Tư sự thể đại, Lâm Hi yêu ai yêu cả đường đi, trước khi rời đi lại cho Tô Tự ba vạn "Thuần Dương Tiên Đan", xem như để các nàng dùng để bổ sung chân khí, về phần làm sao phân phối, sử dụng, đó là chuyện của Tô Tự.
Hai canh giờ sau.
Giá!
Lâm Hi thúc vào bụng ngựa, cưỡi "Tứ Cực Đại Uyển", đầu tiên từ trong sơn động bay vút mà ra. Sau đó mấy đạo quang mang lóe lên, Tô Tự, Tôn Vĩ Tín, Công Thâu Mộ Long sảng khoái tinh thần, khí vũ hiên ngang, đều từ trong sơn động lao vút ra.
Hô!
Tiếng gió mênh mông cuồn cuộn, mấy người đứng trong hư không, tóc dài bay múa. Không biết có phải là ảo giác không, Lâm Hi chung quy vẫn cảm thấy Tiên La chi nhận hiện giờ an tĩnh hơn rất nhiều.
- Thật kỳ quái. Sao lại cảm giác như ác ma ở Tiên La chi nhận đột nhiên ít đi nhiều thì phải.
Người đầu tiên nói chuyện là Tôn Vĩ Tín, vẻ mặt kỳ dị.
Vốn cho rằng sau khi đi ra, sẽ thấy khắp nơi đều là Ác Ma, phải cẩn thận từng li từng tí.
Không nghĩ tới bốn phía lại trống trơn thế này.
- Không phải giống như, mà đúng là như vậy!
Tô Tự cẩn thận chăm chú nghe một hồi, thản nhiên nói:
- Hơn nữa, cũng không chỉ là thiếu đi Ác Ma thôi. Các ngươi cảm giác được khí tức của những Địa Ngục Yêu Ma kia không?
Nghe Tô Tự nói như vậy, Lâm Hi, Tôn Vĩ Tín, Công Thâu Mộ Long, Lạc Anh Tiên Tử đều giật mình, cùng nhìn lại hướng "Tiên La chi nhận"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435281/chuong-1122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.