Chương trước
Chương sau
Lâm Hi độc lai độc vãng ngược lại nhẹ nhõm, linh hoạt hơn rất nhiều, không có gì vướng víu. Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn không mang theo Tạp Mễ Lạp.
- Chủ nhân, bọn hắn còn nguyên tại chỗ, không rời đi, bất quá dường như đang thảo luận gì đó.
Tạp Mễ Lạp bổ sung nói.
- A! Bọn hắn không dám rời đi, chiến đấu mới vừa chấm dứt. Bọn hắn không dám xác định, ta có còn tiềm phục ở chung quanh hay không!
Lâm Hi mỉm cười nói.
Đây là tác dụng của uy hiếp, nói đơn giản, chính là tác dụng tâm lý.
Chỉ cần không dám xác nhận hành tung của Lâm Hi, bọn hắn cũng không dám vọng động.
- Nói cũng đúng.
Tạp Mễ Lạp khẽ cười, trong mắt hiện lên một tia ánh sáng, nổi lên hứng thú, chân thành nói:
- Chủ nhân, ngươi kế tiếp chuẩn bị làm thế nào.
Lâm Hi đã trầm mặc một lát.
- Những người này thực lực không tầm thường, hơn nữa thủ đoạn cực cao, tuyệt đối không thể để mặc bọn họ tiến vào trong khu vực của Thần Tiêu Tông chúng ta được!
- Những người này thực lực còn kém, nhưng lúc mấu chốt bọn hắn cấu kết với Địa Ngục Đại Thế Giới, có thể chỉ huy được Ác Ma đại quân của Địa Ngục Thế Giới. Dùng số lượng của Ác Ma đại quân, cộng thêm trí tuệ, thủ đoạn những người này thì đây chính là một hồi tai nạn!
Lâm Hi trầm giọng nói.
Tà Đạo, Ma Đạo kết hợp với Địa Ngục Đại Thế Giới, quả thật là một tai họa lớn, đối với tất cả Tiên Đạo tông phái đều gặp nguy hiểm, bởi vì bọn hắn quen thuộc phong cách hành sự, phương thức tư duy, thủ pháp chiến đấu và phong cách của người trong tiên đạo.
Lâm Hi cũng không quên một màn hắn trông thấy ở "Ma Cung" sau khi tên tu sĩ Tà Đạo "Lục Nguyên" kia kết hợp với Ác Ma.
- Thế nhưng mà, những Tà Đạo Ma Đạo này cùng Ác Ma cao đẳng tụ tập cùng một chỗ, muốn ra tay cũng không dễ dàng.
Tạp Mễ Lạp nói.
- A!
Lâm Hi cười cười:
- Không có vấn đề gì, chúng không có khả năng lúc nào cũng tụ cùng một chỗ được. Hơn nữa, cho dù bọn hắn tụ cùng một chỗ cũng không có vấn đề gì. -- ngươi đã quên, ta làm sao xông ra khỏi vòng vây của bọn hắn sao?
Thân hình Tạp Mễ Lạp hơi khẽ chấn động, đã hiểu được kế hoạch của Lâm Hi, lập tức hiểu ý nở nụ cười.
- Chủ nhân, như vậy xem ra bọn hắn cũng không chống được mấy ngày nữa.
- Vài ngày?
Lâm Hi lắc đầu:
- Ta cũng không định để bọn hắn kiên trì lâu như vậy.
Đi vào trong động, Lâm Hi khoanh chân ngồi xuống, nuốt vào một khỏa đan dược, sau đó bắt đầu vận công chữa thương.
Một trận chiến này, hắn giết chết đại lượng tu sĩ Tà Đạo, nhưng cũng không phải không bị làm sao. Chiến đấu chính diện cứng đối cứng, nội phủ Lâm Hi đều bị chấn động, một ít kinh mạch trong cơ thể cũng bị trùng kích.
Bất quá, đây cũng không phải tổn thương gì quá nặng, điều dưỡng một lát là được rồi.
So với những người kia bị mất đi tánh mạng, hắn chỉ bị chút vết thương nhỏ, thật sự cũng coi vào đâu.
Một hồi hơi màu trắng đằng đằng từ trong cơ thể toát ra, rất nhanh lan khắp toàn bộ động quật. Chỉ qua một canh giờ thân thể Lâm Hi đã hoàn toàn bình phục.
Thời gian Lâm Hi phát động công kích sớm hơn dự đoán rất nhiều.
Duật duật! --
Trong một hồi tiếng vang, ánh sáng tím lập loè, "Tứ Cực Đại Uyển" thần tuấn dị thường từ trong "Lôi hệ thiết bàn" nhảy ra ngoài.
Hô Xùy~~!
"Tứ Cực Đại Uyển" trong lỗ mũi phun ra một cổ bạch khí, cọ sát lên mặt Lâm Hi vài cái.
Tuy rằng lúc đầu "Tứ Cực Đại Uyển" quả thực không thích Lâm Hi, hơn nữa Lâm Hi còn bắt nó phong ấn vào "Lôi hệ thiết bàn", nhưng hợp tác với nhau lâu dần, "Tứ Cực Đại Uyển" và Lâm Hi cũng dần quen thuộc..., chẳng những không còn kháng cự như trước mà ngược lại còn thân cận hơn rất nhiều.
Đây chính là thiên tính của ngựa!
Một thớt ngựa tốt chính thức, đặc biệt là ngựa hoang, thường thường tính tình bất hảo, khó có thể phục tùng. Nhưng một khi thật sự tuần phục nó rồi, hơn nữa còn đeo lên yên ngựa, đeo hàm thiếc và dây cương thì nó ngược lại sẽ trở nên dễ bảo rồi, hơn nữa còn cực kỳ trung thành với chủ nhân.
Người chọn lựa ngựa, ngựa cũng chọn lựa người. Tuấn mã dùng loại phương thức nà để lựa chọn chủ nhân của mình, "Tứ Cực Đại Uyển" cũng dùng loại khảo nghiệm này để lựa chọn Lâm Hi.
- Chủ nhân, mang ta theo đi.
Tạp Mễ Lạp lộ ra kích động.
Lâm Hi cười cười, ngay khi Tạp Mễ Lạp cho là có hy vọng thì liền nghe được hai chữ:
- Không được!
- Hô!
Thân hình nhoáng một cái, Lâm Hi liền vọt lên lưng "Tứ Cực Đại Uyển". Bộ bờm lông màu tím ở trong Hắc Ám tản ra hào quang cực kỳ nhu hòa.
- Đi thôi!
Lâm Hi dưới chân kẹp lấy, cũng không đợi Tạp Mễ Lạp phản ứng, trực tiếp biến mất, giống như lăng không bốc hơi khỏi không trung vậy.
"Tứ Cực Đại Uyển" tốc độ cực nhanh, đi vô tung.
Lâm Hi chính là dựa vào "Tứ Cực Đại Uyển" mới xông qua được phòng ngự trùng trùng điệp điệp của bọn người "Ân Thái Cảnh" như vào chỗ không người, trực tiếp đoạt lấy Kim liên tử trên "Pháp đàn".
Hôm nay, muốn giải quyết bọn người "Ân Thái Cảnh" còn phải dựa vào lực "Tứ Cực Đại Uyển" mới được.
Dùng lực lượng của "Tứ Cực Đại Uyển", phối hợp với "Kiếm đạo" Đại viên mãn của Lâm Hi, muốn giết một mục tiêu, bất kể là người hay là ma, đều là dễ như trở bàn tay.
Hô!
Một hồi khí lưu đãng qua, trong động quật lập tức chỉ còn lại một mình Tạp Mễ Lạp.
- Ngươi không mang theo ta, ta liền tự mình đi!...
Tạp Mễ Lạp đứng thẳng hồi lâu, trong mắt mê người đột nhiên hiện lên một tia hào quang trí tuệ, giảo hoạt, thân hình nhoáng một cái, bá thoáng một phát, hóa thành một đầu biên bức chui xuống dưới đất, liền biến mất không thấy gì nữa.
... ... Ở trung ương vị diện, ngay phụ cận pháp đàn trước kia, một đám Tà Đạo tụ tập ở đó, Ác Ma cao đẳng phòng hộ bên ngoài, không trung, mặt đất, khắp nơi đều có, nguyên một đám cảnh giác nhìn bốn phía, một bộ đề phòng sâm nghiêm.
- Đây rốt cuộc là người nào? Sao thực lực lại cao như vậy? Tiên Đạo nhất mạch căn bản chưa nghe qua nhân vật như thế a?
Một đám Tà Đạo Hư Tiên, Đạo Quả, Thánh Vương, sắc mặt tái nhợt.
Trận chiến lúc ban ngày đã tổn thất thảm trọng. "Tà Đạo Kim Liên" bị người đoạt đi, còn bị hắn xuất kỳ bất ý giết nhiều đi rất nhiều người nữa.
Hơn ba mười tên cường giả Tà Đạo chung quanh Pháp đàn nếu như không phải vì đào tạo "Tà Đạo Kim Liên", tiêu hao đại lượng tinh khí, nếu có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi thì vốn đã có thể tránh khỏi tổn thất này, nhưng giờ lại chết hoàn toàn vô nghĩa.
- Không biết. Tên tử cao tầng thành danh của Tiên Đạo nhất mạch chúng ta đều có bức họa, đều biết đến. Nhưng căn bản không có người này.
Một gã Tà Đạo Thánh Vương oán hận nói, nhớ tới tổn thất trước kia, hắn không khỏi nghiến răng nghiến lợi, hai mắt tóe lửa.
- Mọi người suy nghĩ một chút, Tiên Đạo Đại Thế Giới ai có thể hóa thân Cự Long màu vàng? Loại năng lực này rất đặc biệt, không có khả năng không biết được.
Ân Thái Cảnh đột nhiên nói.
Hóa thân của đối phương cũng không phải chân khí tụ hóa, mà là huyết nhục Cự Long chân chính, loại năng lực này ở Tiên Đạo Đại Thế Giới chưa từng nghe qua bao giờ cả.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.