Chương trước
Chương sau
Tạp Mễ Lạp nhìn Lạc Anh tiên tử một cái thật sâu, trong mắt có chút cảm động, nữ nhân này đối với chủ nhân đúng là không tệ.
- Ai, các ngươi rốt cuộc đang nói cái gì a?
Lạc Anh tiên tử lúc này thật sự là không giải thích được, đây xem như là trò đùa quái đản nào đó sao?
Bộ dạng của Lạc Anh tiên tử có chút tức giận, rơi vào trong mắt Lâm Hi càng giống như là không muốn bị hai người nói tới chuyện này. Tất nhiên Lạc Anh tiên tử đã kiêng kỵ như vậy, Lâm Hi cũng liền không tốt để nói thêm cái gì nữa rồi.
- Sau này nghĩ biện pháp bồi bổ lại đi, sư tỷ, ngươi yên tâm, vô luận như thế nào ta cũng không phụ ngươi. Lâm Hi ta tuyệt không phải là loại người như vậy.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Hắn tất nhiên quyết định ở trên hành động biểu đạt nhưng cũng không nói thêm lời nào.
- Sư tỷ, không có gì.
Lâm Hi trầm mặc trong chốc lát, quyết định thuận theo ý tứ của Lạc Anh tiên tử:
- Sư tỷ, công lực của ngươi khôi phục thế nào?
Nghe được Lâm Hi hỏi tình huống của mình, Lạc Anh tiên tử nhất thời vô tâm đi nghĩ đến ánh mắt kỳ dị cùng thái độ lúc trước của Lâm Hi cùng Tạp Mễ Lạp đối với mình mà nói, đây có lẽ chính là một hồi nói đùa thiện ý.
- Không sai biệt lắm, nhờ có đan dược của ngươi, trong khoảng thời gian này công lực của ta đã khôi phục rất nhanh. Đoán chừng đến lúc ngươi tới thời không chủ thành ta cũng liền không sai biệt lắm khôi phục tu vi Tiên Đạo nhất trọng Thuần Dương cảnh.
Lạc Anh tiên tử nói, cả người mặt mày hơn hở.
Tu luyện đối với tiên đạo đệ tử giống như là người bình thường ăn cơm uống nước. Đây cơ hồ là thứ mà trong sinh hoạt ắt không thể thiếu, hơn nữa còn là trọng tâm. Tu luyện thành công, trong lòng Lạc Anh tiên tử tự nhiên cao hứng. Trên thực tế đây cũng là một cái nguyên nhân nàng đi ra tiểu động thiên pháp khí, hướng Lâm Hi 'hồi báo' tiến trành. Đọc Truyện Online mới nhất ở truyen/y/y/com
Lâm Hi cùng Tạp Mễ Lạp nhìn nhau một cái, trao đổi một cái ánh mắt thật sâu, cũng gật đầu.
Hỏi thăm tình huống của Lạc Anh tiên tử chỉ là lừa gạt, nói sang chuyện khác mà thôi.
Trải qua một đoạn câu hỏi này, trong lòng hai người đã sớm nhận định Lạc Anh tiên tử là cô gái cùng Lâm Hi phát sinh quan hệ khi hắn bị hôn mê.
Một cái hiểu lầm đã sinh ra, bất kể là Lâm Hi, Tạp Mễ Lạp hay là Lạc Anh tiên tử trong khoảng thời gian ngắn cũng hồn nhiên không biết......... Một nơi cách sơn động xa vô cùng, Long Băng Nhan một đường bay nhanh, cương phong gào thét mà lên, đem mái tóc của nàng thổi bay phần phật.
- Phanh!
Một tòa sơn loan đứng thẳng, nham thạch to lớn trải dài, phịch một tiếng bị Long Băng Nhan một cước chấn thành phấn vụn. Nàng cũng là không có phát giác gì, một đường bay nhanh không phân biệt những thứ khác.
Loạn, quá loạn rồi!... Trong mắt Long Băng Nhan hiện lên rất nhiều ý niệm. Nàng cần phải nghĩ xem tất cả chuyện này cho tốt, thứ ngoài dự tính nhiều lắm. Đặc biệt là Lâm Hi, trước kia nàng hận hắn muốn chết, mà hiện tại mặc dù vẫn là hận muốn chết nhưng trong lúc không hiểu này lại tựa như nhiều hơn một chút gì đó... Long Băng Nhan không biết, cũng không dám suy nghĩ.
Nàng cần phải có thời gian đi sắp xếp một chút.
- A! Tại sao lại là như vậy!
Long Băng Nhan đột nhiên phát ra một tiếng thét dài thê lương, mạnh mẽ đạp một cước, oanh một tiếng, một tòa núi lớn trực tiếp bị nàng giẫm sụp đổ.
Oanh!
Hư không sụp đổ, bộc phát ra sóng lớn kinh thiên, Long Băng Nhan giống như sóng nước tách ra hư không, hóa thành một đạo hắc ảnh điện xạ mà đi...
Lâm Hi cũng không biết động tĩnh của Long Băng Nhan.
Lạc Anh tiên tử chỉ ở lại trong chốc lát liền trở về Tiểu động thiên pháp khí. Hết thảy lại trở lại quỹ đạo, so với việc vội vàng chạy tới thời không chủ thành trợ giúp tông phái, Lâm Hi còn có một chuyện trọng yếu hơn phải làm.
- Tinh thần lực của ta đã đầy đủ rồi, có thể đánh sâu vào Luyện Khí cửu trọng Đạo Quả cấp rồi.
Lâm Hi ngồi xếp bằng ở trong huyệt động, trong lòng nói thầm.
Tâm thần nội liễm, Lâm Hi có thể cảm giác được tinh thần lực trong đầu phảng phất như một mảnh đại dương màu lam mênh mông ngưng thực, thong thả chậm rãi ở trong đó, phát ra thanh âm mênh mông mãnh liệt.
Tinh thần lực của Lâm Hi vốn là không cường đại như vậy, nhưng trong một đêm tăng thêm nhiều như vậy đã đạt đến tiêu chuẩn đánh sâu vào Luyện Khí cửu trọng.
- Chẳng lẽ Âm Dương song tu thật có thể đủ gia tăng nhiều tinh thần lực như vậy?
Trong đầu Lâm Hi hiện lên một cái ý niệm, cũng âm thầm nghi ngờ.
Trước khi hắn và Lạc Anh tiên tử song tu cũng chỉ dừng lại ở trên cơ sở chân khí, lần này mặc dù 'xâm nhập' vào một tí nhưng mà theo đạo lý cũng không nên có tác dụng gia tăng cường đại như vậy.
Lâm Hi suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng chỉ có thể quy kết đến Lạc Anh tiên tử là chân truyền đệ tử cùng bí mật ẩn nấp trên người nàng.
- Ông!
Tâm niệm vừa động, Lâm Hi đem chân khí trong cơ thể vận chuyển. Chân khí hồng lưu hạo hạo đãng đãng ở trong cơ thể Lâm Hi qua lại không dứt, có thể rõ ràng cảm giác chân khí trong cơ thể Lâm Hi chia thành nhiều cỗ hồng lưu, đây chính là tuyệt học trong cơ thể Lâm Hi sắp ngưng tụ thành đạo quả.
- Chờ lâu như vậy, rốt cục cũng có thể hóa thành đạo quả rồi.
Trong mắt Lâm Hi quang mang thiểm thước, trong lòng thở ra một hơi thật dài.
Đạo quả ý nghĩ là một cái cao độ, tiên đạo Luyện Khí sĩ từ khi bắt đầu trúc cơ đến một bước này mới xem như là lúc chân chính thu hoạch 'quả thực'.
Ngưng tụ 'đạo quả' liền ý nghĩa đạt tới một cái đỉnh phong, từ nay về sau Lâm Hi liền là Luyện Khí cường giả chân chính, không chỉ là lực lượng, còn có cảnh giới.
- Ông!
Ý thức của Lâm Hi trầm xuống, tinh thần lực lượng cường đại nội liễm, trầm nhập vào trong đan điền. Ở trong thế giới ý thức, Lâm Hi có thể nhìn thấy vị trí ở bên trong đan điền, lôi trì kim hoàng sắc ba đào mãnh liệt, chung quanh từng cỗ chân khí hồng lưu như một con cự long quay cuồng không ngừng nghỉ.
Tu luyện đạt tới một bước này, đã đạt tới một cái đỉnh phong, thế tất muốn sinh ra biến hóa về chất.
- Xoát!
Tinh thần lực lượng của Lâm Hi liên tục không ngừng cùng chân khí toàn thân tan ra làm một thể, phảng phất như sóng lớn tràn vào trong lôi trì, sau đó xông vào trong 'đạo căn'.
Đây đã không thể gọi là đạo căn rồi, mà là một tồn tại mỹ lệ giống như là san hô, toàn thân cũng tản mát ra khí tức không gian nồng đậm cùng tiên khí ba động.
Ý thức của Lâm Hi liên đới với từng cỗ tấm đạo phù do tiên đạo tuyệt học biến thành giống như dòng nước dung nhập vào trong 'đạo thụ'.
- Cảm giác thật thoải mái.
Trong lòng Lâm Hi lướt qua một đạo ý niệm, ý thức dung nhập vào trong đạo thụ chợt thấy mát lạnh, phảng phất như là ngâm trong thanh tuyền.
Đó cũng không phải là một khỏa 'thụ', ý thức ở trong thế giới này càng giống như là một cái hắc ám thông đạo, một cái không gian tự thành nhất thể thần bí. Xuyên thấu qua khỏa 'thụ' này, Lâm Hi có thể cảm giác được khí tức của rất nhiều thứ nguyên, vị diện, không gian, cũng có thể cảm giác được khí tức của khe hở thời không.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.