Chương trước
Chương sau
Lúc đạo lực lượng này bao trùm Hải thần này, giữa hai người tuy nhìn thì cách nhau không xa, nhưng kỳ thật lại là hư không vặn vẹo.
Nếu Lâm Hi muốn giết Hải thần này, đầu tiên hắn phải hủy diệt "Hải thần mộ địa" tính cả "Thời không vặn vẹo".
Đây là bảo hộ cực kỳ cường đại.
Rất rõ ràng Lâm Hi đánh chết Hải thần kia cũng kinh động tới ý chí của mộ địa, mới chủ động bảo hộ đầu Hải thần cuối cùng.
- Không!
Đầu Hải thần này gào thét, nhưng mà mặc kệ Hải thần này giãy dụa thế nào, dù muốn quyết tử chiến với Lâm Hi ra sao, nhưng mà đạo lực lượng này vẫn trói buộc nó lại, kéo nó vào sâu trong thời không của mộ địa.
Đầu Hải thần hình thể khổng lồ này giống như ngâm nước, dần dần biến mất trong hư không.
Lâm Hi lẳng lặng nhìn qua một màn này, cũng không có nhúng tay. Nếu muốn đánh toái cả thời không vặn vẹo, dùng thực lực của hắn bây giờ quá miễn cưỡng.
- Nên đi!
Lâm Hi ngẩng đầu nhìn qua chỗ sâu trong trời xanh, chỗ đó bị "Huyền Lôi trưởng lão" dùng thần khí đánh xuyên qua một lỗ thủng.
Một cổ đạo lực lượng cường đại từ sâu trong mộ địa bắn ra, đây chính là cơ bảo tự bảo vệ cường đại. Sau này một đoạn thời gian rất dài cả "Hải thần mộ địa" sẽ bị ngăn cách, không thể tiến vào.
Ông!
Thân hình Lâm Hi nhảy lên, lập tức nhanh như điện tiến vào trong lỗ thủng, rời khỏi "Hải thần mộ địa". Trên đường đi còn tranh thủ thu thập thi cốt Hải thần vào không gian.
Ầm ầm!
Lâm Hi vừa rời khỏi Hải thần mộ địa, sau lưng có tiếng nổ mạnh ầm ầm, lỗ hổng của "Hải thần phần mộ" nhanh chóng khép kín, sau đó như viên đá lặn xuống biển.
Khác với trước kia, lúc này đây "Hải thần phần mộ" biến thành không khí trầm lắng, không có sinh lực, đây xem như tự phong bế bản thân mình triệt để.
Lâm Hi chỉ quay đầu nhìn mà thôi.
Rầm rầm!
Cách đó không xa Lâm Hi dừng bước lại, nhìn qua hư không vặn vẹo, một đạo thân ảnh quen thuộc đi tới, chính là "Thị Huyết lãnh tụ".
- Không có sao chứ?
Thị Huyết lãnh tụ đi tới, vẻ mặt tươi cười.
- Ân. Thu hoạch như thế nào rồi?
Lâm Hi hỏi.
- Được một ít thi cốt Hải thần, nhưng mà không phải rất nhiều.
Thị Huyết lãnh tụ cười nói.
Lâm Hi gật gật đầu, bộ dáng tự nhiên.
Trong Hải thần phần mộ có nhiều thi cốt Hải thần, những thi cốt Hải thần này là tài liệu đỉnh cấp. Dung nhập vào trong pháp khí Tiên Đạo thì có khả năng đề cao tính năng thật lớn.
Cơ hội như thế "Thị Huyết lãnh tụ" tuyệt đối không có khả năng bỏ qua. Nhưng mà hắn lựa chọn phương pháp cẩn thận hơn nhiều người khác mà thôi.
"Thị Huyết lãnh tụ" là người đi vào cuối cùng, hai đại Hải thần cùng cường giả của Hải ngoại thập phái toàn bộ tiến vào "Hải thần mộ địa" thì hắn mới vào. Hơn nữa hắn cũng không có rời khỏi chung quanh lối ra vào của "Hải thần phần mộ".
Hắn hành động che giấu, điểm này người của Hải ngoại thập phái có lẽ không có cảm giác được, nhưng mà trên người Lâm Hi có phù chú của hắn, cho nên chuyện Thị Huyết lãnh tụ vô cùng rõ ràng.
"Hải thần phần mộ" xuất hiện biến cố thì "Thị Huyết lãnh tụ" cũng lập tức phát hiện không đúng, rời khỏi đầu tiên. Thậm chí ngay cả bọn người đảo chủ Tam Tiên Đảo cũng không phát hiện ra.
Lâm Hi trước kia nghe nói hắn theo dõi người Hải ngoại thập phái dã bị phát giác, nhưng lần này có kinh nghiệm tự nhiên càng thêm cẩn thận, xác thực là hành tung quỷ bí, không dễ phỏng đoán.
- Hải thần phần mộ nằm ở hạch tâm, Hải thần phần mộ xuất hiện dị biến, thời không vặn vẹo chỉ sợ sẽ nhanh chóng sinh ra biến hóa. Chúng ta cũng rời khỏi nơi này đi.
Lâm Hi nói.
- Ân.
Thị Huyết lãnh tụ gật đầu nói. Chỉ mấy câu cả thời không vặn vẹo xuất hiện biến dị lớn, cả đáy biển dưới tình huống không hề có dấu hiệu đột nhiên sinh ra vòng xoáy to lớn, sóng to, nước biển gào thét càng hỗn loạn hơn.
Phanh!
Hai thân hình nhảy lên, lập tức rời khỏi.
Sau khi rời khỏi khu vực nước biển, Lâm Hi nhanh chóng triệu hồi Côn Bằng hóa thân, ở hình thái biến thân cự côn, động niệm và nhanh chóng lao đi.
Ầm ầm!
Chỉ trong nháy mắt trong Hải thần phần mộ đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, nước biển ngấc lên cao mấy ngàn trượng, một đám vòng xoáy lớn nhỏ trải rộng khắp nơi, biến hóa kịch liệt.
Lâm Hi quay đầu nhìn lại, mơ hồ nhìn thấy một đầu động vật biển to lớn đang giãy dụa, đột nhiên bị một đạo thần lực từ hạch tâm của phần mộ hấp dẫn.
Thần lực khổng lồ này một phương diện trói buộc nó, một phương diện khác lại nhanh chóng cải tạo thân thể của đầu động vật biển này, trong khoảng thời gian ngắn thực lực của động vật biển này đột nhiên tăng mạnh, đạt tới Tiên Đạo cửu, thập trọng, ẩn ẩn tỏa ra khí tức Hải thần nhàn nhạt...
Rống!
Một tiếng bi rống, cái này đầu động vật biển liền bị triệt để kéo vào Hải thần trong phần mộ, biến mất không thấy gì nữa.
!!!
Lâm Hi thấy một màn này thì nháy mắt hai cái. Lúc nhìn kỹ lại thì động vật biển kia đã biến mất, sóng biển phía dưới chấn động càng thêm kịch liệt, thanh thế kinh người, khí lãng sóng lớn thiên.
- Chẳng lẽ...
Trong tối tăm có một đạo ý niệm truyền ra, đột nhiên Lâm Hi đã hiểu vì sao đám Hải thần lại xây phần mộ này. Đây là một loại "Lương hỏa tương truyền", liên tục không ngừng tạo ra Hải thần.
- Đi.
Một giọng nói truyền vào bên tai, Lâm Hi bình tĩnh tâm thần, xuyên qua hư không trùng trùng điệp điệp rời khỏi thời không vặn vẹo này.
...
"Hải chi sâm lâm" rất yên bình, đám cung chủ, giáo chủ Hải ngoại thập phái đã biến mất vô tung vô ảnh, ngay cả người phụ trách cảnh giới cũng bị gọi đi.
Trong nội tâm Lâm Hi mỉm cười, hắn và hai đầu Hải thần chiến đấu lúc khẩn yếu quan đầu, những cung chủ, chưởng giáo này lại bỏ đi. Trải qua chuyện lần này bọn họ tránh hắn còn không kịp, làm gì có mặt mũi chờ ở chỗ này.
- Đi, chúng ta cũng trở về căn cứ thôi. Nhưng mà lần này chỉ sợ phải mượn mật thất của ngươi dùng một lát.
Lâm Hi nói.
Mỗi cường giả đều có mật thất đặc thù của mình, Lâm Hi dĩ vãng khinh thường đi mượn, nhưng mà bây giờ thì khác. Thi hài của Cương Lôi Diêu quá mức cường đại, tuy Lâm Hi đã thành công luyện hóa nó, hơn nữa đã hòa nhập huyết nhục rồi, so với khung xương lúc trước không khác bao nhiêu.
Lâm Hi còn cần đầy đủ thời gian, hắn cần phải đánh bóng khung xương này thật cẩn thận, thẳng đến khu thân hình và huyết nhục dung hợp hoàn mỹ mới thôi.
- Việc rất nhỏ a. Ngươi muốn dùng thì nói thẳng, giữa chúng ta làm gì khách khí như vậy.
Thị Huyết lãnh tụ khoát khoát tay, bộ dáng không có ý làm khó.
Mật thất là nơi ẩn giấu của một người, bình thường sẽ không cho người khác mượn, nhưng mà Thị Huyết lãnh tụ lại không có suy nghĩ này.
Lúc trở lại căn cứ tổ chức Thị Huyết, khắp nơi yên bình, vẫn giống như trước đây.
Trong nội tâm Lâm Hi có chút cảm khái, sau khi quay về thì tới chỗ ở, đóng cửa lại.
Lần này tiến vào "Hải thần phần mộ", tâm tình đã hoàn toàn khác trước.
Lâm Hi vốn chỉ nghĩ tiến vào trong thời không vặn vẹo thu hoạch chút tài liệu, tận khả năng tăng thực lực của mình lên, ngưng luyện ra một ít pháp khí. Nhưng mà không nghĩ tới oan gia ngõ hẹp, càng không nghĩ đến sau cuộc chiến Thần Tiêu Tông thì thực lực Thần tử tăng mạnh như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.