Chương trước
Chương sau
Nội bộ Tụ Đan đỉnh hết thảy như thường, ý thức của Lâm Hi xuyên qua từng tầng không gian độc lập bên trong đỉnh, cái gì cũng không phát hiện được chứ đừng nói là đầu Tiên khí trùng kia. Bất quá khi ý thức Lâm Hi xâm nhập đến hạch tâm của Tụ Đan đỉnh rốt cục có điều phát hiện.
- Đây là...
Lâm Hi nhìn hạch tâm Tụ Đan đỉnh nhiều ra một viên kim sắc đan dược, ngây dại.
Viên đan dược kia so sánh với đan dược tầm thường thì phải lớn hơn một chút, tỏa ra kim sắc rừng rực, tản mát ra tiên khí ba động mãnh liệt.
- Ti!
Lâm Hi nhìn thấy nhiều ra một viên tiên đan, trong lòng hít một hơi thật sâu.
Trên người hắn có rất nhiều đan dược, Tiên La đan, Thuần Dương tiên đan, nhưng duy chỉ không có loại đan dược này. Mặc dù không có tiên khí ba động mãnh liệt như Thuần Dương tiên đan nhưng chênh lệch không bao nhiêu rồi.
- Thứ cấp tiên đan!
Lâm Hi nhìn viên đan dược này, trong đầu lướt qua một đạo ý niệm.
Tiên đạo đại thế giới có rất nhiều tiên đan, đủ các chủng loại, các loại phẩm cấp. Trong đó đan dược biết rõ nhất, sơ cấp nhất chính là Thuần Dương tiên đan.
Nhưng mà trong đó còn có một loại đan dược so sánh với Thuần Dương tiên đan thì đan khí kém một chút, nhưng so sánh với những đan dược khác thì mạnh hơn rất nhiều. Ở tiên đạo đại thế giới, loại đan dược xen giữa 'Phàm đan' và 'Tiên đan' này được đặc biệt gọi chung là một tên 'Thứ cấp tiên đan'.
Bên trong Tụ Đan đỉnh nhiều ra một viên đan dược kia, chính là một viên Thứ cấp tiên đan điển hình. Từ ba động của tiên khí đến xem, còn là một viên Thứ cấp tiên đan có phẩm cấp cực cao.
Tụ Đan đỉnh phun ra nuốt vào thiên địa tiên khí cũng không thể sinh ra thứ cấp tiên đan. Lâm Hi duy nhất nhớ tới cũng chỉ có con Kim sắc Tiên khí trùng mà Tụ Đan đỉnh nuốt mất kia.
- Không thể tưởng tượng nổi, không thể tưởng tượng nổi..., trời sinh vạn vật tương sinh tương khắc, không nghĩ tới a, khắc tinh của Tiên khí trùng lại có thể là Tụ Đan đỉnh.
Một sát na này trong đầu Lâm Hi lướt qua rất nhiều ý niệm, thân thể của hắn cũng kích động đến run rẩy lên. Không trách được, thời điểm lúc trước hắn đánh chết Tiên khí trùng, trong đan điền có một loại cảm giác kỳ dị, lúc ấy còn tưởng rằng là do tiêu hao chân khí dẫn tới. Sinh ra loại hô ứng kỳ dị này, căn bản không phải là đan điền mà là Tụ Đan đỉnh ẩn sâu trong đan điền.
Hắn dùng Tụ Đan đỉnh đánh Tiên khí trùng, đánh bậy đánh bạ lại kích phát ra công năng chân chính của Tụ Đan đỉnh.
Trong mắt Lâm Hi quang mang thiểm thước, một loạt tin tức về Tụ Đan đỉnh tràn vào trong đầu. Rất nhanh pháp quyết Hóa khí thành đan ánh nhập vào trong não hải của Lâm Hi.
- Lâm Hi, ngươi làm sao vậy, không bị sao chứ?
Một cái thanh âm quen thuộc từ bên tai truyền đến mang theo lo lắng cùng ân cần, là thanh âm của Thượng Quan Dao Tuyết.
Lâm Hi từ đầu đến cuối đều đứng ở nơi đó không nhúc nhích, vẻ mặt kỳ quái. Loại trạng thái kỳ quái này khiến cho Thượng Quan Dao Tuyết không tự chủ được mà lo lắng.
- Ta không sao.
Lâm Hi lắc đầu, tỉnh táo lại, nói:
- Dao Tuyết, ngươi chờ một chút, ta đi một lát sẽ trở lại.
Dứt lời, cũng không đợi Thượng Quan Dao Tuyết trả lời, liền ở trong mắt của mọi người, thân hình lướt lên tiến vào trong vân vụ tràn ngập trên Tiên La thụ, mấy cái lóe lên liền biến mất không thấy gì nữa.
'Tụ Đan đỉnh có thể khắc chế Tiên khí trùng, nuốt luôn tiên khí năng lượng trong cơ thể bọn nó, tụ khí thành đan, hóa thành đan dược', đây chỉ là một cái suy đoán của Lâm Hi, không có cách nào xác định.
Phương pháp có thể chứng minh duy nhất chính là bào chế đúng cách, nhìn Tụ Đan đỉnh có thể hay không nuốt một con Tiên khí trùng, hơn nữa hóa thành đan dược.
Rất nhanh, Lâm Hi liền xuyên qua sương mù, dọc theo cành Tiên La thụ đi lên, đến địa phương mà Tiên khí trùng thường lui tới.
- Xuy!
Trong tiếng duệ hưởng, từng con Tiên khí trùng hoặc trắng, hoặc xanh phá vân vụ mà ra, hóa thành quang hồng nhanh như tia chớp đánh về phía Lâm Hi.
- Đi!
Lâm Hi không chút nghĩ ngợi kết pháp quyết đem Tụ Đan đỉnh ném ra ngoài, đầu của Tụ Đan đỉnh hướng về phía Tiên khí trùng đang đánh tới nhốt vào. Bàn tay vung lên, Tụ Đan đỉnh ở trên không gập lại, lại đem đầu Tiên khí trùng thứ hai nhốt vào, trong nháy mắt, liên tiếp gần mười con Tiên khí trùng bị Lâm Hi nhốt vào trong Tụ Đan đỉnh.
Tất cả Tiên khí trùng tiến vào trong, toàn bộ giống như tiến vào một cái động không đáy đi thông với một cái thế giới khác, biến mất không thấy gì nữa, lại không thể đi ra ngoài.
Cả quá trình vô thanh vô tức, dễ dàng khiến cho người ta khó có thể tin. Mà ý niệm Lâm Hi đưa tới bên trong Tụ Đan đỉnh rõ ràng nhiều hơn mười viên Tiên La đan thuần khiết.
Hư không hoàn toàn yên tĩnh, Lâm Hi lẳng lặng đứng ở nơi đó, không hề nhúc nhích. 
Trong lòng hắn phập phồng liên tiếp, thần sắc trên mặt biến ảo không chừng.
- Ha ha ha...
Tay Lâm Hi cầm Tụ Đan đỉnh, đột nhiên cười lớn lên:
- Trời sinh vạn vật một vật khắc một vật, nghĩ không chừng Tụ Đan đỉnh lại có thể khắc chế Tiên khí trùng. Lý Trọng Đạo cái lão thất phu này tự cho là có thể mượn trùng triều vây khốn ta, lại không nghĩ rằng đưa đến cho ta một tràng đại tạo hóa! Ha ha ha!
Tiếng cười vang lên chấn động trường không. Lo lắng mấy ngày vừa rồi của Lâm Hi trong nháy mắt diệt hết, nhất thời phá tan mây mù hàng ngày.
Tiên khí trùng ở trên Tiên La thánh thụ liên tục không ngừng, mênh mông vô tận, những trùng triều này vốn là để cho Lâm Hi khốn nhiễu không dứt, nhưng hiện tại đối với hắn mà nói lại thành thiên đại tài phú.
Ở nơi này vẫn còn Tiên khí trùng rõ ràng là đan dược khắp núi, quả thực là lấy không bao giờ hết, dùng không bao giờ kiệt.
Đây là bảo tàng lớn nhất mà Lâm Hi gặp được!
- Ha ha ha, chỉ cần có những Tiên khí trùng liên tục không ngừng này, ta liền có được bảo tàng vô tận, bản thân ta muốn nhìn trong Thần Tiêu tông còn có bao nhiêu người có thể đối đầu với ta!
Nhìn lên vân vụ đầy trời trước mắt, Tiên La thánh thụ nhìn không thấy cuối cùng với Tiên khí trùng triều không biết giấu ở nơi nào, trong lòng Lâm Hi đột nhiên dâng lên một cỗ tự tin, hào tình vạn trượng.
Lưng đeo bảo khố khổng lồ, hắn trên con đường tiên đạo muốn không một ngày ngàn dặm cũng không thể được. Tích lũy quá mức hùng hậu thì như thế nào, chính là trở thành chân truyền đệ tử trong tương lai cũng là chuyện tình sắp tới, thời gian tuyệt đối không cần phải quá dài.
- Lâm Hi!
Một trận tiếng xé gió từ phía sau truyền đến, Thượng Quan Dao Tuyết từ hậu phương chạy tới, vẻ mặt quan tâm nói:
- Ngươi không sao chứ?
- Không có chuyện gì, yên tâm đi.
Lâm Hi quay đầu lại, cười cười, đem chuyện tình Tụ Đan đỉnh nói với nàng một chút.
- Thật sự?
Thượng Quan Dao Tuyết mở to hai mắt, không thể tin nói.
- Ừ. Là thật, nếu không có ngươi ta sợ rằng vẫn không biết được loại năng lực này của Tụ Đan đỉnh.
Lâm Hi nói.
Nhớ tới mấy ngày trước mời nhiều người như vậy đến đối phó với Tiên khí trùng, ác chiến một tràng, trong lòng Lâm Hi lắc lắc, không khỏi bật cười. Sớm biết Tụ Đan đỉnh lợi hại như thế, làm sao còn phải mời tới nhiều người như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.