Chương trước
Chương sau
Bốn phía một mảnh đen kịt, Lâm Hi lựa chọn đi vào buổi tối chính là để tránh quá mức bắt mắt, bị người của Thái Nguyên Cung theo dõi tung tích.
Không có Khí Thánh Vương ở đây, mấy người cũng không cách nào phân biệt được mình xuất hiện chỗ nào, chỉ có thể căn cứ vào tinh tượng mơ hồ để phán đoán phương vị của Thần Tiêu Tông, dù sao đại khái như vậy cũng đủ rồi.
- Ở sau lưng Tiên La Phái, đi về hướng tây nam hẳn không sai.
Bạch Nguyên chỉ vào một phương hướng nói.
- Ân. Chính là hướng đó a!
Ba người nhảy lên, trong thời gian ngắn biến mất trong đêm tối.
Mặc kệ Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải hay là Bạch Nguyên, đều lộ ra rất cảnh giác, bất quá, sự thật chứng minh, bọn người Lâm Hi đã quá mức cẩn thận.
Trên đường đi gió êm sóng lặng, căn bản không có gặp phải ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A tập kích. Cẩn thận nhớ lại, ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A kỳ thật vào nửa tháng trước đã rời đi, hiện giờ chỉ sợ đã cách nơi này gần vạn dặm rồi.
- Có lẽ, ta đã nghĩ nhiều rồi.
Trong nội tâm Lâm Hi xẹt qua một ý niệm.
Từ Tiên La Phái đến Thần Tiêu Tông, đường xá xa xôi, ngoại trừ vài ngày bắt đầu ba người đi đường suốt đêm ra, mấy ngày sau thong thả hơn nhiều.
Lúc này đã cách Tiên La Phái năm sáu nghìn dặm rồi, đoạn hành trình ban đầu không có bị tập kích, tỷ lệ gặp phải tập kích lúc sau sẽ nhỏ hơn nhiều. Hơn nữa, đại địa rộng lớn, muốn tìm người chẳng khác nào mò kim đáy biển, cũng không dễ dàng.
- Sư đệ, ngươi nghĩ nhiều rồi. Chúng ta đi Tiên La Phái quan lễ, đây là chuyện người trong thiên hạ đều biết. Xung đột với ba phái mọi người đều thấy. Lúc này lại ra tay với chúng ta, há không phải cố ý khiến cho người ta hoài nghi sao. Mọi người vẫn chưa vạch mặt nhau, Thái Nguyên Cung chắc có lẽ sẽ không làm như vậy đâu.
Âu Dương Nạp Hải cũng an ủi.
- Có lẽ vậy.
Lâm Hi cười cười.
Từ Tiên La Phái đến Thần Tiêu Tông, đường ba người phải đi vẫn còn rất dài. Tốc độ đi đường cũng không nhanh lắm. Chủ yếu là nếu như một mặt chạy đi thì thời gian rãnh rối giữa đường sẽ không dùng được. Mà Lâm Hi chuẩn bị lợi dụng tối đa khoảng thời gian này, tận lực lợi dụng khoảng thời gian này để đề cao thực lực của mình, đánh bóng cảnh giới, đồng thời tu luyện "Thánh Long đại pháp".
"Thánh Long đại pháp" là năng lực Lâm Hi lấy được từ trong "Vạn Hoàng Đồ" sau khi đạt tới Thánh tử cấp. Mấy ngày nay, Lâm Hi cơ hồ đều nghiên cứu môn "Thánh Long đại pháp" này.
- "Thánh Long đại pháp" là môn tuyệt học cấp Đạo thống đầu tiên trong Vạn Hoàng Đồ, tự thành nhất thể, vô luận như thế nào cũng phải luyện thành tuyệt học này mới được.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Cẩn thận tính toán ra, ngoại trừ một môn "Quân Lâm Thiên Hạ Thế", sau khi Lâm Hi tiến vào Luyện Khí thập trọng cũng không đạt được thứ gì từ trong Vạn Hoàng Đồ nữa, thẳng đến khi đạt tới Thánh tử cấp, mới đạt được môn "Thánh Long đại pháp" này.
"Thánh Long đại pháp" rất khác với các tuyệt học khác mà Lâm Hi từng tiếp xúc qua, kinh văn cực kỳ tối nghĩa, hơn nữa trên trình độ nhất định là pháp môn liên quan đến đoán thể, bởi vậy đã tạo cho Lâm Hi không ít khó khăn.
Cũng may hắn đã luyện hóa được đại lượng "Linh hỏa chi thạch", ngộ tính gia tăng thật lớn, hơn nữa bản thân tư chất cũng không kém, cho nên cũng không phải vấn đề quá lớn. Chỉ là, mỗi ngày tiến triển có hạn, cần có thêm thời gian để nghiền ngẫm.
Cùng một thời gian, Âu Dương Nạp Hải cũng tu luyện, hắn đã nhận được 20 vạn Tiên La Đan của Lâm Hi, cũng hùng tâm vạn trượng, chuẩn bị lại tế luyện ra một môn đạo quả nữa. Chỉ có Bạch Nguyên là thanh nhàn nhất, đối với tu luyện không có hứng thú gì cả, phần lớn thời gian đều ngẩn người, cũng không biết đang suy nghĩ gì nữa.
Hô!
Trong hư không cương phong mênh mông, thời gian từng ngày trôi qua rất bình tĩnh.
Ngoại trừ tu luyện công pháp, Tiên La Đan trên người Lâm Hi mỗi một ngày đều đang tích lũy. Lúc trước cho Âu Dương Nạp Hải 20 vạn Tiên La Đan, Bạch Nguyên 20 vạn Tiên La Đan, Đại sư tỷ Tô Tử Huyên 40 vạn Tiên La Đan, 200 vạn Tiên La Đan trên người Lâm Hi tiêu như nước chảy vậy, trong nháy mắt, cũng chỉ còn lại hơn 100 vạn. Bất quá, "Tụ Đan Đỉnh" trên người Lâm Hi mỗi ngày đều đang "Tụ khí thành đan", đại lượng đan dược, mỗi ngày đều đang tích lũy, chồng chất trong không gian của Tụ Đan Đỉnh.
Đạt được "Tụ Đan Đỉnh" đến giờ đã hơn 20 ngày, Tiên La Đan trên người Lâm Hi cũng gia tăng lên hơn 20 vạn, dựa theo cái tốc độ này, Tiên La Đan mà Lâm Hi rất nhanh sẽ được bù đắp lại.
Đây cũng là nguyên nhân Lâm Hi ra tay hào phóng đối với Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải, Tô Tử Huyên bọn hắn. Vừa ra tay đã là một cái ức, nguyên nhân mấu chốt, cũng là vì có được Tụ Đan Đỉnh, đây là nước chảy chi nguyên, liên tục không ngừng, vĩnh viễn không khô kiệt.
- Long hình hối tụ, tụ tắc thành long, tán tắc vi khí, huyết nhục biến hóa, biến huyễn vô hình...
Trong đầu Lâm Hi xẹt qua kinh văn của "Thánh Long đại pháp", vài ngày qua đó, Lâm Hi cũng chầm chậm hiểu được tầng kinh văn thứ nhất của "Thánh Long đại pháp".
Tầng thứ nhất của "Thánh Long đại pháp" chỉ là đặt móng, tương đối mà nói, không kém nhiều với các đại pháp khác. Tới một mức độ nào đó, càng giống như tuyệt học loại pháp thuật hơn.
Nhưng khác với tuyệt học khác chính là năng lượng cần để tu luyện "Thánh Long đại pháp" không phải Thiên Địa nguyên khí gì cả, cũng không phải tiên khí, mà là "Thái Cổ Long Cương".
Chỉ có có được "Thái Cổ Long Cương", mới có thể tu luyện "Thánh Long đại pháp", ngay cả "Thái Cổ Long Nguyên" cũng không được. Từ phương diện này mà nói, điều kiện tu luyện "Thánh Long đại pháp" cực kỳ hà khắc, trừ phi là người thừa kế "Vạn Hoàng Đồ", hoặc là được Thái Cổ Chân Long phù hộ, bằng không thì mặc dù đạt được "Thánh Long đại pháp", cũng không có cách nào tu luyện.
- Môn đại pháp này hoàn toàn là dành riêng cho ta mà!
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng. Không hề nghi ngờ, ngoại trừ hắn ra, không ai có thể tu luyện được nữa.
Lâm Hi khép hai mắt lại, dồn khí đan điền, sừng sững bất động.
- Rống! --
Một tiếng gào thét to, chấn động hư không từ trong đầu Lâm Hi truyền đến. Trong chớp mắt, "Thái Cổ Long Cương" cuồn cuộn, ở trong cơ thể Lâm Hi sôi trào lên, một cổ hồng lưu dọc theo xương sống Lâm Hi đến ngực bụng, tuần hoàn lên.
Huyệt đạo khắp nơi đều hoạt động..., hình thành một cái đại tuần hoàn phức tạp. Mà hạch tâm của đại tuần hoàn này rõ ràng có hai cái, một cái là phúc hạ điền của Lâm Hi, một cái là điểm cuối vỹ chùy cốt.
- Rống! --
Lâm Hi cảm giác được một cổ lực lượng tinh thần mãnh liệt của "Thái Cổ Chân Long" xuyên qua "Thời không chi môn", dũng mãnh tràn vào cơ thể, cùng "Thái Cổ Long Cương" trong đại tuần hoàn trong cơ thể dung làm một thể.
Oanh Lâm Hi chấn động toàn thân, trong tối tăm hắn liền cảm giác tinh thần của mình kết nối cùng một chỗ với Thái Cổ Chân Long. Trong nháy mắt, đột nhiên đưa thân vào một mảnh bóng tối vô biên vô hạn.
Mà ở hạch tâm thế giới hắc ám này có một đầu Cự Long như Vạn Lý Trường Thành đang khoanh mình, tản mát ra khí tức vô biên vô hạn, như uy như ngục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.