Chương trước
Chương sau
Đương nhiên căn cơ của tu sĩ Tà Đạo không được hùng hậu như tu sĩ Tiên Đạo, chiến lực thực tế của hai người cũng không nhất định cường đại như Hải Thánh Vương, Khí Thánh Vương.
- Còn có tên Thất quả Thánh Vương kia...
Lâm Hi xoay chuyển ánh mắt, nhìn phía tên "Trung niên tà tu" đứng dưới pháp đàn, khí chất như vương hầu ở xa xa kia. Người này khí chất trầm ổn, hơn nữa niên kỷ không nhỏ, chỉ sợ là một nhân vật đã thành danh rất lâu của Tà Đạo nhất mạch.
Loại nhân vật này chiến đấu thường thường ánh mắt tàn nhẫn, phong cách ổn chìm, là một đối thủ cực kỳ khó chơi.
- Nhiều người như vậy liên hợp lại, hơn nữa một đống Ác Ma cao đẳng... nếu muốn đoạt Kim liên tử thì quả thật phong hiểm không nhỏ, nguy hiểm cực cao. Không cẩn thận một chút, chỉ sợ Kim liên tử còn không đạt được mà còn phải bỏ mạng trong tay những người này nữa.
Lâm Hi trong nội tâm nghĩ đến sâu đậm.
Nói thực ra, đội hình của những tu sĩ Tà Đạo này hoàn toàn vượt quá Lâm Hi dự đoán. Trong trí nhớ của tu sĩ Tà Đạo "Lục Nguyên", căn bản không có nhiều tu sĩ Tà Đạo như vậy, hiển nhiên đều là lúc sau từ các nơi khác chạy đến.
- Chủ nhân, làm sao bây giờ?
Tạp Mễ Lạp vấn đề.
Không cần đến gần, chỉ từ xa nhìn qua, phiến tà khí màu đen trùng thiên mọc lên san sát như rừng, cường hoành, thô bạo kia, vừa nhìn đã biết rõ nguy hiểm không nhỏ. Ngay cả biên bức phân thân của nàng cũng không dám tiếp xúc quá gần, chỉ có thể ở trên bầu trời cực cao quan sát xuống.
- Lui thì không thể nào rồi.
Lâm Hi lộ ra thần sắc suy tư:
- Hiện giờ duy nhất đáng ăn mừng chính là nơi này cũng không có Chân truyền đệ tử Tiên Đạo Cảnh. Bằng không ta cũng chỉ có thể quay đầu rời đi thôi!
"Chân truyền đệ tử" Tiên Đạo Cảnh vô luận chính tà, đều đã bị hấp dẫn đến từng "Thời Không Cơ Địa", "Thời không Chủ Thành" cùng với hư không bên ngoài "Vị diện chinh chiến chi địa" rồi, đối với chuyện vây quét Luyện Khí sĩ sự tình, căn bản không hề hứng thú.
"Binh đối với binh, tướng đối tướng", anh hùng đã quen tàn sát Cự Long, giết chết mấy con kiến nhỏ cũng sẽ không có hứng thú quá lớn, cũng sẽ không có chút cảm giác thành tựu nào cả.
Cái này đối với Lâm Hi mà nói, tuyệt đối là một tin tức tốt.
Dưới Tiên Đạo Cảnh, ngoại trừ cường giả "Nửa bước Thuần Dương", nói thí dụ như "Quang Thánh Vương", "Tứ Đại Đế Tử" ra, về cơ bản không có người nào là đối thủ của hắn cả, kể cả tên tu sĩ Tà Đạo "Thất quả Thánh Vương" cấp kia.
Cơ hội lớn nhất của Lâm Hi ở chỗ, đối mặt chỉ là uy hiếp về số lượng mà không phải uy hiếp về thân thể. Chỉ cần nắm bắt thời cơ tốt, chưa đã không có khả năng cướp đoạt "Kim liên tử", đồng thời trọng thương những tu sĩ Tà Đạo tụ tập chỗ này.
- Tạp Mễ Lạp, ngươi vừa mới nói Tà Đạo Kim Liên còn hai ngày nữa mới thành thục?...
Lâm Hi đột nhiên nói.
- Ah!
Tạp Mễ Lạp giật mình, lập tức cũng kịp phản ứng, vẻ mặt giật mình:
- Chủ nhân ngươi là muốn..., ta hiểu được! -- đúng vậy, bọn hắn đã từng nói qua, bọn họ đã từng nói qua Tà Đạo Kim Liên còn hai ngày nữa mới thành thục, hơn nữa, dường như còn có ‘Huyết Hồng Nhan’ gì đó sẽ đến...
Lâm Hi nhẹ gật đầu, vô ý thức không để ý đến mấy chữ "Huyết Hồng Nhan":
- Chúng ta trước tiên lui về đã, hai ngày sau lại đến. Tạp Mễ Lạp, phân thân của ngươi đều lưu lại chỗ này, ta muốn tùy thời biết rõ động tĩnh ở đây!
Lâm Hi nói.
Trong đầu của hắn ý niệm thay đổi thật nhanh, trong nháy mắt đã hiện lên rất nhiều ý niệm.
Quy mô đám tu sĩ Tà Đạo này đã vượt quá dự liệu của hắn. Nếu sau khi để cho bọn hắn luyện thành "Tà Đạo Kim Liên" lại đi qua, đối phó người trong tiên đạo....
Vị diện không gian của "Dục Huyết chi hoàng" Thời Không Cơ Địa tính sau, dù sao Bàng Hồng bọn hắn đã mang người đi. Nhưng các "Thời Không Cơ Địa" khác của Thần Tiêu Tông nhất định khó có thể may mắn thoát khỏi. Cho nên phải nghĩ biện pháp giết chết bọn họ, hoặc quấy rầy kế hoạch, khiến bọn hắn hủy bỏ hành động.
Từ tin tức mà Tạp Mễ Lạp sưu tầm được mà xem, tòa pháp đàn treo trên bầu trời này không chỉ hấp thu huyết nhục tinh khí, đồng thời cũng lấy thu tinh khí của hơn ba mươi cường giả Tà Đạo chung quanh để bồi dưỡng cho "Tà Đạo Kim Liên".
Thời gian mỗi khi qua một ngày, thực lực của bọn hắn sẽ suy yếu một ngày, đợi đến hai ngày sau, thực lực của bọn hắn sẽ yếu hơn hiện giờ rất nhiều, hơn nữa, khi đó cũng chính là lúc "Kim liên tử" thành thục xuất thế.
- Đi thôi.
Lặng yên không một tiếng động, sau khi Lâm Hi mang theo Tạp Mễ Lạp quan sát một lúc lại thối lui ra khỏi không gian này. Chỉ còn lại một ít tiểu biên bức màu vàng ở sâu trong truyentop.net xoay quanh giám thị.
Thời gian chậm rãi đi qua, trong nháy mắt đã hai ngày qua đi, trong vị diện một cổ hương khí mùi thơm ngào ngạt dần dần phát ra, hơn nữa càng lúc càng nồng nặc, phát ra mỗi một góc trong không gian
Ở trung tâm vị diện, tất cả tu sĩ Tà Đạo, tính cả Ác Ma cao đẳng rõ ràng đều tăng cường đề phòng.
- Không kém nhiều nữa. Còn chừng nửa canh giờ, Tà Đạo Kim Liên sẽ triệt để thành thục.
Dưới khóm hoa, trung niên tà tu "Ân Thái Cảnh" nhìn qua "Tà Đạo Kim Liên" trên không trung vui vẻ nói.
Hai ngày qua đi, cánh hoa "Tà Đạo Kim Liên" càng lớn, vầng sáng tách ra cũng càng thêm chói mắt, xuyên thấu qua trung tâm bạch quang trùng trùng điệp điệp, ở trung ương liên tử màu xanh ẩn ẩn có thể thấy được chút kim quang nhàn nhạt. ---- Đó chính là "Kim liên tử" rồi.
Một cổ vàng rực tươi sáng, tản mát ra một cổ hương vị thần thánh, chính trực, trang nghiêm, nghiêm túc và trang trọng chiếu rọi khắp hư không. Dưới sự chiếu rọi của Bạch Liên hoa quang, điểm màu vàng này lộ ra cực kỳ chói mắt.
- Sư bá, đợi đóa Tà Đạo Kim Liên thành thục, chúng ta giao Kim liên tử cho Thánh nữ, đến lúc đó chính là một công lớn ah. Hơn nữa liên hoa, liên tử còn lại tất cả đều thuộc về chúng ta rồi.
Một bên, thanh niên tà tu dung mạo tuấn dật hưng phấn nói, ánh mắt kích động.
Hạt giống "Tà Đạo Kim Liên" thật ra là Thánh nữ ban thưởng xuống. Bọn hắn làm, chỉ là đào tạo thôi. Trên thực tế chính thức làm... cũng không tới phiên hắn, là những người phía dưới kia làm.
Khi không có thể đạt được một bảo bối gia tăng công lực thật lớn, chuyện tốt như vậy, thiên hạ đi nơi nào tìm đây.
- Ân.
Ân Thái Cảnh nhẹ gật đầu:
- Thiên phú của ngươi không kém, chỉ là khuyết điểm số mệnh thôi. Chuyện lần này, ta có thể làm chủ. Ngoại trừ Kim liên tử ra, ta có thể tặng miếng liên tử màu xanh kia cho ngươi. Có lẽ đủ để ngươi thăng một cấp rồi.
- Đa tạ sư bá.
Thanh niên đại hỷ, hắn khô thủ lâu như vậy, đợi chính là cái này.
Đang nói liền vang lên một tiếng, trên pháp đàn, trong hoa sen màu trắng cực lớn, liên tử màu xanh đột nhiên tràn ra, một đạo kim sắc hoa quang, từ bên trong bắn ra, lơ lửng phía trên "Bạch Liên" ba thước, một nhúm kim quang to bằng ngón tay lơ lửng hư không, giữa kim quang, có thể thấy hiển hiện lấy một hạt sen thật nhỏ kim diệu diệu, ánh sáng trong vắt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.