Chương trước
Chương sau
Thuần Dương tiên khí cùng với tiên khí bình thường bất đồng đẳng cấp cấp cao. Bất kể là Thứ cấp tiên khí hay là Hư Tiên khí cũng chỉ là tiên khí bình thường, cấp bậc quá thấp, đối với cường giả Luyện Khí cảnh còn có thể chuyển hóa một chút cũng là được rồi. Nhưng mà đối với chân truyền đệ tử Tiên Đạo cảnh mà nói, liền không khỏi có chút không đủ nhìn.
Đây cũng là nguyên nhân Từ Đức muốn cự tuyệt Lâm Hi, Lâm Hi làm như vậy chẳng qua là phí công, nhưng mà tâm ý hắn vẫn là rất cảm kích.
- Từ sư huynh, cái này nhưng là không nhất định.
Lâm Hi cười cười, cũng không cho Từ Đức phân trần, phịch một tiếng, một chưởng vỗ vào trên lưng Từ Đức.
- Ầm!
Sau một khắc, Thái cổ long cương cuồn cuộn, nhất tiết ngàn dặm, lấy khí thế tồi khô lạp hủ đánh vào trong cơ thể Từ Đức. Từ Đức vốn là muốn cự tuyệt, đột nhiên cảm giác được cỗ lực lượng cường đại này nhất thời hồ đồ.
- Đây là..., lực lượng thật là cường đại! Tu vi của tiểu sư đệ chẳng qua là Luyện Khí cảnh tại sao có thể có được lực lượng cường đại như vậy?
Trong mắt của Từ Đức lộ ra một tia thần sắc khiếp sợ.
Lực lượng mà Lâm Hi cấp cho hắn cùng tiên khí không cùng dạng, nhưng kỳ kỳ cường đại. Mặc dù còn không bằng Thuần Dương tiên khí của Tiên Đạo cảnh nhưng mà phẩm cấp đã đủ cao đến trình độ cho hắn lợi dụng rồi. Lực lượng mà Lâm Hi đưa tới chỉ cần trong cơ thể hắn chuyển hóa một chút liền chuyển hóa thành Thuần Dương tiên khí mà hắn cần thiết, mặc dù quá trình chuyển hóa không thể tránh khỏi phải sinh ra hao tổn cùng áp súc năng lượng. Nhưng dưới loại tình huống bổ sung tiên khí này, thời điểm cực kỳ khó khăn, có loại tiếp tế này đã là niềm vui ngoài ý muốn, cực kỳ khả quan rồi.
Duy nhất để cho Từ Đức cảm thấy nghi hoặc chính là, tu vi của Lâm Hi chẳng qua là Luyện Khí cảnh, trong cơ thể tại sao có thể có chân khí phẩm cấp cao như vậy?
Tất cả những ý niệm này giống như là một lũ hỏa hoa, chỉ là trong chớp mắt lướt qua trong đầu Từ Đức, sau đó rất nhanh lại trầm ngâm đến trong tu luyện, chuyên tâm thu nạp Thái cổ long cương mà Lâm Hi truyền tới.
Về phần những nghi hoặc trong lòng kia, lát sau hỏi hắn là được.
Chân khí cuồn cuộn từ trên người Từ Đức xông ra. Được Lâm Hi trợ giúp, khí tức trên người hắn bắt đầu nước lên thì thuyền lên, giống như măng mọc sau mưa, cấp tốc gia tăng, khí tức càng ngày càng mạnh.
Chân truyền đệ tử Tiên Đạo cảnh cảm giác cực kỳ nhạy cảm, khí tức ở trên người Từ Đức biến hóa rõ ràng giống như một khỏa tạc đạn ném vào trong nước, muốn nổ tung lên.
Trong động quật im ắng, không biết từ lúc nào một đôi ánh mắt cũng mở ra, liên tục khiếp sợ nhìn về phương hướng Lâm Hi cùng Từ Đức, ngay cả Chu Thiên Hoàng cũng ngừng tu luyện, bất khả tư nghị nhìn về Lâm Hi ở phía sau Từ Đức.
Đối với mọi người hiện tại thân hãm ngục tù mà nói, cần nhất là cái gì? Là chữa thương sao? Là cường viện sao? Hết thảy đều không phải!
Hiện tại mọi người cần nhất không phải là cường viện đến từ trong tông, mà là có nguồn suối năng lượng có thể liên tục không ngừng bổ sung năng lượng. Chỉ có thể bổ sung chân khí, khôi phục thực lực, căn bản không cần cái gì ngoại viện, bọn họ chính là ngoại viện mạnh nhất rồi!
Hiện tại mọi người chẳng qua là rồng ở nước cạn, hổ lạc đồng bằng. Chỉ cần có thể một lần nữa 'nhập hải', 'tiến sơn', liền có thể oai phong một cõi rồi.
Thời điểm khi chân khí của Từ Đức không ngừng bổ sung, khí tức không ngừng cường đại, tất cả mọi người đều cảm thấy hi vọng. Nếu Lâm Hi có thể trợ giúp Từ Đức vậy thì nhất định cũng có thể trợ giúp bọn họ.
- Thật tốt quá! Chỉ cần có thể bổ sung chân khí, chúng ta là có thể một lần nữa chiếm cứ ưu thế!
- Không nghĩ tới, tiểu sư đệ lung tung xông vào này lại còn có bổn sự như vậy!
- Thật là phúc tinh a, vốn là mang theo đan dược chữa thương của Tiên Đạo cảnh đã không sai. Không nghĩ tới hắn còn có một tay bản sự này, cũng không biết là hắn làm sao làm được.
... ... Hô hấp của mọi người cũng hơi có chút rối loạn, trong mắt toát ra một tia khát vọng thật sâu. Tức dụng của chân khí đối với người trong tiên đạo không cần nói cũng biết. Lâm Hi xuất hiện quả thực giống như một đạo dương quang sáng ngời chiếu vào trong động quật dưới mặt đất này.
Bất quá trong lòng mọi người vẫn còn có chút lo lắng cùng bất an. Thực lực của một người cuối cùng là có hạn chế, người nào cũng không biết rõ Lâm Hi có thể trợ giúp Từ Đức đến mức nào, hoặc là sau khi giúp Từ Đức xong, hắn còn có thể hay không trợ giúp được những người khác.
- Hi vọng hắn có thể kiên trì lâu một chút.
Mọi người trong lòng lo được lo mất thầm nghĩ.
Thời gian chầm chậm trôi qua, trong chờ mong của mọi người ở đây, Từ Đức cuối cùng từ trên mặt đất nhảy dựng lên. Thân thể của hắn chấn động, phịch một tiếng, một cỗ Hắc Ám ma khí nồng nặc lập tức nổ tung ra ngoài, hóa thành khói đen tràn ngập từ trong toàn bộ lỗ chân lông của hắn phun ra.
- Thật tốt quá, ta rốt cục khỏi rồi. Tiểu sư đệ, cảm ơn ngươi!
Tinh mang trong con mắt của Từ Đức bắn ra bốn phía, xoay người lại cười ha ha, tiếng cười thanh lãng, chấn động bốn vách tường.
- Từ sư huynh, ngươi khách khí rồi. Có thể khôi phục chân khí là tốt rồi.
Lâm Hi cười cười, thản nhiên nói.
Từng đôi ánh mắt ở chung quanh cũng nhìn hắn, phát hiện trên mặt Lâm Hi hồng nhuận như lúc ban đầu, cũng không có xuất hiện hiện tượng chân khí khô kiệt, cũng là thở phào nhẹ nhõm, đồng thời trong lòng cũng dâng lên một cỗ hi vọng.
- Tiểu sư đệ...
Chu Thiên Hoàng do dự một chút, thay thế mọi người đầu tiên mở miệng:
- Cái kia, có thể hay không, có thể hay không...
Sư huynh hướng sư đệ cầu trợ, là xấu hổ đấy. Chu Thiên Hoàng lắp bắp hồi lâu, cũng không nói ra 'căn nguyên'. 
Lâm Hi mặc dù trợ giúp Từ Đức, hơn nữa nhìn hắn đứng lên sắc mặt hoàn hảo. Nhưng mọi người cũng không ai biết hư thật trong đó, không biết Lâm Hi có xuất ra đại giới dạng gì trong đó. Sợ yêu cầu của mình có chút quá mức.
Dù sao, lúc trước Lâm Hi lấy ra Tiên Cơ đan cùng Quỳnh Tiên đan đã là hết lòng quan tâm giúp đỡ mọi người rồi. Lại tham nữa tổng là có chút không tốt lắm.
- Chân truyền đệ tử cũng là sĩ diện.
- Ha hả.
Lâm Hi cười cười, nghe thấy dây đàn liền biết nhã ý, nhìn bốn phía một cái:
- Mấy vị sư huynh yên tâm, chân khí của ta liên tục không ngừng, đủ để trợ giúp các vị sư huynh khôi phục chân khí. Ta sẽ tới từng người, cho đến khi giúp chư vị sư huynh khôi phục chân khí, công lực hồi phục hoàn toàn mới thôi.
- Thật tốt quá.
- Tiểu sư đệ, vất vả cho ngươi rồi.
- Đây cũng là một cái công lớn a. Tiểu sư đệ, đợi sau khi trở về chúng ta nhất định hướng trưởng lão báo cáo.
... ... Mọi người nghe vậy mừng rỡ, 'tảng đá' treo ở trong lòng cũng để xuống. 
Lâm Hi cười cười, không nói gì.
Hắn vốn là có thể dùng Thuần Dương tiên đan trong túi để trợ giúp bọn họ. Bất quá Thuần Dương tiên đan dù sao cũng là không thể tái sinh, dùng một ít liền ít đi một chút, trên Tiên La thụ của Thần Tiêu tông đã không có nhiều sâu trùng như vậy để hắn bắt nữa.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.