Chương trước
Chương sau
- Đi!
Một tiếng ầm vang, hào quang trên người Lâm Hi lóe lên, lập tức hóa thành một đạo hào quang bay vào trong thông đạo của Huyền Lôi trưởng lão mở ra.
- Ông!
Chỉ trong nháy mắt sức ép buông lỏng, xuất hiện trước mặt Lâm Hi là một không gian cực lớn, còn lớn hơn thiên địa bên ngoài nhiều.
- Tu di nạp tại giới tử!
Trong đầu Lâm Hi hiện ra một đạo ý niệm.
Trong "Hải thần phần mộ" cực kỳ trống trải, thanh diệu thạch sáng ngời, những hài cốt trắng bóng, một nửa chôn dưới mặt đất, một nửa thì lỏa lồ ở trên đất.
Những hài cốt này mỗi cây đều ẩn chứa "Thần lực". Mà trong hư không đầy khí tức tử vong.
- Khó có thể tin!
Lâm Hi đứng sừng sững trên hư không và tán thưởng không thôi.
Đây quả thực là thiên đường.
Thần tử cùng Huyền Lôi trưởng lão đã không biết tung tích, Lâm Hi lúc này cũng không quan tâm tới bọn họ.
- Xuất hiện đi, Côn Bằng!
Hai tay Lâm Hi mở ra, giận dữ hét một tiếng, triệu hoán "Hỗn độn Côn Bằng". Cảnh giới của hắn hiện tại có hạn, mục tiêu là hấp thu "Cửu Dương tiên khí".
Cảnh giới không đủ chỉ có thể cưỡng ép hấp thu nhưng mà như vậy "Làm nhiều công ít".
Nhưng mà hỗn độn Côn Bằng thì khác, "Côn Bằng" bản thể chính là năng lượng hỗn độn, là năng lượng nguyên thủy của vũ trụ, còn cao cấp hơn cả thần lực.
Dùng thiên phú thần thông của nó hấp thu thần lực tại đây cũng chẳng có gánh nặng gì.
Ông!
Hai cánh mở ra, cả "Thiên địa" gió cuốn mây tuôn, có cảm giác sấm sét thoáng hiện ra. Côn Bằng thét dài một tiếng, hóa thành bóng mờ, biến mất ở đây.
Oanh!
Từng đạo thần lực ẩn chứa trong không khí, lập tức hấp sạch sẽ, lần nữa bài xuất ra khí lưu thuần túy nhất. "Hỗn độn Côn Bằng" đạt tới Tiên Đạo thập trọng Duy Nhất Cảnh thì nó cũng có thể thi triển thiên phú thần thông thôn phệ thiên địa.
Mỗi lần nó hút vào là một đám thần lực thuần túy nhất. "Hỗn độn Côn Bằng" quả thực giống như thiết bị lọc, mang thần lực bao phủ cả thiên địa toàn bộ thu nạp vào trong cơ thể.
Đây là "Côn độn Côn Bằng" xuất thế đến nay đạt được cơ hội tiến hóa tốt nhất. Trong nơi này thần lực bao phủ thiên địa, mỗi một ngụm phun ra nuốt vào có thể tăng trưởng thực lực của "Hỗn độn Côn Bằng".
Ánh mắt của nó càng ngày càng sáng ngời, càng ngày càng sắc bén, vốn tiến hóa tới Tiên Đạo thập trọng thì hiện tại tiến hóa lên cảnh giới cao hơn.
Lâm Hi có thể cảm giác được "Thân ngoại hóa thân" cường đại nhất đang tiến hóa nhanh chóng, mỗi một khắc lực lượng của nó tăng trưởng một phần, thần lực hội tụ trong người càng phong phú.
Ông!
Cuồng phong thoáng qua, Côn Bằng xẹt qua nơi nào thì thần lực không còn. Côn Bằng trời sinh nắm giữ năng lực không gian cường đại, loại chuyện rút thần lực trong thi cốt với nó đã thành bản năng.
Côn Bằng xẹt qua nơi nào thì thần lực trong thi cốt biến mất.
Nhưng mà dù như thế thần lực trong thi cốt cũng còn rất nhiều.
- Phong Ma Đại Tiên Thuật!
Lâm Hi liên tiếp thi triển "Phong Ma Đại Tiên Thuật", từng đạo hào quang không ngừng quét qua. Thường thường đảo qua nơi nào thì hài cốt ở nơi đó biến mất, rơi xuống trong tay Lâm Hi, lớn nhỏ đủ cỡ hấp thu vào trong không gian của mình.
Ông!
Lâm Hi điên cuồng cướp đoạt, nhanh chóng nhìn qua "Hải thần mộ địa" phản ứng.
Trong tối tăm có tiếng rít vang lên, vô cùng to lớn, đột nhiên vang lên trong đầu của Lâm Hi.
- Đây là ý thức của mộ địa sao?
Lâm Hi có chút thanh tỉnh, ở trong tiếng huýt gió này, hắn cảm giác được địch ý này.
Địch ý này cũng phải biết đối tượng nào mà là cả không gian, những Hải thần này sao khi chết ngưng tụ ý chí thủ hộ nơi này.
- Hừ! Đến nơi đây còn không phải do các ngươi muốn!
Lâm Hi hừ lạnh một tiếng, không để ý tốc độ sưu tập thật nhanh.
Oanh!
Đột nhiên mặt đất trước mặt từng khối xương cốt nhỏ mất đi, từng khối phá không bay lên, thần lực trong đó lưu chuyển hợp thành nhất thể, trong nháy mắt một hài cốt cự nhân xuất hiện trong vùng đất âm u này.
Bành!
Hư không chấn động, hỗn độn Côn Bằng không có thay đổi phương hướng, đụng thẳng tới nơi này. Chỉ nghe bành một tiếng, hài cốt cự nhân bị đánh gãy, trong đó thần lực bị "Thôn phệ" không còn, lập tức bị Lâm Hi hấp thu.
Lịch đại Hải thần ngưng kết ý chí tuy cường đại, nhưng dù sao đã chết lưu lại thi hài cũng đã hủ hóa, tạm thời ngưng tụ thi cốt cũng chẳng làm gì được Hỗn độn Côn Bằng.
Lê-eeee-eezz~!!
Côn Bằng thét dài một tiếng, hai cánh chấn động, hào quang trong mắt sáng ngời.
Những hài cốt này có thần lực mạnh mẽ hơn những hài cốt khác.
Khí tức "Côn Bằng" càng ngày càng lớn mạnh, lực lượng toàn thân chấn động không ngớt, phát ra âm thanh như sấm sét.
- Nhanh, nhanh..., chỉ kém một bước cuối cùng, có thể đạt tới Quỷ Thần Cảnh, biến thành tồn tại sánh ngang Ma thần.
Giờ khắc này trong nội tâm Lâm Hi cũng kích động lên.
"Côn Bằng" một khi đạt tới Quỷ Thần Cảnh, sinh ra biến hóa về chất. Từ nay về sau không bao giờ còn cực hạn trong Cửu Dương tiên khí, mà là hấp thu lực lượng cổ xưa của vũ trụ.
Từ Tiên Đạo thập trọng đến Quỷ Thần Cảnh, bay vọt về chất.
Ông!
Trong tối tăm Lâm Hi cảm giác được hai đạo âm ảnh hiện ra, ngay cả nhìn chưa từng nhìn, trực tiếp bị Côn Bằng đánh thành phấn vụn.
Lực lượng này không ngừng hấp thu, rốt cục từ lượng biến tới chất biến, Lâm Hi cảm ứng khí cơ và cảm giác được trong cơ thể Côn Bằng rốt cuộc thở ra một hơi.
Ầm ầm!
Hư không dừng lại, hai cánh Côn Bằng dưới tình huống không có khả năng, đột nhiên sinh trưởng ra bên ngoài, tăng vọt gấp đôi. Đột nhiên mười vạn tám ngàn lông vũ mở ra, tản mát chấn động không gian mạnh mẽ, mỗi một lông vũ là một không gian độc lập.
Trong người Côn Bằng tự thành thiên địa, tản mát khí tức không gian cuồng bạo.
Lê-eeee-eezz~!!
Một tiếng thét dài phá tan hư không, giọng nói hét dài như tín hiệu, trong chốc lát, một tiếng ầm vang, trong phạm vi mấy trăm dặm hư không nghiền nát, hóa thành trạng thái hư không hắc ám.
Ầm ầm!
Đại địa chấn động, năng lượng khổng lồ khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Giờ khắc này rất nhiều người đều cảm giác được chấn động này.
Không gian yên diệt!
Lâm Hi chỉ dựa vào bản năng của "Hỗn độn Côn Bằng", đây là tuyệt học Thái Nguyên Cung "Yên Diệt Đại Tiên Thuật" hủy diệt không gian.
Đó cũng không phải tuyệt học tiên đạo nào cả, mà là bản năng "Côn Bằng" nương theo bản năng không gian đạt tới hiệu quả của "Yên Diệt Đại Tiên Thuật", hơn nữa uy lực càng ngày càng cường đại.
- Ha ha ha, cải trang vi hành, tiềm long thăng thiên,... Rốt cục thành công!
Một hồi cười to Lâm Hi thoáng cái hóa thành bóng đen, mảnh vỡ không gian hiện ra, trong chớp mắt biến mất vô tung.
- Thần tử, còn có Huyền Lôi trưởng lão, ta tới đây! Thù hận của chúng ta cũng nên tính sổ đi.
Lâm Hi cười to, trong lòng hiện ra tự tin mạnh mẽ.
Ầm ầm!
Trên bầu trời điện quang lóe lên, sấm sét qua đi Lâm Hi lập tức biến mất vô tung.
Ông!
Sau khi Lâm Hi rời đi biến mất không thấy gì nữa, hào quang lóe lên, mấy đạo thân ảnh xuất hiện ở vị trí của Lâm Hi, người này là đảo chủ "Tam Tiên Đảo".
- Đúng là quá nhanh!
Nam tử trung niên đi tới.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.