Chương trước
Chương sau
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lâm Hi nhìn sắc trời, cảm giác cũng đã hơi trễ, vì vậy liền đứng dậy:
- Trưởng lão, thời gian không còn sớm, đệ tử cũng phải quay về chỗ ở, không quấy rầy trưởng lão thanh tu nữa.
- Ân.
Ma Kiếm trưởng lão nhẹ gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Lâm Hi lộ ra thần sắc rất tán thưởng.
- Sau khi trở về, thay ta vấn an sư phụ ngươi. Mặt khác, nếu như ngươi có nghi vấn gì ở phương diện kiếm đạo tùy thời có thể tới tìm ta. Ta và sư phụ ngươi là bạn tri kỷ, coi như là trưởng bối của ngươi, những phương diện này không cần câu nệ.
Dùng tính cách của Ma Kiếm trưởng lão, đưa ra chủ động muốn chỉ điểm cho Lâm Hi quả thật không tưởng nổi. Cái này trong lúc vô hình, cũng đại biểu cho sự tán thành của Ma Kiếm trưởng lão đối với Lâm Hi.
Ma Kiếm trưởng lão và Lâm Hi trao đổi mặc dù phần lớn là về Thần Tiêu Tông và Chấp Pháp trưởng lão, nhưng đồng thời cũng quan sát tên đồ đệ mới thu này của Hình Tuấn Thần.
Lâm Hi có thể không phát giác ra, nhưng Ma Kiếm trưởng lão đã minh bạch, người trẻ tuổi trước mắt này, thời gian tu luyện kiếm đạo chỉ mới được mấy tháng. Nhưng rất nhiều vấn đề kiếm đạo mà hắn hỏi thăm một ít người tu luyện kiếm đạo vài chục năm cũng không nhất định có thể ý thức được, thậm chí căn bản còn không phát hiện ra.
Chỉ có một ít người có nghiên cứu rất sâu đối với kiếm đạo mới đưa ra những vấn đề như Lâm Hi hỏi. Dùng thời gian tiếp xúc với kiếm đạo của Lâm Hi, cái này quả thật khiến người khác chấn kinh.
Lâm Hi dùng thực lực của mình đã thắng được sự thưởng thức của vị Ma Kiếm trưởng lão quái gở này!
Lâm Hi cũng không nghĩ nhiều như vậy, chỉ cảm thấy thái độ Ma Kiếm trưởng lão đối với hắn đã tốt hơn nhiều. Hắn chắp tay, sau đó thân hình nhoáng một cái, đã đi ra khỏi hòn đảo của Ma Kiếm trưởng lão.
Hô!
Cương phong mênh mông.
Hòn đảo mà Ma Kiếm trưởng lão ở cực kỳ vắng vẻ, chung quanh không có người nào.
Cho nên Lâm Hi cũng không khiến cho người nào chú ý, lặng yên không một tiếng động quay về chỗ ở của mình.
- Tiểu sư đệ, ngươi tới đúng lúc lắm.
Thấy Lâm Hi trở về, Âu Dương Nạp Hải vẫy vẫy tay, cười nói:
- Ta bảo bên phía Tiên La Phái chuẩn bị chút đồ ăn đơn giản. Ngươi cũng tới ăn cùng đi.
Lâm Hi nhìn qua, liền trông thấy trên bàn đặt không ít thịt và dưa leo. Một ít món ăn nóng còn bốc hơi nóng, hiển nhiên mới được mang đến không lâu.
- Ngươi đi ra ngoài rồi sao?
Lâm Hi hỏi.
- Đúng vậy a.
Âu Dương Nạp Hải cười cười:
- Mấy ngày nay không đi qua Thiên Diên Điện, ngược lại thanh tịnh hơn không ít. Ta thám thính được không ít tin tức, nào, ngồi xuống, chúng ta vừa ăn vừa nói.
Lâm Hi gật gật đầu, đóng cửa lại, sư huynh đệ ba người vây quanh ngồi lại.
Lúc ăn cơm, Âu Dương Nạp Hải nói một chút về tin tức hắn thám thính được ở bên ngoài.
Nguyên lai lúc mấy người ở lại trong phòng, ẩn mà không ra thì bên phía Tiên La Phái quả thật đã xảy ra không ít chuyện.
Lần này Tiên La xem lễ, tụ tập đệ tử thiên tài các môn các phái trong thiên hạ. Cái gọi là Thiên tài đều là nhân vật tâm cao khí ngạo, gặp được nhau sao lại không đánh chứ.
Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị, ai lợi hại hơn, càng thiên tài hơn, đó là đương nhiên là thuộc hạ gặp chân chương.
Cho nên mấy ngày nay, trên Tiên La Sơn xung đột không ít. Bất quá chỉ cần tình thế vẫn trong phạm vi khống chế thì Tiên La Phái cũng mở một con mắt, nhắm một con mắt, làm như không thấy, để đám thiên tài này đánh nhau đến chết sống.
Có lẽ là bởi vì bị Lâm Hi ảnh hưởng, trong khoảng thời gian này, trong Diễn Vũ Thính chiến sự không ngừng. Hơn nữa, cũng học theo làm ra tặng thưởng. Bất quá, mọi người lúc này đều đã thông minh hơn, như Lâm Hi, mấy lần chiến đấu thắng được hơn 300 miếng Thuần Dương Tiên Đan quả thật không thấy nữa. Lợi ích lớn nhất đều đã bị Lâm Hi cầm đi cả rồi.
- Tiên Đạo Đại Thế Giới quả thực nhân tài đông đúc, lần này các môn các phái, Tứ đại hoàng triều, tông phái hải ngoại đều đến không ít đệ tử thiên tài. Trong đó có ít người, niên kỷ còn nhỏ hơn cả ta, nhưng thực lực còn mạnh hơn nhiều. Ta đặc biệt đi quan sát một ít người trong đó, những người này cơ hồ mỗi người đều có đạo thống truyền thừa, thực lực bất phàm ah.
Âu Dương Nạp Hải cảm khái không thôi:
- Đệ tử đạo thống ah, đám người này nếu có đủ thời gian, trên cơ bản trở thành chân truyền đệ tử đã là chuyện ván đã đóng thuyền!
Trong ngôn ngữ của Âu Dương Nạp Hải không che dấu sự hâm mộ của mình chút nào cả!
Bọn hắn còn không nhất định có thể đạt tới Tiên Đạo Cảnh, nhưng người có được đạo thống truyền thừa cổ xưa, có được nội tình cường đại, đạt tới Tiên Đạo Cảnh, trở thành chân truyền đệ tử căn bản không phải vấn đề.
- Tiểu sư đệ, ngươi phải cẩn thận ah!
Cuối cùng, Âu Dương Nạp Hải có chút lo lắng nói.
- A, sư huynh, ngươi yên tâm đi. Người của Thần Tiêu Tông chúng ta sẽ không thua kém bất cứ ai cả.
Lâm Hi xé một khối đùi gà thịt, bỏ vào trong miệng nói.
Đám gọi là đệ tử thiên tài các môn các phái kia quả thật không lọt vào mắt hắn. Nói đến Đạo thống, đối với người khác có lẽ rất trân quý, nhưng đối với Lâm Hi mà nói, lại không có gì cả.
Trên người hắn đã có vài môn Đạo thống rồi, hơn nữa đều rất cường đại. Căn bản không e ngại đệ tử đạo thống. Hơn nữa đừng nói chi đến hắn gần đây còn hàng phục được một thớt Tứ Cực Ðại Uyển, thực lực bạo tăng.
Luyện Khí Cảnh có thể uy hiếp được hắn cũng không nhiều nữa.
- A, cũng phải.
Âu Dương Nạp Hải nhìn qua Lâm Hi, suy nghĩ gì đó, cũng nở nụ cười:
- Là ta nghĩ nhiều rồi.
Hắn ở Ly Long Sơn đã được thấy Lâm Hi đánh chết Thập Bát Hoàng Tử đấy. Loại thực lực kia, đủ để khinh thường tuyệt đại bộ phận thiên tài rồi!
- Đúng rồi, Âu Dương sư huynh, Bạch Nguyên sư huynh, lát nữa, còn phiền các ngươi thay ta hộ pháp. Ta muốn tế luyện mấy môn công pháp, đề cao thực lực.
Lâm Hi nói.
- Yên tâm đi.
Âu Dương Nạp Hải và Bạch Nguyên đồng thời nhẹ gật đầu.
Cơm nước xong xuôi, Lâm Hi nghỉ ngơi một chút, liền độc tích một phòng, bắt đầu chuẩn bị luyện hóa Hắc Ám Lôi Nham. Mà Bạch Nguyên và Âu Dương Nạp Hải thì ở bên ngoài giúp hắn Hộ Pháp.
- Tài liệu Lôi hệ cực kỳ hiếm có, có thể đạt đến Đại viên mãn hay không phải xem lần này rồi. Bằng không, Lôi Công đại pháp muốn đạt đến Đại viên mãn, sợ rằng phải đợi thời gian rất lâu nữa.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Sư phụ Hình Tuấn Thần nói một quả Hắc Ám Lôi Nham có thể giúp hắn tế luyện Lôi Công đại pháp đến Đại viên mãn, nhưng đến cùng thế nào, Lâm Hi trong nội tâm cũng không yên lòng.
Lúc nãy ăn cơm, Lâm Hi tuy rằng ngoài miệng nói không sao. Bất quá, trong lòng của hắn cũng hiểu rõ, lần này cao thủ tới Tiên La xem lễ có rất nhiều. Lâm Hi tu luyện, cũng là vì trước khi xem lễ, tận khả năng tăng thực lực lên, đối mặt với khiêu chiến.
Thần Tiêu Tông là đại phái Tiên Đạo, Lâm Hi ở chỗ này đại biểu chính là Thần Tiêu Tông, vô luận như thế nào cũng không thể để thua người khác được.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.