Chương trước
Chương sau
Lý Trọng Đạo hỏi. Nếu như Thần Tử có thể nhúng tay việc này, bóp chết Lâm Hi chỉ là chuyện nhỏ.
- Không được.
Long Băng Nhan lắc đầu, trong mắt đẹp có chút bất đắc dĩ:
- Thần Tử cũng không nằm trong sự khống chế của ta, ngươi nên biết điều này. Hơn nữa, tranh đấu của Luyện Khí thập trọng, rất khó khiến hắn hứng thú. Nói đến, hắn hiện giờ còn đang bận trùng kích Tiên Đạo đệ thập trọng, ngưng tụ Tiên Dương, căn bản không có thời gian bận tâm đến chúng ta đâu!
Thần Tử và Thần Phi tuy rằng là quan hệ "Tiên lữ", cực kỳ mật thiết. Nhưng sự thật là Thần Phi phải tuân theo mệnh lệnh của Thần Tử, mà không phải là ngược lại.
Với tư cách Chưởng môn nhân tương lai của môn phái, Thần Tử trời sinh khí phách cực thịnh, có dục vọng khống chế rất mạnh. Hành động của hắn, không thể bị bất cứ kẻ nào khống chế, dù Long Băng Nhan là Thần Phi, cũng vậy.
Hộ Pháp trưởng lão nghe thế sắc mặt tái nhợt, phẫn hận không thôi. Thần Tử cô đọng "Tiên Dương", đây cũng đại sự hạng nhất, hắn cũng không thể nói gì. Nhưng nếu muốn hắn buông tha Lâm Hi dễ dàng như vậy lại không thể nào.
Chấp Pháp, Hộ Pháp chi tranh cho tới đều là Hộ Pháp lực áp chấp pháp, gần ngàn năm qua, cho tới bây giờ đều là hắn một mực áp chế Chấp Pháp trưởng lão Hình Tuấn Thần.
Nếu như không phải Lâm Hi nhiều chuyện, cho Chấp Pháp trưởng lão Thần Thiết Mộc, sao lại xuất hiện loại tình huống này chứ. Lý Trọng Đạo quả thật căm hận Hình Tuấn Thần, nhưng lại càng hận Lâm Hi hơn.
- Ta cũng không tin, không đối phó được già, còn không đối phó được nhỏ.
Lý Trọng Đạo sắc mặt âm trầm, trong mắt xẹt qua từng đạo hàn quang, đang mưu tính làm sao để đối phó thầy trò Lâm Hi. Đột nhiên ánh mắt xẹt qua Huyền Phù Thánh Phong đang kiến tạo được một nửa bên dưới, trong đầu linh quang lóe lên, một đạo ý niệm liền xẹt qua trong óc.
Hừ!
Lý Trọng Đạo đột nhiên hừ lạnh một tiếng, âm hiểm lạnh cười rộ lên:
- Ta tuy rằng không giết được tiểu súc sanh kia, nhưng muốn tiết chế hắn, khiến cho hắn không thoải mái, lại không có vấn đề gì.
- Trưởng lão nghĩ được biện pháp rồi sao?
Long Băng Nhan trong nội tâm cả kinh, có chút ngoài ý muốn nhìn Hộ Pháp trưởng lão.
- Ta cũng chỉ ngẫu nhiên nghĩ đến. Băng Nhan, tiểu tử này không phải muốn tấn chức Thánh tử sao? Chúng ta sẽ giúp hắn một tay.
Lý Trọng Đạo cười lạnh, vẻ mặt không có hảo ý.
Dùng quan hệ giữa hắn và thầy trò Hình Tuấn Thần, không lập tức trở mặt, tranh đấu tàn nhẫn trong Thần Tiêu Tông đã không tệ rồi. Sao có thể "giúp một tay" chứ?
- Ý của trường lão là?
Long Băng Nhan kinh ngạc.
Cục diện trước mặt, nàng quả thật không nghĩ ra có biện pháp nào có thể đối phó Lâm Hi.
Lý Trọng Đạo "Nhìn mặt mà nói chuyện", làm sao không biết ý của Long Băng Nhan.
Bất quá, sau khi hắn nghĩ được cách thì cả người đều nhẹ nhõm, bình tĩnh hơn rất nhiều, bộ dạng như đã nắm lấy đại cục trong tay.
- Ngươi đã quên, tiểu tử này không phải muốn tấn chức Thánh tử, trong tông đang muốn kiến tạo Huyền Phù Thánh Phong cho hắn sao?
Lý Trọng Đạo chỉ tay, rất xa chỉ vào nửa tòa "Huyền Phù Thánh Phong" trong mây mù, như ẩn như hiện kia, trong ánh mắt tràn đầy mỉa mai:
- Ngươi cũng là đệ tử thâm niên trong tông, chẳng lẽ còn không biết sau khi trở thành Thánh tử, tạo phủ đệ, đạt được tư cách tiến vào Tiểu Tiên Giới một lần còn phải làm chuyện gì đó sao?
Lý Trọng Đạo lời này hỏi rất đột ngột, Long Băng Nhan cũng không khỏi trở nên chăm chú. Nàng dù sao cũng hạng tâm cơ linh mẫn, trong đầu suy nghĩ qua, quả thật liền nhớ ra một chuyện, trong nội tâm cả kinh, bật thốt lên thấp giọng hô nói:
- Thánh tử tông dịch?
Cái gọi là Thánh tử tông dịch, là chỉ sau khi trở thành Thánh tử, Thánh nữ, được tông phái coi trọng, đạt được các loại khen thưởng, nhưng đồng thời cũng sẽ nhận được một nhiệm vụ tông phái, được xưng là "Thánh tử tông dịch".
"Thánh tử tông dịch" là do phân chưởng môn chỉ định, trưởng lão phân công. Khác với "nhiệm vụ tông phái" bình thường, "Thánh tử tông dịch" bình thường đều là nhiệm vụ có kính dâng thật lớn cho tông phái, cho nên xưng là dịch.
Đây cũng là một loại nghi thức đệ tử tông phái thể hiện tôn trọng đối với tông phái, cùng với biểu đạt ý niệm thuần phục môn phái.
Tông phái bồi dưỡng môn hạ đệ tử, hao tốn đại lượng máu huyết, mỗi ngày đều có đan dược ngạch định cung phụng, chia đạo bào, ban cho phủ đệ, dốc lòng chỉ đạo, đồng thời do "Nhiệm Vụ Đại Điện" Tuyên bố nhiệm vụ tông phái, khiến đệ tử có thể từ trong "Lộc đức điện" nhận lấy các loại pháp khí, tài liệu tu luyện, đan dược.
Tất cả những vật mà đệ tử tông phái đạt được đều là môn phái sưu tập, lại cung phụng cho đệ tử. Những thứ khác không nói, Tiên Đạo tán tu cũng giết chết yêu ma, nhưng không được gì cả.
Chỉ có đệ tử tông phái, mới có thể đạt được giá trị công huân, hơn nữa dự vào đó đổi các loại pháp khí, tài liệu tu luyện mà mình cần v... v...
Tất cả các đệ tử tông phái, mỗi lần đi Lộc Đức Điện hối đoái đồ đều cảm thấy đó là chuyện thiên kinh địa nghĩa, tự nhiên mà vậy, phảng phất như hô hấp vậy, nhưng thật tình không biết, những thứ đó hoàn toàn là tông phái tài bồi cho đệ tử.
Tông phái tốn hao nhiều tâm huyết và tài nguyên như vậy, cuối cùng lại dưỡng ra một đầu "Bạch nhãn lang", đây là chuyện không ai muốn nhìn thấy. Tất cả "Thánh tử tông dịch" chính là thể hiện lòng trung thành của nội môn đệ tử đói với môn phái.
"Thánh tử tông dịch" thời gian bình thường đều không giống nhau, ngắn thì ba hai tháng, lâu thì bảy tám năm, thậm chí càng lâu hơn, tùy theo tình huống mà định ra.
Nhưng có một việc có thể xác định, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ quy định của "Thánh tử tông dịch" thì bất luận thời gian dài hay ngắn đều coi như xong.
Đương nhiên, "Thánh tử tông dịch" cũng không đơn giản là môn hạ đệ tử đơn phương trả giá, có ít nhiệm vụ, trong quá trình làm nhiệm vụ, bản thân sẽ đạt được ban thưởng.
Mà sau khi nhiệm vụ hoàn thành, trưởng lão tuyên bố nhiệm vụ bình thường đều sẽ xem tình huống hoàn thành nhiệm vụ mà thêm vào ban thưởng.
Cho nên, "Thánh tử tông dịch" cho tới bây giờ cũng không ai nói gì cả.
- Băng Nhan, ngươi quả nhiên thông minh! Chính là Thánh tử tông dịch!
Lý Trọng Đạo mắt nhìn phía trước, một lời khẳng định suy đoán của Long Băng Nhan.
- Tiểu súc sanh này, mỗi lần ra ngoài, đều có thu hoạch thật lớn. Lần này, hắn cũng đừng nghĩ rời núi, càng đừng tưởng rằng trốn ở trong tông thì chúng ta không làm gì được hắn! -- Bên phía Đan Đỉnh trưởng lão không đủ người, không phải đang cần phái tới sao? Gần đây vị diện chinh chiến chi địa, càng ngày càng không bình tĩnh, rất nhiều đệ tử phục thị Tiên La Thánh Thụ đều bị điều đi. Thánh tử tông dịch lần này, ta sẽ đề nghị lên trên, để tên tiểu súc sanh kia bị điều đến chỗ của Đan Đỉnh trưởng lão, thay Tiên La Thánh Thú bắt trùng, lý khí. Chắc hẳn Đan Đỉnh trưởng lão nhất định sẽ không cự tuyệt.
Trong mắt Lý Trọng Đạo bắn ra một cổ hào quang âm hiểm:
- Tiên La Thánh Thụ kia đoạt Thiên Địa Tạo Hóa, cũng bị Thiên Địa đố kỵ, một tháng một lớp tiên khí trùng triều, trước kia có thể miễn miễn cưỡng cưỡng chế trụ, nhưng hiện giờ, thiếu đi đệ tử phục thị, Tiên Khí Trùng ngày càng nhiều, lần trước nghe Đan Đỉnh trưởng lão báo oán nói, Tiên La Thánh Thụ tháng trước chịu ảnh hưởng, thu hoạch trọn vẹn thiếu đi hai thành. -- giờ phái tên tiểu tử kia qua đó làm cu li, để hắn bắt trùng lý khí đi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.