Ngay cả Thần Tiêu tông làm ra nhiều ứng đối như vậy cũng phải rất chật vật, chớ nói chi là những tông phái khác. Cả cái Vị Diện chinh chiến chi địa căn bản cũng không có thoải mái, 'không thể lạc quan' nói như thế là dùng thái độ rất bình thường rồi.
Thật sự lạc quan, đó mới là hiếm thấy rồi.
Lâm Hi chính mình mặc dù không cảm thấy cái gì nhưng Lạc Anh tiên tử hiển nhiên là không nghĩ như vậy. Nàng cúi đầu xuống, lông mày nhíu lên, trong mắt rõ ràng lộ ra thần sắc lo lắng.
Tiên La phái nguy cấp, nàng lại đang ở bên trong Thời không chủ thành của Thần Tiêu tông, lấy tâm tính của Lạc Anh tiên tử, trong lòng sao có thể thoải mái được. Mỗi một khắc đều giống như là bị dày vò.
Chỉ bất quá bên ngoài Thời không chủ thành nguy hiểm trùng trùng, không biết còn có bao nhiêu yêu ma tiềm phục ở trong đám ác ma, lấy năng lực của Lạc Anh tiên tử, trừ phi tìm được thời cơ tốt, nếu không, cứ rời đi như vậy thì chỉ có thể là tự chui đầu vào lưới.
Lạc Anh tiên tử mặc dù có chút không muốn, nhưng lúc này cũng chỉ có thể ổn định tâm thần lại.
- Lâm sư đệ, ngươi có tâm sự.
Lạc Anh tiên tử đột nhiên nói.
Lúc Lâm Hi vừa mới trở lại liền lộ ra vẻ không yên lòng, bất quá khi đó nàng không để ý, lúc này bình tĩnh lại, tâm tư của nữ nhi như thế nào lại phát hiện không được?
Lâm Hi do dự một chút, vốn là muốn lắc đầu, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435316/chuong-1157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.