Hi lại là đã sớm chấn nát sinh cơ của hắn!
Trong hư không chiến đấu vẫn còn tiếp tục, Huyền Huyền Tử chết đi đối với người của ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A mà nói là một cái trùng kích cùng rung động cự đại, dù là Hải ngoại thập phái cũng là như thế.
Lúc Huyền Huyền Tử đang từ từ di động lên trên, còn tưởng rằng sẽ có một cuộc đại chiến, không nghĩ tới sau một khắc liền nổ tung. Về phần lãnh tụ thập phái thì nghĩ đến càng sâu một chút.
Thực lực của Lâm Hi cao thâm mạt trắc, ai cũng biết hắn rất mạnh, nhưng mạnh như thế nào cũng không ai biết, mà hôm nay Huyền Huyền Tử chết đi chính là một 'Lời giải thích' tốt nhất.
- Xem ra, ngày hôm qua lúc chúng ta tìm tới cửa vẫn còn quá tự đại rồi, hắn kỳ thật căn bản là không quá cần sự trợ giúp của chúng ta.
Hắc Long giáo chủ liếc mắt một cái, trong mắt hiện lên một tia thần sắc hồi hộp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.