Ầm ầm!
Hào quang lóe lên, không gian sụp đổ, Phần Vũ, Điển Vi, Ác La chẳng biết đã đi đâu.
... ...
Ông!
Hào quang lóe lên, lúc cảnh vật trước mắt Lâm Hi một lần nữa ổn định lại thì đã không còn ở Thời Không Chủ Thành nữa. Chung quanh là một mảnh đất đá sỏi màu đen, không có một ngọn cỏ, cũng không thấy tung tích Ác Ma.
Nơi này, Lâm Hi cũng không lạ lẫm gì. Đúng là nơi hắn đã đi qua khi tiến đến "Dục Huyết Chi Hoàng".
Lâm Hi phân biệt rõ hương hướng một chút, sau lưng nơi cách xa nhau mấy không gian có lẽ chính là Thời Không Cơ Địa "Dục Huyết Chi Hoàng" rồi. Lại một đường đi về phía trước, còn phải đi qua khoảng cách không ngắn mới có thể đến nơi đặt "Cổng truyền tống", rời khỏi vị diện chinh chiến chi địa.
"Hiểu Nhật trưởng lão" dù sao thực lực có hạn, có thể đưa được hắn tới đây đã là mượn tác dụng của tiên khí bàng bạc từ "Thời Không Chủ Thành" rồi, xa hơn trước Lâm Hi phải tự mình rời đi.
- Quân tử báo thù mười năm không muộn, Thần Tử, ngươi sẽ hối hận!
Lâm Hi một bên bay vút về phía trước, một bên lấy ra "Lôi hệ thiết bàn", đang muốn triệu ra "Tứ Cực Đại Uyển" thì dị biến nổi lên.
Ầm ầm!
Trên bầu trời không gian vặn vẹo, đột nhiên hiện ra một vòng xoáy cự đại, bên trong vòng xoáy quang Lôi Minh. Chỉ nghe một tiếng ầm vang, trên bầu trời tựu trống rỗng xuất hiện ba đạo nhân ảnh, Thuần Dương khí tức trên người đậm đặc, hạo hạo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435351/chuong-1192.html