Chương trước
Chương sau
Từ đệ tử kế danh đến ngoại môn đệ tử, rồi đến nội môn đệ tử, rồi đến Thập đại Thánh Vương..., Lâm Hi là chân chính không có xuất thân bối cảnh gì nhưng mà lại từng bước từng bước xông ra thần thoại của mình!
Ở trên tự nhiên, đệ tử của Thần Tiêu tông đều cảm thấy thân mình của mình cùng Lâm Hi gần sát, càng thêm dễ dàng ủng hộ hắn.
- Sư huynh! Sư huynh!
- Ha ha ha, chúc mừng sư đệ, Chấp Pháp điện chúng ta rốt cục cũng có nội môn lãnh tụ rồi!
- Thật tốt quá, sư huynh cố lên!
... ... Sau khi Cạnh kỹ trưởng lão rời đi, đám người thoáng phát hưng phấn lên. Đây là thời khắc của thắng lợi, cũng là thời khắc của hoan hô. Lâm Hi lấy tu vi Thánh tử cấp chiến thắng nội môn đệ tử lãnh tụ Không Thánh Vương, sáng lập ra một cái thần thoại thuộc về Thần Tiêu tông!
- Oa nga!
Mấy tên đệ tử của Chấp Pháp điện đột nhiên đi qua, từng người tung Lâm Hi lên trời. Những người khác cũng đi theo hưng phấn vui mừng.
- Ha hả.
Trong hư không, Đế Thánh Vương thấy một màn như vậy khẽ cười cười, theo sau đó xoay người rời đi. Không thể không thừa nhận kết quả của cuộc chiến đấu này quả thật khiến cho người ta ngoài dự tính.
Đế Thánh Vương còn muốn suy nghĩ sau hôm nay làm sau kết thân với Lâm Hi, tốt nhất là có thể lần nữa đem hắn kéo đến Thánh Thụ hoàng triều.
Trận chiến này tới đây, thân phận của Lâm Hi quả thực không thể so sánh nổi...
Lâm Hi dùng rất nhiều thời gian mới từ trong đám người đi ra ngoài. Dẫn theo Thanh Liên thánh nữ, Quang Lộc Hư Tiên cùng với Thượng Quan Dao Tuyết và mấy người thân cận, Lâm Hi một đường hướng về phía Không thánh phong lao đi.
Thời điểm Lâm Hi đi tới chỉ thấy một đạo khung hình cấm chế cự đại bao phủ cả Không thánh phong.
- Xem ra Không Thánh Vương từ đầu đã không nghĩ qua cuộc chiến này sẽ thất bại, cũng không chuẩn bị đóng gói hành lý.
Một gã đệ tử Chấp Pháp điện nói.
Đám người Thượng Quan Dao Tuyết nghe vậy cũng nở nụ cười. Dựa theo quy củ trong tông, sau khi Lâm Hi khiêu chiến Không Thánh Vương thành công, tòa Không thánh phong này cũng là đều thuộc về Lâm Hi.
- Lâm Hi, ngươi hiện tại chẳng phải là có hai tòa phủ đệ sao? Sau này ngươi rốt cuộc là ở tòa nào a?
Thượng Quan Dao Tuyết ngẩng đầu, cười hề hề nói.
Từ lúc vừa mới bắt đầu, Thượng Quan Dao Tuyết tựa như trong lòng ngọt ngào, khuôn mặt vui sướng cùng nụ cười lộ ra vẻ đặc biệt vui vẻ. Không có gì so sánh với thấy nam nhân mà mình thích ở trước mặt mọi người đại phóng quang thải càng cao hứng hơn, đặc biệt là đối thủ còn là cường giả như Không Thánh Vương.
- Đúng vậy a, sư đệ, ngươi hiện tại được coi như là Thánh Vương rồi? Hay vẫn là Thánh tử? Vậy sau này, xưng hô như thế nào?
Âu Dương Nạp Hải cười nói, hắn đặc biệt rút thời gian đi ra ngoài nhìn xem Lâm Hi khiêu chiến với Không Thánh Vương.
Người chung quanh cũng ngừng thở, hết sức chăm chú nhìn Lâm Hi.
Tình huống hiện tại của Lâm Hi đúng là tương đối đặc thù, mới vừa tấn chức Thất trọng Thánh tử, Huyền phù thánh phong mà trong tông còn đang xây dựng đã hoàn thành phân nửa rồi, Lâm Hi đánh bại Không Thánh Vương cho nên cũng đạt được Không thánh phong của hắn.
Trong Thần Tiêu tông còn là chưa có tiền lệ một người chiếm hai đảo. Hơn nữa phong hào của Lâm Hi cũng có chút hỗn loạn, danh hiệu Thánh tử không thể nói được rồi, sau khi chiến thắng Không Thánh Vương, Lâm Hi chính là một trong Thập Thánh Vương, nhưng vấn đề là Lâm Hi bây giờ còn không phải là thập trọng Thánh Vương a!
Cái khác, coi như là phong Thánh Vương, danh hào Không Thánh Vương cũng không phù hợp với Lâm Hi.
Từ cổ chí kim, Thần Tiêu tông nhiều đệ tử như vậy, tình huống của Lâm Hi coi như là đặc thù nhất rồi.
Lâm Hi nhíu nhíu mày, khiêu chiến mới vừa vặn kết thúc, hắn cũng còn chưa nghĩ tới những vấn đề này.
- Ta cũng không biết...
Lâm Hi cười cười, khoát khoát tay:
- Hãy để cho các trưởng lão trong tông đi hao tổn tâm trí đi.
Mọi người nghe vậy cũng nở nụ cười.
Lâm Hi dừng một chút, như có điều suy nghĩ nói:
- Bất quá, theo như tình lý hẳn là đã cao liền bỏ thấp đi. Sau này là phải ở lại Không thánh phong. Cuối cùng chính là kiến tạo một tòa kia, Dao Tuyết, nếu ngươi thích thì sẽ để lại cho ngươi đi.
- Nha! Thật tốt quá!
Thượng Quan Dao Tuyết mừng rỡ, hoan hô lên. Huyền phù thánh phong a, nàng nhưng là đã sớm muốn, đến lúc đó nàng có thể từ trong Tiên đạo đại thương minh triệu những người này rồi, hơn nữa Tụ nguyên pháp trận của Huyền phù thánh phong nhưng là so sánh với nàng hiện tại thì lợi hại hơn nhiều.
- A!
Lâm Hi lắc đầu bật cười, nha đầu này chẳng lẽ quên mình cũng là Thánh nữ sao? Mặc dù không có của mình thì trong tông cũng phải xây Huyền phù thánh phong cho nàng.
Lâm Hi lại nghĩ tới chút ít sư huynh đệ kia ở Chấp Pháp phong tấn thăng lên Thánh tử cấp, trong khoảng thời gian này hẳn là đại lượng chế tạo huyền phù thánh phong rồi, Thiên Công trưởng lão cùng Thần Công trưởng lão nơi đó gần đây coi như là bận rộn nhất rồi.
- Lâm sư đệ, hiện tại trên Không thánh phong có cấm chế bao trùm, cấm chế cấp bậc thập trọng Thánh Vương không phải là chuyện đùa. Có muốn hay không bẩm báo cho trưởng lão, để Không Thánh Vương tới giải trừ cấm chế.
Một bên, Quang Lộc Hư Tiên đột nhiên nói. Một câu nói liền tập trung sự chú ý của đám đông đến tòa Không thánh phong khôi hoành tráng quan này.
- Không cần.
Lâm Hi lắc đầu, quang mang trong mắt lóe lên rồi biến mất. Hắn hiện tại ngay cả Không Thánh Vương cũng không sợ còn có thể sợ cấm chế của hắn lưu lại sao.
- Phanh!
Mọi người còn không kịp phản ứng, liền thấy thân thể Lâm Hi thoáng một cái tung người bay lên, ở trên không họa xuất một đường vòng cung hẹp dài, sau đó giống như một viên đạn pháo đụng vào trong cấm chế của Không thánh phong.
- Ầm!
Như một viên đá ném vào trong hồ nước, Lâm Hi mạnh mẽ xông vào Không thánh phong lập tức dẫn phát cấm chế phản ứng. Áp lực vô cùng vô tận từ bốn phương tám hướng thổi quét tới, không gian toái phiến ngàn vạn, mênh mông như biển liên tục cắt về phía Lâm Hi.
Không Thánh Vương thiện trường Không gian tuyệt học, đây là hắn lấy vô thượng tiên khí bày ra Không gian thiết cát trận pháp. Tốt cho Lâm Hi một tiếng trường khiếu trực tiếp hóa thân thành Hoàng kim cự long, long thân hơn bảy mươi trượng hoành quán hư không, sau đó tế lên Phong ấn đại pháp mạnh mẽ trấn áp cấm chế trên Không thánh phong.
- Hống!
Thương Xỉ thần khiếu, bốn đầu Viễn cổ cự tượng cước đạp phù lục khuếch trương phương viên mấy trăm trượng, mạnh mẽ thu nhiếp lực lượng trong Không gian pháp trận.
Ầm!
Trong hư không, trong tai mọi người nghe được một tiếng sét đánh kinh thiên, sau đó cự đại khung hình cấm chế bao phủ sơn phong giống như đánh vỡ pha lê, chia năm xẻ bảy, liên tục tan rã. Thời gian chỉ bất quá ngắn ngủi tính bằng hơi thở, tòa cấm chế lợi hại to lớn này đã bị mạnh mẽ xé rách.
- Vào đi.
Thanh âm của Lâm Hi từ trên Không thánh phong truyền đến. Cấm chế của trên cả ngọn núi đều bị hắn mạnh mẽ thu nhiếp rồi, lộ ra Không thánh phong rộng rãi tráng quan.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.