"Thời Không Chủ Thành" thủ được rồi, cũng không còn chiến đấu nào nữa. Bởi vì đã không còn Ác Ma nữa rồi...
Sau chiến tranh, tất cả đệ tử may mắn còn sống sót đều về lại trong "Thời Không Chủ Thành", còn lưu lại chỉ là để quét dọn chiến trường.
- Tiểu sư đệ, ngươi không sao chứ?
Lúc đầu, lực chú ý của mọi người có lẽ vẫn ở trên người Thần Tử, nhưng chiến tranh qua đi thì chỗ Lâm Hi lại lộ ra phi thường chói mắt.
Một đám người vây quanh "Huyền Vũ Đại Bích Lũy" của Lâm Hi gõ gõ lên, ánh mắt có chút hiếu kỳ. Ở bên trong chiến trường, tất cả mọi người đều lo thân chưa xong, loại chiến đấu cấp bậc cường giả Tiên Đạo thế này nếu như còn dám phân tâm thì quả thật là đang tìm tử lộ rồi.
Trong ấn tướng của mọi người, Lâm Hi thực lực cường đại, thủ đoạn bảo vệ tánh mạng cũng nhiều, theo đạo lý thì tình cảnh hẳn phải tốt hơn bọn hắn nhiều mới phải. Chỉ là không nghĩ tới, chiến tranh qua đi, cư nhiên lại xuất hiện một màn như vậy.
Hơn nữa, khiến người kinh dị nhất chính là Lâm Hi rõ ràng ở bên trong nói hắn không ra được. Trên đời này làm gì có pháp khí nào của mình mà lại không ra được.
Bọn người Chu Thiên Hoàng chỉ cho rằng Lâm Hi nói giỡn.
- Các vị sư huynh, các ngươi đi nghỉ trước đi. Ta lập tức sẽ ra ngay.
Thanh âm ông ông của Lâm Hi từ trong vòng tròn Ám Kim truyền ra. Động tác của "Thần Tử" rất bí mật, tăng thêm vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435345/chuong-1186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.