Không gian phi thường lớn, núi non sông ngòi không hề thiếu, địa thế phập phồng, giống như một thứ nguyên hạng trung vậy. Thần Tiêu Tông ở chỗ này kinh doanh nhiều năm, đã hiện ra một cổ khí tượng.
- Chủ nhân, chủ nhân..., là ngươi sao?
Lâm Hi đang quan sát cảnh quan căn cứ thì bỗng nhiên ngay lúc đó, một thanh âm kinh hỷ liền vang lên trong đầu Lâm Hi. Thanh âm kia tựa như một người sắp chết bắt được cọng rơm cứu mạng cuối cùng vậy
- Ân?
Lâm Hi có chút nhíu nhíu mày, mở miệng nói:
- Ma Đồ, ngươi đang làm gì đó -- các ngươi bây giờ đang ở đâu, Dao Tuyết các nàng có lẽ ở cùng chỗ với ngươi hả?
Lâm Hi nói chưa dứt lời, Địa Ngục Ma Long ở bên kia đã nghẹn ngào khóc lóc, cả buổi không nói gì.
- Chủ nhân, làm sao vậy?
Tạp Mễ Lạp thấy hắn thế liền hỏi.
- Là Ma Đồ.
Lâm Hi do dự một chút, nói:
- Tên này không biết đang làm sao? Kỳ kỳ quái quái, hỏi bọn họ ở nơi nào, cả buổi cũng không nói nên lời.
"Nha."
Tạp Mễ Lạp như có điều suy nghĩ, Ma Đồ người này từ trước đến nay vẫn luôn a dua nịnh nọt, căn bản không biết hai chữ tiết tháo viết như thế nào cả. Câu hỏi của chủ nhân người này cả buổi không đáp, quả thật rất hiếm gặp.
- Tên ma đồ này đã lâu không gặp chủ nhân, có thể là lo lắng cho an toàn của ngài, vui đến phát khóc a.
Tạp Mễ Lạp nói, khó được nói một câu đỡ lời cho Địa Ngục Ma
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435548/chuong-1389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.