Tạp Mễ Lạp nhíu mày, nàng cảm giác trí nhớ có chút hỗn loạn, mơ hồ có điểm mấu chốt trọng yếu gì đó bị thất lạc mất.
Long Băng Nhan theo đạo lý hẳn là đi rồi, nhưng Tạp Mễ Lạp đúng là nhớ được, mấy con bức trinh sát của mình đúng là chết rồi.
- Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Tại sao ta lại mất đi một đoạn trí nhớ, có nhiều thứ lại nghĩ không ra?
Tạp Mễ Lạp nhéo mi tâm, trong mắt một mảnh thần sắc thống khổ.
Nàng mơ hồ cảm giác được chuyện này tựa hồ cùng với chuyện hoang đường trong động quật kia có liên quan.
- Thật không có sao?
Một bên khác, Đệ ngũ Thần phi cũng nhíu mày, có chút nghi ngờ. Lần này tới, nàng vốn là đã có một chút ý nghĩ, chỉ là muốn hướng Lâm Hi chứng thực, nhưng nhìn vẻ mặt của Lâm Hi lại không giống giả bộ, tựa hồ thật sự là không biết.
Đệ ngũ Thần phi lịch duyệt phong hậu, gặp qua hình hình sắc sắc đủ loại nhân vật, điểm này vẫn là phân biệt được.
-... Chẳng lẽ thật sự là ta đoán sai rồi?
Đệ ngũ Thần phi lẩm bẩm tự nói, chính mình cũng có chút dao động.
- Sư tỷ, rốt cuộc là đã đoán sai cái gì?
Lỗ tai Lâm Hi lại vô cùng nhạy bén.
Đệ ngũ Thần phi đột nhiên cả kinh, phục hồi lại tinh thần.
- Ha hả, không có gì. Sư đệ, ngươi nghỉ ngơi thật tốt đi, qua một thời gian ngắn ta lại đến nhờ cậy ngươi.
Đệ ngũ Thần phi cười cười, rất miễn cưỡng, rõ ràng là không yên lòng.
Lâm Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435420/chuong-1261.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.