Long Băng Nhan nói, về tình về lý, nàng cùng Hộ Pháp trưởng lão đều là đứng ở một bên.
Mặc dù Hộ Pháp trưởng lão bên này lộng xảo thành chuyết, xuất ra một chiêu sai lầm, nhưng tâm tư đối phó với Lâm Hi cũng là giống nhau. Long Băng Nhan thật sự là quá hiểu, Tiên khí trùng trên Tiên La thánh thụ mênh mông vô cùng, Lâm Hi một khi có loại bảo vật như Tụ Đan đỉnh, quả thực tương đương với một cái bảo khố vô tận.
- Rút ngắn Thánh tử tông dịch là không thể nào. Cho dù chúng ta nguyện ý, Đan Đỉnh trưởng lão cũng sẽ không nguyện ý. Về phần Tiên khí trùng nơi đó, ngươi cũng đừng nghĩ đến là quá tốt. Tiên khí trùng có số lượng to lớn, không phải là dễ lấy như vậy, làm không tốt, không thể luyện hóa ra đan dược, chết ở bên trong cũng là có thể. Những thứ này cũng không phải là ngắn hạn có thể toàn bộ luyện hóa được.
Nói xong câu cuối cùng, Lý Trọng Đạo giọng căm giận không giảm, nhưng tiếng nói đã dịu đi rất nhiều:
- Thật là tiện nghi cho tiểu súc sinh kia!... Chúng ta hiện tại cũng không làm được gì rồi, quyền khống chế đã không ở trong tay chúng ta nữa.
Trong đại điện, một mảnh yên lặng.
Không có một người nào lại có thể để cho hai gã đệ tử cùng với một trưởng lão cảm thấy khó giải quyết như thế. Lâm Hi giống như là một quả cầu gai, người nào cầm thì người đó bị thương.
- Chỉ có thể nghĩ biện pháp khác rồi...
Trong đại điện vang lên một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435104/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.