Chương trước
Chương sau
Không biết có phải là ảo giác hay không, Lâm Hi rõ ràng cảm giác được thời điểm hắn lấy giọt Chân Long chi huyết thứ hai ra, Thái cổ chân long cự đại kia phảng phất giật mình, mí mắt mở ra, mơ hồ có một tia quang mang hiện lên khiến người ta run sợ.
- Chẳng lẽ cảm giác của ta bị sai...
Lâm Hi nhìn kỹ, phát hiện Thái cổ chân long lại là hai mắt nhắm nghiền, không nhúc nhích, trong lòng cũng không khỏi âm thầm ngạc nhiên.
- Có lẽ là...
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng, rất nhanh thu hồi ý thức lại. Bất quá hắn nhưng không có phát hiện, trong sát na khi hắn thu hồi ý thức, hai cái long tu của Thái cổ chân long ở trên mặt đất lắc lư hai cái nhỏ đến không thể nhận thấy...
Ông!
Từng cỗ tia máu rất nhanh từ trong thời không chi môn bay ra, sau đó dung hợp ở chung một chỗ, hóa thành một đống huyết dịch khổng lồ bắt đầu dũng động, bên trong tản ra khí tức sinh mệnh cùng uy nghiêm vô tận mãnh liệt.
- Phong Ấn đại pháp!
Lâm Hi không dám chậm trễ, vội vàng thi triển Phong Ấn đại pháp, đem đống Chân Long chi huyết cơ hồ bằng với tất cả huyết dịch trong cơ thể của Luyện Khí sĩ này phong ấn lại.
Chân long tinh huyết cơ hồ tương đương với bốn cái bồn lớn, bị Lâm Hi phong ấn lại lập tức trở nên chỉ bằng một quả táo giống như hổ phách, tươi sáng long lanh.
Đây chính là hiệu quả sau khi Phong Ấn đại pháp của Lâm Hi đạt đến đại viên mãn. Nếu là giải khai phong ấn vẫn là một đống huyết dịch lớn.
Lâm Hi nắm giọt phong ấn Chân Long tinh huyết này lên, mở miệng một cái trực tiếp nuốt xuống, trấn áp đến chỗ sâu trong thân thể.
Tinh huyết của Thái cổ chân long đạt được quá khó khăn, hắn tấn thăng đến Luyện Khí thất trọng đã luyện hóa được rất nhiều tử sắc tỏa liên, lại thiêu đốt đại lượng đan dược mới đạt được giọt tinh huyết thứ nhất của Thái cổ chân long.
Hôm nay là giọt tinh huyết thứ hai lại tiêu tốn của hắn gần hai tháng, mỗi ngày không ngừng luyện hóa tử sắc tỏa liên, trước sau tiêu hao đan dược đến con số thiên văn cuối cùng lại thiêu đốt 20 vạn Thứ cấp tiên đan rốt cục mới thành công đạt được.
Cẩn thận nghĩ lại cái giá này thật quá lớn. Đạt được hai giọt Tinh huyết của Thái cổ chân long đã là cực hạn của hắn, không thể nào đạt được nhiều hơn nữa.
Lấy tình huống bây giờ của hắn đã không có loại năng lực này rồi. Coi như là có cũng không thể tiêu tốn để đề luyện Chân Long chi huyết, cứ tiếp tục như vậy trên người hắn sẽ lại lần nữa trống rỗng, cũng không đủ đan dược để tu luyện.
Tinh huyết của Thái cổ chân long trân quý như thế, hơn nữa khó đạt được, cho nên Lâm Hi không chuẩn bị lập tức dùng hết.
- Giọt tinh huyết này vẫn là giữ lại để dành cho bất kỳ nhu cầu nào sau này, hoặc là tương lai dùng để hoán đổi vật phẩm cấp bách với người khác.
Lâm Hi suy nghĩ trong lòng.
Tinh huyết của Thái cổ chân long cực kỳ trân quý, là huyết dịch vượt xa ma thần. Bàn về độ trân quý so sánh với Thuần Dương tiên đan không chỉ trân quý hơn gấp trăm lần, nghìn lần.
Cường giả ở tiên đạo đại thế giới có thể cự tuyệt Thuần Dương tiên đan nhưng tuyệt đối không cách nào cự tuyệt tinh huyết của Thái cổ chân long.
Chỉ cần bảo tồn giọt tinh huyết này, tương lai Lâm Hi có thể từ trong tay chút ít tiên đạo bá chủ, cự phách đổi lấy được pháp khí, tài liệu, tuyệt học, đạo cụ, các loại mà mình cần.
Đây là 'tài phú' ẩn giấu!
- Tạp Mễ Lạp, Ma Đồ, cái này là cho các ngươi.
Lâm Hi đưa tay ra, trong lòng bàn tay phân biệt hiện lên một đồ vật lớn nhỏ hình dạng hổ phách. Tâm niệm Lâm Hi vừa động lập tức giải khai phong ấn.
- Rầm rầm!
Chỉ thấy tia sáng chợt lóe, hai viên hổ phách kia lập tức biến thành hai đoàn hoàng kim huyết dịch lớn nhỏ như quả bóng.
- Chân Long chi huyết!
Địa ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp mừng rỡ.
Lần này Lâm Hi cho bọn họ huyết dịch còn hơn trước gấp nhiều lần. Lần trước chỉ lớn nhỏ bằng lòng bàn tay, nhưng bây giờ là một đoàn lớn.
- Lão đại, ngươi đúng là thần tượng của ta! Ta vĩnh viễn sùng bái ngươi...
Địa ngục Ma Long nước mắt ào ào, quá kích động rồi, nhiều Chân Long chi huyết như vậy, Ma Đồ ta phát đạt rồi!... Nếu như vuốt mông ngựa có thể tiếp tục đổi lấy một đoàn huyết dịch của Thái cổ chân long khác, địa ngục Ma Long nhất định không keo kiệt chút nào nỗ lực kiên trì.
Đến lúc này, ngay cả Tạp Mễ Lạp cũng không ngại địa ngục Ma Long nói quá buồn nôn. Là chủ nhân, Lâm Hi thật sự cũng không sai!
- Chủ nhân, cám ơn ngươi.
Tạp Mễ Lạp thật tâm nói.
Luyện Khí sĩ của Tiên đạo đại thế giới nuôi ma sủng cũng có không ít, nhưng mà giống như Lâm Hi đối đãi với ma sủng của mình như vậy là có một không hai!
Hiện tại, coi như là Lâm Hi giải khai linh hồn phong ấn, đem hai người bọn họ đuổi đi, bọn họ cũng không muốn đi rồi.
- Tốt lắm. Cầm lấy đi, tiêu hóa xong rồi trở về tìm ta.
Lâm Hi đưa tới nói.
Đối với địa ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp hắn quả thật vô cùng khẳng khái hào phóng. Trên thực tế cũng chỉ có dùng tâm huyết bồi dưỡng, mà sủng mới có thể phát huy tác dụng. Bằng không mà nói, cùng sủng vật có cái gì khác nhau.
Trên thực tế, thực lực của địa ngục Ma Long cùng Tạp Mễ Lạp mặc dù cũng không quá khả quan, nhưng mà thời gian rất lâu, ở những phương diện khác cũng phát huy được hiệu quả không tưởng tượng nổi.
Lần đầu tiên ở Hắc Long không gian, nếu không có Tạp Mễ Lạp mang hắn phi hành chạy trốn, chỉ sợ đã chết ở trong tay đệ tử Đâu Suất cung rồi, lần thứ hai bằng vào địa ngục Ma Long và Tạp Mễ Lạp phối hợp, Lâm Hi mới thông qua truyền tống môn, kịp thời tránh được Yêu Hoàng phong ấn của Thiên địa nhị yêu ở Mục Mã phong. Lần thứ ba mượn năng lực của hai đại ma sủng lần nữa tranh đấu với vị diện yêu tộc cùng Thái Nguyên cung, địa ngục Ma Long thậm chí còn ở trong chiến đấu trộm được rất nhiều Thứ nguyên tiểu tiên đại. Lần thứ tư là do năng lực của Tạp Mễ Lạp, Lâm Hi mới phát hiện được tung tích của Long Băng Nhan, cướp đoạt Thập nhị thời thú của nàng... Tóm lại, Tạp Mễ Lạp cùng địa ngục Ma Long tuyệt đối là hai đại trợ lực của Lâm Hi, Lâm Hi cũng không chút nào tiếc rẻ khả năng của mình để đến bồi dưỡng bọn họ.
Tạp Mễ Lạp cùng địa ngục Ma Long, hai đại ma sủng có được hai luồng huyết dịch của Thái cổ chân long, trong lòng đã sớm khó dằn nổi gấp rút, vội vã chạy ra khỏi gian phòng, hướng những địa phương khác đi tới.
- Đáng tiếc, ta hiện tại mặc dù đầy đủ đan dược nhưng công huân trị trong Lộc Đức bài lại không có nhiều.
Lâm Hi ngẩng đầu nhìn cái 'phá động' khổng lồ ở trên đỉnh đại điện một cái, thầm nghĩ.
Ở Thần Tiêu tông, hết thảy đều có thể dùng công huân giá trị mua lấy. Cho dù là huyền phù thánh phong sụp xuống cũng có thể để cho Thiên Công trưởng lão cùng Thần Công đại trưởng lão tái tạo lại một cái, bất quá công huân trị cần thiết lại không rẻ.
Lâm Hi hiện tại bàn về đan dược tuyệt đối là 'cự phú', nhưng hết lần này tới lần khác điểm cống hiến trong Lộc Đức bài là có thể đếm được, là một 'người nghèo' không hơn không kém.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.