- Ah!
Âu Dương Nạp Hải ngạc nhiên, Bạch Nguyên cũng ngẩng đầu lên.
Lâm Hi niết lấy pháp phù cầu cứu trong tay, mày nhíu lại thành hình chữ "Xuyên".
- Các ngươi chẳng lẽ không phát hiện sao? Ba pháp phù mà chúng ta nhận được, đều là từ cùng một người. Lần thứ nhất chỉ nhận được một quả pháp phù, còn có thể giải thích bởi vì chúng ta cách hắn quá xa. Nhưng hiện giờ sáu phù pháp phù, đây là chuyện gì?
Lâm Hi giơ lên "Pháp phù" trong tay, nhíu nhíu mày, dùng một loại ánh mắt cẩn thận xem kỹ, nói:
- Chẳng lẽ nói, trong phạm vi mấy ngàn dặm này, ngoại trừ chúng ta ra, cũng không còn một đệ tử Thần Tiêu Tông nào cả sao?!
Những lời này của Lâm Hi rốt cục đã nói ra nghi hoặc trong lòng
"Pháp phù cầu cứu" sau khi phát ra bình thường sẽ phát tán ra bốn phương tám hướng, mà không chỉ giới hạn ở người nào đó. Bọn người Lâm Hi nhận được cả sáu phù pháp phù, rõ ràng tất cả đều hướng về phía bọn hắn.
Âu Dương Nạp Hải và Bạch Nguyên tâm thần kịch chấn, rốt cục cũng kịp phản ứng.
Bất quá, rất nhanh, Âu Dương Nạp Hải liền nói:
- Cái này rất khó nói, không loại trừ khả năng này. Nhưng nói không chừng là có nguyên nhân nào khác. Bất quá, nếu như chúng ta chỉ vì hoài nghi mà không đi cứu, nếu thật xảy ra vấn đề, trong nội tâm há có thể được yên ổn sao.
- Âu Dương nói cũng có đạo lý.
Bạch Nguyên nói.
- Dùng tình huống hiện tại của chúng ta, kỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435049/chuong-890.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.