Bản ý là dùng vật có giá trị trong Thứ nguyên tiểu tiên đại tới bồi thường cho Lâm Hi, vậy là có thể đủ biểu hiện thành ý của Kim Vương Tôn. Lúc này Lâm Hi tin chắc không nghi ngờ, vị truyền kỳ đệ tử của hải ngoại thế giới này đúng là tới thành tâm kết giao.
Mặc dù có chút kinh ngạc, nhưng cũng để cho Lâm Hi đối với vị đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Hải ngoại thập phái này sinh ra mấy phần hảo cảm.
'Đùa bỡn tiểu tâm tư' không có gì đáng trách, có thể lừa gạt nhiều người cùng trưởng lão như vậy, đó cũng chính là bổn sự. Hơn nữa sau đó nguyện ý đến bồi thường, đủ để cho thấy thái độ của mình.
Thần Tiêu tông cùng Tiên Đế cung không có xung đột gì, không giống như là Thái Nguyên cùng Đâu Suất. Có thể làm quen thêm một vị bằng hữu, tổng còn tốt hơn kết thêm với một cừu địch!
Hải ngoại thế giới, nói không chừng tổng sẽ có một ngày cần phải nhờ đến nơi này.
Nghĩ tới đây, trong lòng Lâm Hi liền có chủ ý.
- Ha ha, Vương Tôn huynh, hảo ý của ngươi ta tâm lĩnh, bất quá kiện Tụ Đan đỉnh đó cũng không cần đổi.
Lâm Hi mỉm cười nói.
- À? Tại sao?
Trên mặt Kim Vương Tôn khó nén kinh ngạc.
Danh tiếng của Tụ Đan đỉnh vang dội, nhưng kỳ thật danh bất phù thực. Kim Vương Tôn biểu đạt thành ý kết giao của chính mình rồi, theo đạo lý, chỉ cần là người bình thường liền tuyệt không thể nào cự tuyệt đề nghị của hắn.
Lâm Hi nhìn Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1435036/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.