- Đi!
Một tiếng ầm vang, hào quang trên người Lâm Hi lóe lên, lập tức hóa thành một đạo hào quang bay vào trong thông đạo của Huyền Lôi trưởng lão mở ra.
- Ông!
Chỉ trong nháy mắt sức ép buông lỏng, xuất hiện trước mặt Lâm Hi là một không gian cực lớn, còn lớn hơn thiên địa bên ngoài nhiều.
- Tu di nạp tại giới tử!
Trong đầu Lâm Hi hiện ra một đạo ý niệm.
Trong "Hải thần phần mộ" cực kỳ trống trải, thanh diệu thạch sáng ngời, những hài cốt trắng bóng, một nửa chôn dưới mặt đất, một nửa thì lỏa lồ ở trên đất.
Những hài cốt này mỗi cây đều ẩn chứa "Thần lực". Mà trong hư không đầy khí tức tử vong.
- Khó có thể tin!
Lâm Hi đứng sừng sững trên hư không và tán thưởng không thôi.
Đây quả thực là thiên đường.
Thần tử cùng Huyền Lôi trưởng lão đã không biết tung tích, Lâm Hi lúc này cũng không quan tâm tới bọn họ.
- Xuất hiện đi, Côn Bằng!
Hai tay Lâm Hi mở ra, giận dữ hét một tiếng, triệu hoán "Hỗn độn Côn Bằng". Cảnh giới của hắn hiện tại có hạn, mục tiêu là hấp thu "Cửu Dương tiên khí".
Cảnh giới không đủ chỉ có thể cưỡng ép hấp thu nhưng mà như vậy "Làm nhiều công ít".
Nhưng mà hỗn độn Côn Bằng thì khác, "Côn Bằng" bản thể chính là năng lượng hỗn độn, là năng lượng nguyên thủy của vũ trụ, còn cao cấp hơn cả thần lực.
Dùng thiên phú thần thông của nó hấp thu thần lực tại đây cũng chẳng có gánh nặng gì.
Ông!
Hai cánh mở ra, cả "Thiên địa"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435644/chuong-1485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.