Chương trước
Chương sau
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lâm Hi có chút nhíu nhíu mày, trong nội tâm có cảm giác xấu. Hắn nhớ lúc ở Tiên La Phái, nghe đệ tử Đế Cực Cung Trương Minh Hoàng nói đến chuyện "Vị diện chinh chiến chi địa" kia.
Không phải là quan hệ đến chuyện kia đấy chứ?
Hô!
Lâm Hi thi triển "Tiểu Na Di Pháp", tốc độ cực nhanh, chỉ thấy một đạo điện quang khúc chiết xẹt qua hư không, Lâm Hi đã đáp xuống trên Chấp Pháp Phong.
- Sư huynh!
- Sư huynh!
... ... Trên Chấp Pháp Phong cũng nghị luận nhao nhao, giống như đang thảo luận gì đó.
Khi thấy Lâm Hi, từng tên đệ tử Chấp Pháp Điện đều nhao nhao dừng lại, cúi đầu hành lễ.
Lâm Hi cũng hoàn lễ từng người một.
- Chu sư huynh.
Lâm Hi đột nhiên gọi lại một gã đệ tử Chấp Pháp Điện:
- Tiếng chuông vừa rồi vang lên, có phải đã xảy ra chuyện gì không?
- Ta cũng không biết.
Đệ tử Chấp Pháp Điện họ "Chu" bị gọi là lắc đầu, vẻ mặt cũng mờ mịt:
- Chúng ta vừa rồi cũng đang thảo luận chuyện này. Tất cả mọi người nói là chuyện của ‘vị diện chinh chiến chi địa’, nhưng cụ thể thế nào lại không ai rõ. Chuyện xảy ra quá đột ngột, tin tức công bố ra, còn phải cần một thời gian nữa.
Lâm Hi nhíu nhíu mày, không nhiều lời. Liên quan đến đến đại sự tông phái, biết được đầu tiên đều là trưởng lão tông phái, sau đó mới là đệ tử bên dưới.
Lâm Hi nhìn vào sâu trong "Chấp Pháp Điện" phía trước một cái, có thể cảm giác được một cổ luồng khí xoáy quen thuộc đang xoay quanh trong đại điện, chờ đợi hắn.
Hô!
Thân hình Lâm Hi nhoáng một cái, áo bào chấn động, lập lòe mấy cái, xuyên qua Chấp Pháp quảng trường, trực tiếp tiến vào trong đại điện. Trong đại điện, một đạo thân ảnh quen thuộc đang khoanh chân mà ngồi, sừng sững ở chính giữa.
Lâm Hi lúc tiến vào, hắn đang đang tự hỏi, tựa hồ đang suy nghĩ gì đó.
- Sư phụ!
Lâm Hi tiến lên cung kính thi lễ một cái.
- Ngồi xuống đi.
Chấp Pháp trưởng lão phục hồi tinh thần lại, chỉ chỉ trước người nói.
- Sư phụ, ngươi gọi ta?
Lâm Hi sau khi ngồi xuống nói.
- Ân.
Chấp Pháp trưởng lão tạm thời nén lại tâm tư, nhẹ gật đầu, cười nói:
- Nhớ rõ mấy tháng trước, ta không phải đáp đã ứng giúp ngươi dung luyện Sơn Hà Ấn và Cửu Hỏa Chân Long Tráo không? Hiện giờ đã tế luyện xong rồi!
Lâm Hi đại hỷ:
- Đa tạ sư phụ.
Chấp Pháp trưởng lão cũng không nhiều lời, chân khí chấn động, lòng bàn tay liền nhiều hơn một tòa dãy núi hai màu băng hỏa hơi co lại, bên sông băng, bên núi lửa. Chung quanh dãy núi khí linh hội tụ, ẩn ẩn hóa thành hai đầu Chân Long một băng một hỏa.
Toàn bộ pháp khí lộ ra mỹ lệ tuyệt luân, mà chung quanh pháp khí, trong vòng ba thước, Hỗn Độn vân vụ nồng đậm đã biểu lộ phẩm cấp của kiện tân pháp khí này -- Tuyệt phẩm Hỗn Độn pháp khí!
- Cửu Hỏa Chân Long Tráo tính chất thuộc hỏa, nhưng cấp bậc là thượng phẩm ngũ thải, so sánh với Sơn Hà Ấn thì cấp bậc quá thấp. Tính chất rất khó dung hợp với nhau. Ta bỏ ra chút thời gian, giúp ngươi trước tiên tăng Cửu Hỏa Chân Long Tráo lên tới tuyệt phẩm sơ cấp. Mặt khác, cân nhắc đến việc ngươi còn học được Băng Hỏa đại pháp của Đâu Suất Cung, chỉ dung hợp hỏa thuộc tính cũng không có trợ giúp quá lớn cho ngươi, cho nên ta tự chủ trương, thay ngươi lại tế luyện một kiện pháp khí tuyệt phẩm sơ cấp Băng Hệ.
- Tế luyện ba kiện pháp khí, hơn nữa cuối cùng dung hợp, quả thực khiến ta tốn không ít thời gian.
Chấp Pháp trưởng lão một lời nói ra đầu đuôi. Riêng lấy thời gian mà nói, thời gian hắn rời đi lần này quả thực hơi dài, dù sao cũng là trưởng lão Tiên Đạo Cảnh, theo đạo lý tế luyện một kiện pháp khí cũng không cần lâu như vậy.
Lâm Hi vốn còn có chút kỳ quái, giờ nghe hắn nói vậy mới biết được vì sao lại mất nhiều thời gian như thế.
- Đa tạ sư phụ!
Lâm Hi đại hỉ. Bản thân hắn chính là Thủy Hỏa cân đối, • Liệt Dương đại pháp • cấp bậc rất cao, • Băng Hoàng đại pháp • phẩm cấp cũng không thấp. Chấp Pháp trưởng lão giúp hắn dung luyện thủy hỏa vào trong đó, quả thực chính là pháp khí tốt nhất cho hắn.
- Ha ha, ngươi cũng không nên cao hứng quá sớm. Ta tuy rằng là sư phụ ngươi, nhưng tông phái cũng có quy củ. Kiện pháp khí này ta có thể giúp ngươi tế luyện, nhưng không thể trực tiếp cho ngươi đồ vật cao cấp như vậy. Trong đó thành phẩm vẫn cần ngươi trả. -- đây là bên trên yêu cầu.
Chấp Pháp trưởng lão nói.
- Không có vấn đề.
Lâm Hi trong nội tâm hiểu rõ. Chấp Pháp trưởng lão nói đều là quy định của tông phái cả. Trưởng lão thân phận đặc thù, nếu như bất kể tiền vốn bồi dưỡng môn hạ đệ tử, sẽ phá hư chính sách "Công bình cạnh tranh" của tông phái. Về sau mỗi người đều đi nịnh nọt trưởng lão, cầu lấy chỗ tốt, sẽ không đặt tâm tư vào tu luyện nữa.
Hơn nữa "Thiên hạ không có cơm trưa miễn phí", đây là điều các đệ tử vừa vào tông phái đã được dạy. Chấp Pháp trưởng lão tuy rằng là thầy Lâm Hi, có thể đưa tặng một ít gì đó, nhưng cấp chỗ tốt quá lớn nhất định phải có hạn chế.
Một kiện tuyệt phẩm Hỗn Độn pháp khí Băng Hệ, tăng thêm tăng "Chân hỏa Cửu Long tráo" lên tới tuyệt phẩm, lại bổ toàn "Sơn Hà Ấn", ba kiện pháp khí dung hợp..., dù Hình Tuấn Thần là sư phụ Lâm Hi cũng không thể thiên vị vậy được.
Pháp khí Lâm Hi có thể cầm, nhưng tài nguyên tốn hao, kể cả một kiện "Băng Hệ tuyệt phẩm pháp khí" tế luyện trong đó đều phải cần tự Lâm Hi trả tiền, đây là bên trên yêu cầu!
Đương nhiên, trợ giúp tế luyện hợp nhất, có thể coi như là nghĩa vụ của người làm sư phụ như Hình Tuấn Thần, không tính vào.
Lâm Hi hiện giờ trên người có đại lượng đan dược, ngược lại cũng không quan tâm đến chuyện ấy.
- Ta dùng đan dược trả có được không?
Lâm Hi hỏi.
- Không có vấn đề.
Chấp Pháp trưởng lão phát ra vẻ mỉm cười hiểu ý.
Thời gian hắn quay lại tông môn không lâu, nhưng những chuyện Lâm Hi làm đã sớm truyền vào tai hắn.
Quy củ tông phái trên nguyên tắc là phải dùng "giá trị công huân" để trả, nhưng là trưởng lão tông phái, chút quyền tự chủ ấy hắn vẫn có.
Bất kể là giá trị công huân hay là "Đan dược", trên thực chất đều không sai biệt lắm.
Chỉ cần có thể trả tiền là được.
Lần này trở về, thấy đại lượng đệ tử Chấp Pháp Điện xung phá đến Thánh tử cấp, tâm tình Chấp Pháp trưởng lão thật sự thật tốt. Đương nhiên nếu như không có chuyện kia...
Làm sư phụ, Chấp Pháp trưởng lão không thể không nói, mình quả thật đã làm một chuyện anh minh trước nay chưa từng có, thu một "đệ tử đỉnh cấp". Mấy chục tỷ đan dược, lần vung dược kia..., quả nhiên không hổ là đệ tử mình nhìn trúng!
- Ngươi nếu muốn thì..., dùng Tiên La Đan trả cũng không có vấn đề.
Hình Tuấn Thần nói.
- Ha ha ha.
Lâm Hi cũng nở nụ cười, xem ra chuyện của mình sư phụ cũng biết:
- Sư phụ anh minh, ta đang có ý đó.
Trong "Thứ Nguyên Tiểu Tiên Đại" của Lâm Hi, Tiên La Đan không có mấy hạt, "Thứ cấp tiên đan" ngược lại là rất nhiều. Về phần "Thuần Dương Tiên Đan"... Loại vật này quá trân quý, bản thân Lâm Hi cũng không đủ dùng, sao có thể xuất ra được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.