Chương trước
Chương sau
- Không phải.
Tạp Mễ Lạp lắc đầu:
- Đó cũng không phải năng lực chủng tộc của ta.
- Ah?
Lâm Hi kinh ngạc.
- Từ sau lần trước bị thương ở Tử Quang Hải, ta đã cảm giác cả người có chút không thích hợp. Loại năng lực chia ra làm bốn này căn bản không phải năng lực của Hấp Huyết Nữ Yêu nhất tộc chúng ta, trong trí nhớ của ta cũng không có bất kỳ ghi lại nào về loại năng lực này.
Tạp Mễ Lạp khẽ chau mày lại, xem thần thái còn nghi hoặc hơn cả Lâm Hi:
- Dù sao, ta sau lần tiến hóa này liền cảm giác được linh hồn cũng có thể chia ra làm bốn, hóa thành bốn phân thân. Nhưng khoảng cách không thể quá xa. Vượt qua đường kính một ngàn dặm sẽ không cách nào duy trì được nữa.
Lâm Hi im lặng. Lần trước lúc tranh đoạt "Thập Nhị Thời Thú" ở Tử Quang Hải, linh hồn Tạp Mễ Lạp bị trọng thương, bị hủy diệt đại lượng phân thân, sau đó vẫn một mực ngủ say.
- Chẳng lẽ là vì lần kia, mới tạo thành linh hồn dị biến?
Trong nội tâm Lâm Hi xẹt qua từng đạo ý niệm, cẩn thận quay đầu, kỳ thật từ khi Tạp Mễ Lạp lựa chọn tuyên thệ thuần phục, đi theo mình thì vận mệnh và quỹ tích của nàng cũng đã rất khác với những Hấp Huyết Nữ Yêu khác. Không có ai biết, một đầu có Hấp Huyết Nữ Yêu có nữ vương huyết thống, nuốt luôn đan dược, có được huyết dịch cường giả Luyện Khí sung túc để hút cuối cùng có thể đi theo con đường nào, sẽ đạt đến độ cao bao nhiêu.
Trên trình độ nào đó, Tạp Mễ Lạp đã có được một bộ phận nhân tố tương đối lớn của Luyện Khí Sĩ.
- Đi thôi. Tất nhiên đã tiến hóa xong, cũng không cần phải ở chỗ này nữa
Lâm Hi nhìn lướt qua mảnh vỡ "Thanh Đồng đại điện" rơi lả tả bốn phía, lại hung hăng trợn mắt liếc qua Địa Ngục Ma Long đang nằm trên mặt đất tiếp tục giả vờ chết.
Chỗ đã ở một thời gian không ngắn, cứ như vậy bị Địa Ngục Ma Long phá huỷ rồi. -- nhục thể của nó thật sự quá cường hoành.
Bất quá, cũng không có gì. Huyền phù sơn phong mới đang được kiến tạo. Cho dù không hủy hoại, Lâm Hi cũng không ở bao lâu nữa.
- Ma Đồ, giả bộ chết, ta sẽ ném ngươi cho Tạp Mễ Lạp, hút sạch huyết dịch, biến thành thây khô đấy.
Lâm Hi cũng không ngẩng đầu lên nói.
- Khanh khách.
Tạp Mễ Lạp âm hiểm cười cười, phối hợp lộ ra hai khỏa Bạch Nha sắc bén, đây là thứ sắc bén nhất trên người Hấp Huyết Nữ Vương, còn sắc bén hơn cả pháp kiếm gấp trăm lần nghìn lần.
- Lão đại, ta tỉnh, ta đã tỉnh...
Địa Ngục Ma Long toàn thân run rẩy một cái, lăn một vòng ngay tại chỗ, tranh thủ thời gian lên. Nói đùa gì vậy, ném cho Hấp Huyết Quỷ này, sao có thể còn mạng chứ!
Hô!
Thân hình Lâm Hi nhoáng một cái, mang theo Địa Ngục Ma Long và Tạp Mễ Lạp bay thẳng đến Chấp Pháp Phong, trước khi rời đi, thuận tay thu lại bức "Nhiệm vụ tường" kia luôn
Loại vật này đặt ở Chấp Pháp Điện, đối với đệ tử chấp pháp sẽ có chỗ tốt rất lớn.
Lâm Hi trước kia không gia nhập Chấp Pháp Điện, nhưng hiện giờ đã trở thành đệ tử Chấp Pháp Điện, tự nhiên phải tận lực chiếu cố rồi.
... ...
Sau khi đưa Tạp Mễ Lạp và Địa Ngục Ma Long quay lại Chấp Pháp Phong, Lâm Hi lại càng ít đi ra. Toàn bộ tâm thần của hắn đều đặt ở trên việc tu luyện, đánh bóng tinh thần, chân khí và ý chí.
Có Chấp Pháp trưởng lão tọa trấn, cũng không ai dám đến gây phiền phức cho hắn.
Đây chính là chỗ tốt khi có chỗ dựa.
Về phần bên ngoài, Lâm Hi triệt để ngăn cách liên hệ, cũng không đi quan tâm. Chỉ ẩn ẩn biết rõ, Thần Tiêu Tông và Tiên La Phái ảnh hưởng lẫn nhau, tác động qua lại, đã xâm nhập vào mặt cao tầng rồi. Mặt khác, từ chỗ đệ tử Chấp Pháp Điện hắn cũng ngầm trộm nghe được, Thần Tiêu Tông ở bên ngoài Tiên Đạo Đại Thế Giới nhấc lên sóng gió cực lớn, có không ít, thậm chí còn có quan hệ đến bọn họ.
Bất quá, Lâm Hi cũng không cẩn thận nghe ngóng. Có thời gian nghe ngóng những việc này, còn không bằng đi tu luyện, thực lực mới là trọng yếu nhất!
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Hi ngăn cách tin tức trong ngoài, tập trung tinh thần tu luyện, vốn cho rằng không có phiền toái nào tìm đến mình. Chỉ tiếc, cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng, người ngồi trong nhà những chuyện cũng tự tìm đến!
"Huyền Phù Thánh Phong" của Lâm Hi mới hoàn thành hơn phân nửa đã có một đoàn người đến Chấp Pháp Phong, xem ăn mặc, đều là đệ tử của Đan Đỉnh Điện cả.
- Xin hỏi là Lâm Hi sư huynh sao?
Một đoàn người sau khi được bên trên cho phép liền đi vào gian phòng của Lâm Hi .
- Đúng là ta, xin hỏi có chuyện gì?
Lâm Hi kinh ngạc ngẩng đầu lên.
Chấp Pháp Phong rất ít có các đệ tử trưởng lão khác đến.
- Lâm sư huynh, hữu lễ rồi.
Những đệ tử Đan Đỉnh Điện cung kính thi lễ một cái, cấp bậc lễ nghĩa đủ cả, mà ngay cả Lâm Hi cũng không có gì để chấp nhặt bọn họ:
- Chúng ta lần này tới, là phụng mệnh trưởng lão truyền Thánh tử tông dịch của sư huynh lần này!
- Thánh tử tông dịch?
Lâm Hi kinh ngạc, đó là vật gì, hắn sao lại chưa từng nghe qua.
Đệ tử Đan Đỉnh đầu lĩnh kia lại không có bổn sự nhìn mặt mà nói chuyện, xem biểu lộ của Lâm Hi chỉ cho là hắn đang hồi tưởng. Mỉm cười, nói:
- Thánh tử tông dịch của ngay ở chỗ này, là do Đan Đỉnh trưởng lão tự mình hạ đạt. Tất nhiên đã giao vào tay sư huynh, vậy thì nhiệm vụ của chúng ta cũng đã hoàn thành. Cáo từ.
Một đoàn người giao một đồ vật như quyển trục màu vàng cho Lâm Hi, sau đó liền trực tiếp rời đi.
Lâm Hi há miệng, đang muốn gọi bọn hắn hắn. Nhưng nghĩ nghĩ, lại dừng lại. Trong Chấp Pháp Điện nhiều đệ tử như vậy, có chuyện gì mình không biết, hỏi bọn hắn chẳng phải sẽ biết sao.
Hơn nữa, ở đây không phải có một quyển trục sao? Đến cùng chuyện gì, cứ xem sẽ biết thôi.
Nói thực ra, Lâm Hi cũng không biết đây rốt cuộc là chuyện gì nữa. Mấy đệ tử Đan Đỉnh Điện này xuất hiện quá mức đột nhiên. Cưỡng chế nghi hoặc trong lòng, Lâm Hi mở quyển trục ra nhìn xem.
Trên quyển trục của Đan Đỉnh trưởng lão viết vô cùng đơn giản, đại thể chính là chúc mừng Lâm Hi tấn thăng lên Thánh tử tông phái, sau đó bởi vì chuyện cấp bách, nhất thời không tìm được đầy đủ nhân thủ, cho nên tông phái chuẩn bị đem 'Thánh tử tông dịch' của Lâm Hi ban bố trước, ban bố một cái nhiệm vụ đến Đan Đỉnh đại điện chăm sóc cho Tiên La thánh thụ, điều khí cây để trị côn trùng.
Nhiệm vụ không nói rõ thời gian, nói là chỉ cần sâu bệnh ước chừng bị xử lý, Lâm Hi có thể trở về Chấp Pháp phong. Cái Thánh tử tông dịch này cũng tính là Lâm Hi đã hoàn thành.
Ở cuối quyển trục ngược lại đóng dấu ấn ký của Đan Đỉnh trưởng lão cùng Chưởng môn, hiển nhiên là chuyện này đã được phía trên thông qua, trên căn bản là chuyện mà ván đã đóng thuyền.
- Điều khí lý thụ trì trùng?
Lâm Hi đặt quyển trục xuống, trong lòng kinh ngạc. Nghe danh tự này có thể thấy được, chuyện mà Đan Đỉnh trưởng lão muốn hắn làm chính là quản lý cây cối, bắt côn trùng, tưới nước.
Nhiệm vụ nghe thì không tính là khó khăn, thậm chí có chút vụn vặt. Chân chính khiến cho Lâm Hi để ý chính là danh mục 'Thánh tử tông dịch' này.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.