Tiên Đạo chi đồ một mặt ăn đan dược tăng lên công lực thì không thể được, nhưng nếu như không ăn chút nào thì chẳng khác gì cực đoan. Chỉ có dung tài mới hoàn toàn không mượn dùng ngoại vật, đây là vấn đề rất khó nói Lâm Hi mượn nhờ "Tài phú" của mình, coi như vượt qua điều kiện mà phụ thân Thượng Quan Dao Tuyết đặt ra cho nàng, giúp nàng một phen.
Thượng Quan Dao Tuyết kinh ngạc nhìn Lâm Hi, rốt cục cũng kịp phản ứng.
- Oa! Lâm Hi, ngươi thật sự tốt với ta quá!
Thượng Quan Dao Tuyết bá thoáng một phát nhào tới, trước khi Lâm Hi kịp phản ứng liền không thể kìm lòng hôn lên mặt hắn một cái.
Nháy mắt khi chạm môi, Lâm Hi và Thượng Quan Dao Tuyết đều như bị điện giựt. Thượng Quan Dao Tuyết cũng kịp phản ứng, xấu hổ đỏ bừng, như giật điện lui ra sau.
Trong đại điện, thoáng cái an tĩnh lại, hoàn toàn yên tĩnh, hai người đều có thể nghe được tiếng tim đập.
- Cái kia, cái kia... Ta chỉ là muốn tỏ vẻ cảm tạ thôi.
Thượng Quan Dao Tuyết thanh âm ấp úng. Mười ngón tay của nàng đan vào nhau, nhăn nhó, bên tai cũng đỏ bừng.
- Ta biết rõ.
Lâm Hi cũng hơi có chút xấu hổ, nói chuyện cũng có chút mất tự nhiên. Dấu môi nóng ướt trên gương mặt vẫn còn có thể cảm nhận được rõ ràng.
- Đúng rồi, ngươi lần này đi Tiên La Phái, cảm giác sao hả? Tiên La Phái thế nào?
Thượng Quan Dao Tuyết vội vàng nói sang chuyện khác.
Nghe được Thượng Quan Dao Tuyết hỏi Tiên La
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435067/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.