Chương trước
Chương sau
Ầm ầm!
Trong "Vạn Thần Thần Đồ" sinh ra nổ mạnh mạnh mẽ, ngay cả cự phách trong Tiên Đạo Đại Thế Giới cũng phải khiếp sợ một màn này, kim quang lóe lên, một cái đuôi rồng cực lớn đánh phá hư không, sâu trong biển sao xuyên thủng trời xanh.
Cái đuôi rồng cực lớn duỗi ra, cao vút trong mây, khoảng chừng độ cao trên trăm trượng xuất hiện long lân sáng ngời, tinh tế dày đặc, tỏa ra hào quang.
Trước mặt cái đuôi rồng to lớn này mỗi người đều cảm giác mình nhỏ bé như con kiến nhỏ. Cho dù là chưởng giáo Thần Tiêu cự phách trong nháy mắt nhìn thấy cái đuôi rồng cũng bị thất thần.
Lúc này "Thái Cổ Chân Long" đã lớn hơn trước kia gấp mười lần, trong đó ẩn chứa lực lượng mang tính hủy diệt khủng khiếp, Chưởng giáo Thần Tiêu, Nhiệm Vụ trưởng lão, Thị Huyết lãnh tụ cũng sinh ra cảm giác rung động.
Oanh!
Lúc nhìn thấy màn này thì trước mắt tối sầm lại, một đạo lực lượng bàng bạc phô thiên cái địa xuất hiện trước mặt Chưởng giáo Thần Tiêu, dùng xu thế lôi đình vạn quân quét thẳng tới.
!!!
Chưởng giáo Thần Tiêu tâm thần kịch chấn, quá nhanh, thì ra những gì nhìn thấy trên bầu trời chỉ là tàn ảnh của Thái Cổ Chân Long, Thái Cổ Chân Long chính thức đã sớm tới gần chưởng giáo Thần Tiêu.
"Thần tử" bị di động, trong nháy mắt sao trời vận chuyển thì Lâm Hi cũng đã cảm giác được địch ý từ Chưởng giáo Thần Tiêu, cũng tự nhiên chọn hắn là mục tiêu kế tiếp.
- Ngươi vô tình, ta vô nghĩa, giết! Ta muốn giết ngươi! --
Tuy Lâm Hi phát hiện chưởng giáo Thần Tiêu cũng không phải "Thần tử", nhưng cũng không có bất luận ý nghĩ dừng lại nào. Trong ý thức của hắn vẫn còn những gương mặt kia, sát niệm vô cùng như sóng lớn thôn phệ thiên địa.
Chưởng giáo Thần Tiêu mặc dù không có ra tay, nhưng hắn thân là chưởng giáo, nếu như không phải hắn ngầm đồng ý thì "Thần tử" làm sao giết sư phụ Hình Tuấn Thần của hắn được?
Hắn mặc dù không động thủ, nhưng mà có khác gì động thủ đâu?
- Nghịch đồ!
Trong lòng Chưởng giáo Thần Tiêu cả kinh, khiển trách một tiếng, không chút nghĩ ngợi tồi động "Thời không kim kiều" hóa cầu vồng tránh ra, đồng thời phất tay đánh ra một đạo thần lực ngăn cản Thái Cổ Chân Long.
Lâm Hi vừa ra tay đã dùng toàn lực của mình, không hề lưu tình, hiển nhiên là triệt để đoạn tình nghĩa xưa, cũng không hề cố kỵ thân phận chưởng giáo của hắn nữa.
Tuy hắn và Nhiệm Vụ trưởng lão là tồn tại đứng đầu không bày cái giá đỡ của mình ra, nhưng mà Lâm Hi và thân phận của hắn chênh lệch một vạn tám ngàn dặm, giống như thần tử đùa nghịch vua, nô bộc chủ mưu, đây là hành vi đại nghịch bất đạo, làm sao không tức giận.
Nhưng mà chưởng giáo Thần Tiêu vẫn tính sai, nếu như chân thân ở đây, dù là Lâm Hi có Thái Cổ Chân Long chi lực cũng bị bắt như thường. Nhưng đây chỉ là "Thân ngoại hóa thân", "Vạn Thần Thần Đồ" trấn áp không được, nhất định tính sai.
Phanh!
Đuôi rồng quét qua, không chút sai lệch đánh thẳng vào "Thời không kim kiều", răng rắc một tiếng, chấn vỡ chân khí hộ thể của Chưởng giáo Thần Tiêu, phanh một tiếng, đuôi rồng quét lên mặt của Chưởng giáo Thần Tiêu.
- Ah! --
Đột nhiên, quá đột ngột..., Chưởng giáo Thần Tiêu kêu thảm một tiếng, xương mặt nát bấy, hắn giống như đạn pháo bắn bay ra ngoài, bị Thái Cổ Chân Long quét ngang phóng lên trời, đánh bay ra xa trăm dặm.
Răng rắc xoạt!
Trong sát na vô số xương đứt gãy, máu tươi phun thẳng lên trời, đau đớn tận xương tủy, đây là lửa giận của Lâm Hi đang thiêu đốt trên mặt của hắn!
Thị Huyết lãnh tụ kinh ngạc đứng trên một ngôi sao, há to mồm, mặt mũi tràn đầy rung động!
"Nhiệm Vụ trưởng lão" thì phong khinh vân đạm, không có chút ý nghĩa nào, dường như tất cả nằm trong dự liệu của hắn. Thẳng đến khi Lâm Hi đánh vào mặt của Chưởng giáo Thần Tiêu thì hắn chẳng động thủ chút nào.
Rống! --
Cự long gào thét, hai mắt Lâm Hi đỏ lên, còn muốn truy giết qua, nhưng mà lúc này một giọng nói như muỗi kêu đột nhiên vang lên trong đầu của Lâm Hi trong:
- Lâm Hi, tỉnh, tỉnh..., không nên bị phẫn nộ khống chế. Đây là trong thần khí, nếu chưởng môn các ngươi thu lại thì chúng ta ít nhất sẽ bị vây ở trong này. Quân tử báo thù mười năm không muộn, chưởng môn nhân của ngươi xuất hiện ở đây chỉ là một đạo thân ngoại hóa thân, giết cũng vô ích, chúng ta ở đây là nguy hiểm quá lớn.
- Nhịn một chút, dùng thiên phú của ngươi, lưu lại núi xanh sợ gì không có củi đốt. Mười năm sau, cần tu khổ luyện, làm sao không lo báo được thù?
...
Đây là giọng của Thị Huyết lãnh tụ "Sở Hữu Đạo".
Lâm Hi đánh tan "Tiểu thiên địa" vây khốn chính mình, cũng là do Sở Hữu Đạo trợ giúp...
Sở Hữu Đạo là mượn nhờ thần thức mang giọng của mình đánh vào trong đầu củ Lâm Hi. Tình huống khẩn cấp Lâm Hi mượn lực lượng cũng không phải tu luyện ra, không có khả năng vĩnh viễn tiếp tục như vậy.
Một khi trầm mê trong sát lục, cuối cùng nhất định kiệt lực mà chết, mai một trong Thần Tiêu Tông, hóa thành một nhúm đất vàng.
Lâm Hi lúc này đã không nghe ra giọng nào cả, nhưng mà "Sở Hữu Đạo" dùng câu nói "Thân ngoại hóa thân" thì có tác dụng mấu chốt.
- Rống! --
Trong tiếng rống giận dữ, thân hình "Thái Cổ Chân Long" chấn động, đột nhiên dừng lại, thân thể dài mấy trăm dặm vắt ngang trong Vạn Thần Thần Đồ, nhìn thấy mà giật mình.
Trong đôi mắt ngưng trọng, Lâm Hi khống chế đôi mắt huyết hồng của mình, khôi phục một tia thanh tỉnh.
- Thân ngoại hóa thân...
Trong khoảng thời gian ngắn, từng đạo trí nhớ hiện ra trong đầu. Lâm Hi đã thật lâu nhớ rõ lúc Luyện Khí Cảnh, Thần Tiêu Tông Phó chưởng môn bản thể cũng không ở trong tông môn, lưu lại đây chỉ là một đạo hóa thân mà thôi.
Tuy "Thân ngoại hóa thân" rất thưa thớt, nhưng mà phóng nhãn cả Tiên Đạo Đại Thế Giới, cường giả cao cấp cũng sống mấy ngàn năm, vẫn có không ít người có được. Đặc biệt là những bá chủ, kiêu hùng tu vi cao tuyệt.
Lâm Hi bản thân mình cũng có bốn cái "Thân ngoại hóa thân".
"Thân ngoại hóa thân" chính là thân thể kéo dài, đối với cường giả Tiên Đạo Cảnh mà nói "Thân ngoại hóa thân" bình thường còn mạnh hơn cả bản thể, nhưng mà ngoài Tiên Đạo Cảnh thì không phải như vậy.
Mặc dù Lâm Hi giết "Thân ngoại hóa thân" của Chưởng giáo Thần Tiêu, đối với hắn cũng không ảnh hưởng gì, giống như đánh chết một bọt nước, bản thân không có chút ý nghĩa nào, ngược lại còn đưa mình vào hiểm cảnh.
- Không sao! Quân tử báo thù mười năm không muộn, ta muốn báo thù cho sư phụ, giết sạch bản thể của chúng, làm cho chúng hối hận vì sống trên đời này, vì ngày đó phải trả giá lớn cũng được.
Trong nội tâm Lâm Hi oán hận nói ra, trong đầu hiện ra đạo ý niệm này.
Bọn người "Thị Huyết lãnh tụ" vẫn chú ý thần thái của Lâm Hi, thấy trong mắt của hắn có một tia thanh minh, trong nội tâm lập tức đại hỷ:
- Quá tốt, hắn khôi phục thanh tỉnh.
Nhiệm Vụ trưởng lão cũng âm thầm gật đầu.
Rống! --
Một tiếng thét dài, Lâm Hi cũng không chần chờ, động thân lần nữa chìm vào trong Vạn Thần Thần Đồ. Thần khí này vô cùng ảo diệu, có thể ngăn cách thần thức nhìn trộm, ẩn chứa tiểu không gian khôn cùng, cho dù là cường giả Quỷ Thần Cảnh bình thường rơi vào trong này cũng khó ra được, không phân được đông tây nam bắc.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.