Chương trước
Chương sau
Đây là hư không tinh thạch, thứ tốt nhất để rèn luyện pháp thuật hệ Không Gian. Đồng thời, nó còn có tác dụng khác, chính là tẩy luyện không gian quy tắc trong thân thể tu sĩ.
Tuy rằng không so được với "Không gian quy tắc tinh thể", nhưng lại phi thường thực dụng.
- Đây là cái gì? Một cây yêu phiên?
Ở một góc trong không gian, Lâm Hi phát hiện một kiện kỳ phiên tam giác màu đen, kỳ phiên thiếu một góc, đã không trọn vẹn. Lâm Hi đi qua, cầm lên:
- Thật nặng!
Kỳ phiên thoạt nhìn đen nhánh, nặng như một ngọn núi vậy, nắm ở trong tay phi thường cố hết sức, hơn nữa trong tích tắc tiếp xúc, Lâm Hi cảm giác có ngàn vạn yêu khiếu, phảng phất như sóng lớn vang lên bên tai.
- Đồ vật thật kỳ quái!
Lâm Hi hơi trầm ngâm, không chút do dự ném vào trong "Thứ nguyên tiểu tiên đại".
Ngoại trừ cán yêu phiên màu đen không trọn vẹn kia ra, Lâm Hi còn phát hiện một miếng nội đan tròn vo, đỏ rừng rực, lớn chừng cối xay.
- Đây là nội đan của cổ thú cường đại!
Lâm Hi vừa tiếp xúc với tay, lập tức cảm giác được một cổ sát khí thô bạo, phác thiên cái địa vọt thẳng vào tâm trí. Trong tối tăm, một cổ xúc động cổ xưa, bạo ngược, Hắc Ám, giết chóc cơ hồ muốn khống chế ý chí của hắn.
Đây là nội đan của một ít đã Hồng Hoang cổ thú khổng lồ từng tồn tại qua ở thời đại hồng hoang cổ đại, không biết vì sao bị tên Yêu Vương này đạt được, cất dấu trong trữ vật không gian này.
Cầm.
Lâm Hi bàn tay khẽ đảo, viên hung thú nội đan kia liền tiến vào trong Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại của hắn.
Đồ vật trong trữ vật không gian của đầu Yêu Vương này cũng không nhiều lắm, chỉ có một ít, nhưng tất cả đều là tinh phẩm. Chỉ cần ba loại này thôi, chỉ sợ đã tốt hơn nhiều thứ mà mấy sư huynh lúc này tìm được rồi.
- Đã đủ rồi, nên rời đi thôi.
Lâm Hi trong nội tâm khẽ động, cũng không tham luyến, thân hình nhoáng một cái, lập tức khống chế "Tiểu Động Thiên Pháp Khí", bay ra yêu sào, lập lòe mấy cái liền biến mất ở bên ngoài.
Ầm ầm!
Cơ hồ ngay khi Lâm Hi chân trước vừa rời đi, một đạo kích điện ầm vang một tiếng, đụng vào trong yêu sào, yêu lực khổng lồ kinh thiên động địa xoẹt qua tìm tòi trữ vật không gian một cái.
- Tức chết ta rồi!
Khi thấy trữ vật không gian trống rỗng, đầu Yêu Vương Tiên Đạo tứ trọng, nắm giữ không gian quy tắc này liền tròn mắt muốn nứt, phát ra một tiếng gào thét kinh thiên, phổi cũng như muốn nổ tung lên.
Một ít tài liệu trân quý sưu tập được đặt trong Yêu sào cũng không sao cả, nhưng một ít "Hư không tinh thạch" trong trữ vật không gian, đặc biệt là cán yêu phiên kia tuyệt đối không thể mất được.
- Đại Vương, Đại Vương...
Một đoàn Yêu tộc cảm thấy động tĩnh trong yêu sào liền nhao nhao bay tới, tụ tập ở cuối yêu sào, nguyên một đám bảy mồm tám lưỡi thảo luận, nói ra chuyện nhân loại đánh lén yêu sào.
Nhưng những giải thích kia chẳng những không trấn an được đầu Yêu Vương kia, ngược lại còn khiến lòng hắn càng thêm phẫn nộ.
- Ta lưu các ngươi lại thủ hộ yêu sào, giờ yêu sào thất thủ, vậy các ngươi còn sống làm gì, tất cả đều chôn cùng bảo bối của ta đi!
Một tiếng hét giận dữ hóa thành yêu quang, két một tiếng phóng lên trời, xé rách Thiên Địa.
Sau một khắc, chỉ nghe một tiếng ầm vang, một cổ lực lượng sơn băng địa liệt, hủy thiên diệt địa từ sâu trong yêu sào bạo phát ra.
Yêu sào rộng rãi bao la hùng vĩ, tất cả Yêu tộc trong yêu sào cổ họng đều không thốt lên nổi một tiếng, liền hóa thành bột mịn dưới lửa giận của đầu Yêu Vương kia.
Đối với Yêu Vương cường đại Tiên Đạo tứ trọng mà nói, không thiếu những chính là các bộ hạ Yêu tộc. Tùy thời chinh phục một khu vực là có thể đạt được đại lượng Tiểu Yêu, một câu, yêu mệnh như thảo!
Giết chóc toàn bộ Yêu tộc trong sào, đầu Yêu Vương tứ trọng này nộ khí vẫn không giảm, ầm vang một tiếng, đá vụn vỡ tan, phóng lên trời, yêu thể khổng lồ hiển hóa ra, như thủy triều bắn khắp toàn bộ đại địa.
- Bất kể là ai, trộm bảo bối của ta, ta đều sẽ bầm thây các ngươi vạn đoạn!!...
Thanh âm oán hận kia từ tiếng gào thét truyền khắp đại địa. Thần thức như Phong Bạo nhanh chóng đảo qua đại địa, hướng bắc mà đi.
Sau khi đạo thần thức này biến mất không lâu, trong rừng rậm cách yêu sào không xa, một đầu thiềm thừ cực đại, lục ý ban lan, nằm rạp trên mặt đất, thân hình bỗng đột nhiên rung động, miệng há ra, hộc ra một kiện pháp khí hình con thoi.
Hào quang lóe lên, Lâm Hi liền thả người đi ra, thuận tiện thu pháp khí.
- May mắn...
Lâm Hi thở phào một cái, lúc ra khỏi yêu sào, trong tối tăm trong lòng của hắn sinh ra một điểm dấu hiệu, kịp thời ẩn nấp trong miệng một đầu Thiềm Thừ, tránh thoát một kiếp này. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Nếu không vậy thì chỉ sợ hiện giờ đã bị đầu Yêu Vương Tiên Đạo tứ trọng kia giết chết rồi.
Yêu Vương Tiên Đạo tứ trọng có thể tay không xé rách hư không, thân thể xuyên qua vị diện, không phải loại tu sĩ mượn nhờ vào "Tiểu Động Thiên Pháp Khí" như hắn có thể so sánh.
- Đi thôi.
Lâm Hi vỗ vỗ đầu đầu Thiềm Thừ ban lan kia, truyền qua một chút yêu lực, sau đó thân hình xoay chuyển, nhảy vào hư không, dọc theo một phương hướng khác.
Lúc này, không còn sóng gió nào nữa, một ngày một đêm, Lâm Hi rốt cục cũng đến đích.
Đây là một mảnh hư không vặn vẹo, phạm vi chừng gần ngàn trượng. Một mảnh vết nứt không gian màu đen dài hẹp vặn vẹo lên, không ngừng khép mở, phát ra một hồi thanh âm ô ô.
Nơi này chính là Yêu tộc thông đạo đi thông "Vị diện chinh chiến chi địa".
Dựa theo lời Chu Long, từ Yêu Tộc Đại Thế Giới tiến vào "Vị diện chinh chiến chi địa" dễ dàng, nhưng muốn quay về lại rất khó, đây là một thông đạo đơn hướng.
Trên không thông đạo, một loạt ngọn núi màu đen bồng bềnh, tất cả "Đại yêu" của Yêu tộc trấn áp ở phía trên, yêu khí phóng lên trời.
Tuy rằng là trấn áp, nhưng những đại yêu này về cơ bản đều không quản gì, tùy ý để Yêu tộc thành đàn không ngừng dũng mãnh tiến vào trong vết nứt không gian màu đen kia, tiến vào vị diện chinh chiến chi địa, căn bản không xem xét.
- Xuyên qua chỗ đó, liền tới vị diện chinh chiến chi địa rồi.
Lâm Hi đứng trong rừng rậm, nhớ tới ở Phong Bạo Đại Thế Giới thiếu chút đã cho rằng không về được, trong nội tâm cũng không khỏi thổn thức không thôi.
- Tạp Mễ Lạp, xuống đây đi.
Lâm Hi nhìn bầu trời một cái, trong chớp mắt, từng bầy biên bức từ phía trên không đáp xuống trong rừng rậm, cũng không khiến cho người chú ý. ---- Ở Yêu Tộc Đại Thế Giới, biên bức cũng không phải thứ lạ lẫm gì.
Tiểu biên bức thành đàn không ngừng dung hợp, trong chớp mắt hóa thành một đầu biên bức màu vàng, bay về phía Lâm Hi.
- Chủ nhân.
Biên bức màu vàng kia nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, phát ra thanh âm của Tạp Mễ Lạp.
- Đi thôi, nên rời đi rồi.
Lâm Hi ném Tạp Mễ Lạp vào trong "Tiểu Động Thiên Pháp Khí", sau đó gọi tới một đầu yêu thú Luyện Khí tam trọng, ngay lập tức trốn vào trong miệng của nó, biến mất không thấy gì nữa.
Sau một lát, đầu yêu thú kia hữu kinh vô hiểm xen lẫn vào trong đàn, lặng yên không một tiếng động bò vào trong khe hở không gian, không khiến bất cứ người nào chú ý cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.