- Mặc dù ngươi đối với tông phái làm nhiều cống hiến, nhưng là công lao thuộc về công lao, cống hiến lớn hơn nữa cũng không thể trở thành lý do ngươi đánh chết Tiết Đạo Quang cùng với hơn ba mươi tên chân truyền đệ tử của bổn môn!
Thanh âm ù ù quanh quẩn bát phương, mang theo một cỗ uy nghiêm khiến người ta run rẩy.
- Đây là chuẩn bị lấy ta lập uy a.
Trong lòng Lâm Hi cười lạnh, nhưng cũng không nói gì, loáng thoáng ở bên trong hoảng hốt thấy được âm thanh cười lạnh của tam đại trưởng lão cùng với đám người Triệu Bạch Long đang ở trên đài cao.
- Tông phái này cuối cùng là không dung được ta.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng, trong lúc bất chợt trong lòng chợt hiểu ra, lấy thực lực bây giờ của hắn, thiên hạ kia đều đi được, mặc dù không có Thần Tiêu tông ủng hộ cũng đồng dạng sẽ không có ảnh hưởng gì, ngược lại lực cản ít đi rất nhiều.
Từ nay về sau, 'Có ân báo ân, có thù tất báo, không gì kiêng kỵ', lại không cần giống như trước đây có chút kiêng kỵ như vậy. Đã ra khỏi Thần Tiêu tông, tông quy giới luật của tông phái liền không có tác dụng với hắn.
Tiên Đạo bát trọng cách cảnh giới của Thần tử cũng không xa, không cần bao lâu coi như là Thần tử chỉ sợ cũng không làm gì được hắn cả. 'Tự xử bất lưu gia, tự hữu lưu gia xử', cần gì phải bám vào Thần Tiêu tông một cành.
Vừa nghĩ như vậy, trong lòng Lâm Hi phảng phất nhẹ đi gánh nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435581/chuong-1422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.