- Đi ra ngoài.
Lâm Hi vẻ mặt không chút biểu lộ, chân thật đáng tin nói.
Hai người ở chỗ này "Chữa thương", cho dù là một đầu biên bức cũng không cho phép ở bên rình coi.
- Được rồi.
Tạp Mễ Lạp bất đắc dĩ, cảm giác được Lâm Hi không cho phép cãi lời nên cũng đành phải hậm hực lăn xuống khỏi bả vai Lâm Hi, ở một chỗ cách mặt đất ba thước liền lập lòe một cái, hóa thành một đạo thiểm điện, xuyên qua cấm chế.
- Mạc Thiên đại pháp!
Đợi sau khi Tạp Mễ Lạp đi ra ngoài, Lạc Anh Tiên Tử thúc dục chân khí, kích phát một kiện pháp khí chừng cốt hoàn, ném vào không trung liền biến thành một đạo "Quang mạc" màu đen bao phủ toàn bộ động quật, cũng triệt để ngăn cách trong ngoài.
Lạc Anh Tiên Tử cũng giống như Lâm Hi, không quen lúc "Luyện công" bị người rình trộm. Tuy rằng bên ngoài còn lưu lại ba người hộ pháp, nhưng cũng chỉ là chính theo quyết nghị trước mắt thôi, Lạc Anh Tiên Tử cũng không muốn bị người thứ hai ngoại trừ Lâm Hi trông thấy thân thể mình.
Làm xong tất cả, trong động lập tức an tĩnh lại. Hai người ở bên ngoài muốn rình coi trông thấy cấm chế màu đen cũng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài một tiếng, hậm hực rời đi.
Trong sơn động, im ắng, tiếng lá rơi cũng có thể nghe, hai người đều có thể nghe được tiếng tim đập của đối phương, có chút kịch liệt, có chút hỗn loạn.
Tuy rằng đã làm ra quyết định "Tiên lữ" đồng tu, nhưng hai người không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435276/chuong-1117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.