Chương trước
Chương sau
Chấp Pháp trưởng lão đứng ở một bên, vuốt vuốt râu, thấy một màn như vậy liền thoả mãn nhẹ gật đầu, lộ ra vẻ mĩm cười.
Hắn luyện chế pháp khí vốn chính là để Lâm Hi dùng, vốn đang lo lắng thực lực của hắn không đủ, không thể sử dụng bình thường. Hiện giờ xem ra là hắn đã quá lo lắng rồi.
- Dùng tư chất của hắn, tương lai bước vào Tiên Đạo Cảnh cũng là chuyện sớm hay muộn. Tương lai, sau khi ta thoái vị, vị trí Chấp Pháp trưởng lão có thể để cho hắn. Như vậy, cũng coi như không phụ nhờ vả của sư tôn lúc trước rồi.
Chấp Pháp trưởng lão trong nội tâm nói thầm.
Hắn vốn gắng sức bồi dưỡng "Bạch Nguyên" để tiếp nhận, nhưng tình huống hiện tại, Lâm Hi ngược lại càng có hi vọng hơn cả "Bạch Nguyên".
- Chỉ đáng tiếc. Nếu như có thể tìm được hắn sớm vài năm, để hắn gia nhập Thần Tiêu Tông. Có lẽ đã trở thành chân truyền đại đệ tử, tham dự cạnh tranh Chưởng môn nhân cũng không phải không thể.
Chấp Pháp trưởng lão trong nội tâm lẩm bẩm nói.
Dùng tư chất của Lâm Hi, làm một "Chấp Pháp trưởng lão" quả thật có chút ủy khuất. Nhưng địa vị của "Thần Tử" đã định. Lâm Hi nếu như muốn tiến thêm một bước nữa, ngồi ở vị trí cao hơn trong tông, như "Thần Tử" vậy, cạnh tranh chức Phó chưởng môn, cũng không phải không thể, chỉ là tỷ lệ quá nhỏ.
Thời gian Lâm Hi gia nhập Thần Tiêu Tông vẫn quá ngắn.
Về phần Đại trưởng lão và thái thượng trưởng lão, nếu như sau khi trở thành "Chấp Pháp Điện trưởng lão", Lâm Hi có thể càng tiến một bước, đạt tới Tiên Đạo đệ bát trọng, đệ cửu trọng thì có thể trở thành Đại trưởng lão.
Mà dựa theo quỷ củ của Thần Tiêu Tông, nếu như Lâm Hi tương lai tiến thêm một bước, vượt qua Tiên Đạo Cảnh thì có thể trở thành "Thái thượng trưởng lão".
Bất quá, tất cả cái này đều cần thời gian. Mà Lâm Hi, --lại quá trẻ tuổi!
Đây đều đều là chuyện tương lai sau này.
Ầm ầm!
Tốc độ "Tân pháp khí" thôn hấp chân khí rất nhanh, bất quá chân khí của Lâm Hi cũng cực kỳ hùng hậu. Trong hư không lôi quang lóe lên, hào quang pháp khí đột nhiên ổn định lại, mà lúc này, chân khí trong cơ thể Lâm Hi cũng còn đến "Nửa thành", không bị hấp sạch sẽ.
- Thành!
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một tia hào quang vui sướng, tâm niệm vừa động, lập tức dựa theo một đạo pháp khí từ trong pháp khí truyền tới tế luyện lên.
Bất quá trong lúc hô hấp, tân pháp khí lập tức gấp gáp thu nhỏ lại, lại khôi phục lại như trước, rơi vào lòng bàn tay Lâm Hi.
Lâm Hi hai mắt khép hờ, yên lặng cảm giác năng lượng của pháp khí cùng với năng lực mới.
Ồ!
Lâm Hi đột nhiên kinh dị một tiếng, mở mắt ra. Cổ tay khẽ run liền ném pháp khí trong tay lên giữa không trung, "PHỐC" phun ra một ngụm chân khí, chỉ thấy pháp khí chấn động, sơn loan thủy hỏa đột nhiên sụp đổ, ầm ầm chấn động, biến thành một hình tròn màu vàng thủy hỏa dị sắc, không ngừng phụt lên chân hỏa và sương lạnh.
Ở phía trên, hư ảnh lập loè, ẩn ẩn hiển lộ ra hư ảnh sơn loan trước kia.
- Đây là cái gì?
Lâm Hi kinh ngạc nói.
Một kiện pháp khí hai loại "Pháp tướng", hắn trước kia chưa từng thấy qua.
- Đây là Thủy hỏa nhị tướng luyện hóa, một môn thủ pháp luyện khí cổ xưa. Loại sơn loan pháp tướng này là lực thủ thắng, về phần pháp tướng lại càng thích hợp với một thân tuyệt học thủy hỏa của ngươi. Đây là ta đặc biệt giúp ngươi luyện chế, có thể phát huy một thân Liệt Dương chân hỏa và Băng Hoàng sương khí của ngươi một cách lớn nhất.
Chấp Pháp trưởng lão thản nhiên nói:
- ** pháp tướng là hình thái đỉnh phong của pháp khí này, uy lực rất lớn, nhưng chân khí tiêu hao cũng rất nhiều. Nếu so với sơn loan pháp tướng thì hơn rất nhiều. Nếu như không phải gặp kình địch, vẫn không nên sử dụng sơn loan pháp tướng thì tốt hơn.
Bất kỳ vật gì đều có cái giá cả, uy lực càng lớn, chân khí tiêu hao cũng càng lớn, đây là đạo lý không thay đổi.
- Ta hiểu được. Đa tạ sư phụ.
Lâm Hi vui sướng nói.
Mới được pháp khí, Lâm Hi yêu thích không buông tay, đặt ở trong tay vân vê không thôi.
Thấy Lâm Hi ưa thích, Chấp Pháp trưởng lão cũng vuốt râu nhẹ gật đầu. Đây là pháp khí mà hắn luyện chế cho đồ đệ, đồ đệ ưa thích, hắn tự nhiên cũng cao hứng:
- Chấp Pháp Phong chúng ta nhất mạch tương truyền, cha truyền con nối. Kiện pháp khí này là ta luyện chế thay ngươi. Về sau, ngươi thu đồ đệ, cũng phải luyện chế pháp khí cho đồ đệ ngươi. Đây là truyền thống của Chấp Pháp Điện nhất mạch chúng ta, nhớ kỹ chưa?
- Nhớ kỹ.
Lâm Hi trong nội tâm tuy rằng hơi có chút kinh ngạc, nhưng cũng không nghĩ nhiều.
Thu đồ đệ đệ? Bản thân hắn còn là đồ đệ, thu đồ đệ vẫn còn quá sớm.
Tâm tư của hắn, hiện giờ toàn bộ đều đặt trên kiện pháp khí này.
- Kiện pháp khí này chỉ vừa luyện chế, chưa có danh. Nếu đã thuộc về ngươi thì chính là pháp khí của ngươi. Tự ngươi đặt tên cho nó đi!
Chấp Pháp trưởng lão nói.
- Ah?
Trong mắt Lâm Hi hiện lên một đạo quang mang, sau đó ánh mắt lộ ra suy nghĩ thần sắc, trong đầu hiện lên từng đạo ý niệm:
- Núi, sông là Âm Dương; nước lửa cũng là Âm Dương, sư phụ dùng pháp môn tế luyện thủy hỏa nhị tướng. Thủy Hỏa, Âm Dương chính là một Luân Hồi. Không bằng gọi là ‘Thiên Địa Luân Hồi Ấn’ đi!
- Thiên Địa Luân Hồi Ấn?
Chấp Pháp trưởng lão nghi ngờ nói.
- Dương không gì qua được ‘Thiên’, Âm không gì qua được ‘Địa’, Thiên Địa Luân Hồi, chính là mọi sự vạn vật thế gian đều ở trong Luân Hồi. Sự khác nhau giữa Tiên Đạo và phàm tục không phải ở ngay trong ‘Luân Hồi’ này sao? Không trong Luân Hồi thì ở ngoài Luân Hồi. Ta hi vọng, ta có thể đạp phá Luân Hồi, nhảy ra giới ngoại. 
Lâm Hi thản nhiên nói.
Chấp Pháp trưởng lão mí mắt nhảy thoáng một phát, rốt cục nhịn không được lộ ra một tia thần sắc kinh dị.
Đây là "Đạo" của hắn sao?
Pháp khí tuy nhỏ, nhưng "Dã tâm" lại không nhỏ.
- Vậy thì gọi là Thiên Địa Luân Hồi Ấn đi.
Chấp Pháp trưởng lão thản nhiên nói, nhưng trong lòng nhịn không được suy nghĩ. Lâm Hi mệnh danh pháp khí của mình là "Thiên Địa Luân Hồi Ấn", chẳng phải là dụ ý là cường giả thiên hạ, chỉ cần là địch nhân của hắn thì đều sẽ bị hắn đánh vào trong luân hồi, hóa tiên thành phàm sao. Chỉ riêng phần khí phách này thôi đã được xưng tụng là bá chủ, cự phách rồi.
Lâm Hi cũng không biết Chấp Pháp trưởng lão suy nghĩ gì, hắn chỉ thuận miệng gọi một cái tên thôi. Chơi đùa trong chốc lát, cảm giác không sai biệt lắm, hắn liền thu chân khí lại, thu "Thiên Địa Luân Hồi Ấn" vào lòng bàn tay.
Sau khi luyện hóa, kiện pháp khí này quả nhiên nhẹ đi không ít. Không còn cố hết sức như trước nữa. Hơn nữa chân khí tương thông, thủy hỏa tương tế, sai sử như cánh tay vậy.
- Đúng rồi, sư phụ, ta mới vừa ở Đan Đỉnh đại điện, nghe được trong tông vang lên tiếng chuông. Đây là có chuyện gì?
Lâm Hi hỏi.
- Ta bảo ngươi trở về, cũng chính là vì chuyện này.
Chấp Pháp trưởng lão nghe vậy thở dài một tiếng, nghiêm mặt lên.
- Còn nhớ rõ lần trước ngươi từ Tiên La Phái trở về đã nói với ta về vị diện chinh chiến chi địa không?
Chấp Pháp trưởng lão nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.