Ông!
Bỗng nhiên ngay lúc đó, trong sơn động, hào quang lóe lên, không chút dấu hiệu, một quả kim loại giản phong cách cổ xưa, tản ra hào quang năm màu đột nhiên xuất hiện.
Xoạt!
Hào quang đầy trời bị đánh tan như thủy triều, Lạc Anh Tiên Tử vươn tay kéo một cái, liền khoát một bộ váy dài tơ lụa hỏa hồng bó sát người tơ lên trên người, che lấy thân thể tuyết trắng mỹ diệu.
- Làm sao vậy, là pháp phù của Thần Tiêu Tông các ngươi sao?
Lạc Anh Tiên Tử mở miệng nói.
- Ân.
Lâm Hi nắm lấy "Thời không pháp phù", chỉ lên tiếng, sau đó liền không nói gì nữa, yên lặng đọc tin tức trong đó.
Tuy rằng Lâm Hi không nói gì, nhưng Lạc Anh Tiên Tử thấy sau khi Lâm Hi tiếp nhận pháp phù thì thân hình rõ ràng run lên một cái, sau đó vẫn không nhúc nhích, thẳng đến về sau, sau khi xem hết nội dụng cũng không nói gì mà chỉ ngồi chỗ kia, thần sắc suy tư.
Lạc Anh Tiên Tử không có quấy rầy Lâm Hi suy nghĩ, yên lặng ở một bên đợi, thẳng đến chứng kiến Lâm Hi biểu lộ khôi phục sức sống, mới mở miệng nói:
- Làm sao vậy? Xảy ra biến cố gì rồi sao?
- Dục Huyết Chi Hoàng, chúng ta không cần trở về nữa!
Lâm Hi nói.
- A?
Lạc Anh Tiên Tử hô nhỏ một tiếng, ánh mắt lộ ra ngoài ý muốn. Bất quá, cũng không hỏi, nàng biết rõ Lâm Hi nhất định sẽ nói.
- Vị diện chinh chiến chi địa xảy ra vấn đề rồi...
Trong mắt Lâm Hi một mảnh thâm thúy, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435283/chuong-1124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.