Lâm Hi sâu kín nhìn sư phụ của mình, ý tứ không nói cũng hiểu, thẳng đến khi trong lòng Chấp Pháp trưởng lão cũng sợ hãi:
- Tốt lắm, tốt lắm! Ngươi tiểu tử này! Những đồ này vốn đều là giữ cho ngươi, chẳng qua là phương diện không gian quy tắc chỉ còn lại có một chút tiểu toái phiến, căn bản không đủ ngươi vẫn phải vào Địa ngục chém giết. Vốn là chuẩn bị đợi thời cơ không sai biệt lắm lại cấp cho ngươi, thuận tiện đem thời gian tàn phiến cho ngươi. Ai biết ngươi tiến cảnh nhanh như vậy, đều không cần rồi. Bất quá thời gian tàn phiến ngươi ngược lại là còn dùng được!
Lâm Hi lúc này mới gật đầu, coi như là có thể tiếp nhận lý do này.
Không chấp nhận cũng không có biện pháp, ai kêu đây là sư phụ đâu này!
- Hắc hắc, sư phụ, ngươi nói thẳng đi, sư tổ có đi hay không? Có chỗ dựa lớn như thế trực tiếp gọi tới là được. Còn bị Hộ Pháp Điện chèn ép làm quái gì chứ?
Lâm Hi cười hắc hắc nói ra, vẻ mặt chờ mong.
Nghe được "Hộ Pháp điện" thì trong mắt Chấp Pháp trưởng lão ảm đạm, nhưng mà rất nhanh lóe lên rồi biến mất, nhanh tới mức không ai phát giác ra.
- Chuyện này, không nên hỏi ta. Tổ sư của ngươi trước lúc rời đi căn bản không có nói sẽ đi nơi nào, lúc nào sẽ trở về, những chuyện này ta cũng không biết. Trên thực tế từ khi ta tiếp nhận trọng trách thì sư tổ cũng dỡ bỏ trọng trách, mặt khác đây là trách nhiệm của ta, đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435496/chuong-1337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.