Chương trước
Chương sau
Mọi người minh bạch, hắn chỉ chính chuyện tiền đặt cược qua mỗi hồi chiến đấu sẽ tăng gấp đôi mà Lâm Hi nói.
Toàn bộ Diễn Vũ Thính im ắng. 480 miếng Thuần Dương Tiên Đan, đây cũng không phải số lượng nhỏ. Người của Hải Ngoại Thập Phái cũng đã nhìn ra, Thập Đại Tông Phái bên trong cũng không phải bền chắc như thép, rõ ràng là đang nội đấu với nhau!
Hào khí lập tức trở nên rất vi diệu, dù là người của Tiên La Phái cũng không ngờ sẽ xảy ra chuyện này.
Ân ân oán oán giữa Thần Tiêu Tông và Đâu Suất Cung, ở Tiên Đạo Đại Thế Giới, rất nhiều người đều biết đến. Đặc biệt là sự kiện Phong Bạo Chi Môn, huyên náo đến khiến mọi người đều biết.
Đệ tử Đâu Suất Cung và Thần Tiêu Tông bộc phát trong Diễn Vũ Thính, đây tuyệt đối là chuyện rất thu hút mọi người. Mà ngay trong tối tăm, cao tầng Tiên La Phái đang từ sâu trong không gian quan sát nơi này lúc này cũng ngừng hô hấp lại, chờ đợi trận đấu võ này.
Một lá vàng rơi biết ý Thu, chiến đấu giữa hai thiên tài mới xuất hiện này, ẩn ẩn cũng đại biểu cho xung đột giữa Đâu Suất Cung và Thần Tiêu Tông, hào khí phi thường vi diệu.
Bất quá, những người sợ rằng sẽ phải thất vọng, Lâm Hi cho tới bây giờ đều không hề muốn thỏa mãn ước muốn của người khác bao giờ.
- Ta không có hứng thú!
Lâm Hi một câu liền đoạn tuyệt thỉnh cầu của tên cường giả Đâu Suất Cung kia.
Tất cả mọi người đều lộ ra thần sắc kinh ngạc, ngay cả Âu Dương Nạp Hải cũng hơi có chút ngoài ý muốn. Theo lý giải của hắn, tên đệ tử Đâu Suất Cung này tuy rằng cường đại, nhưng tu vi cũng chỉ chừng Nhị Quả Thánh Vương, dùng thực lực của Lâm Hi cũng không có gì phải ngại.
Nhưng thật không ngờ, Lâm Hi không hề nghĩ ngợi liền cự tuyệt, đồng thời cũng cự tuyệt 480 miếng Thuần Dương Tiên Đan kia!
- Vì sao?
Tên đệ tử Đâu Suất Cung kia lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
- Không vì sao cả. Trận chiến đấu này, vốn chính là chuyện giữa Thần Tiêu Tông chúng ta và Hải Ngoại Thập Phái, mắc mớ gì tới ngươi, lại tới tham gia náo nhiệt?
Lâm Hi cười lạnh nói.
Đúng vậy, Đâu Suất Cung chính là Trình Giảo Kim nửa đường giết ra. Lâm Hi quả thật rất buồn nôn đối với bọn hắn!
Tên đệ tử tinh anh Đâu Suất Cung kia khẽ giật mình, trong mắt hiện lên một tia âm tàn, thần sắc phẫn nộ, lập tức bất động thanh sắc cười lạnh nói:
- Hừ! Ta đã biết, ngươi là sợ rồi. Cho rằng không phải đối thủ của ta. Không thể tưởng được, đường đường Tiên Đạo đại phái như Thần Tiêu Tông cũng không có khí phách như vậy, thật sự khiến người quá thất vọng rồi!
Ngôn ngữ cực kỳ mỉa mai!
- Hàaa...!
Lâm Hi nghe vậy nở nụ cười, một bên cười một bên lắc đầu:
- Như vậy Đâu Suất Cung thì sao? Nguyên lai sự cường đại của Đâu Suất Cung, đều thành lập trên cơ sở phái thập trọng Thánh vương đối phó lục trọng Phù Lục, còn dương dương tự đắc sao? Không biết xấu hổ đã thấy nhiều, nhưng vô sỉ như vậy vẫn là lần đầu. Bước tiếp theo, có phải các người chuẩn bị phái chân truyền đệ tử ra khiêu chiến thất trọng Thánh tử không?
Lâm Hi phản kích cũng tương đối sắc bén.
Hắn chỉ có tu vi Phù Lục Kỳ đệ lục trọng, mà đối phương là thập trọng Thánh vương.
Đây là sự thật không thể bàn cãi. Bởi vì sự cường thế của Lâm Hi nên mọi người cơ hồ đều vô ý thức quên đi cảnh giới của hắn kỳ thật chênh lệch rất nhiều với mọi người.
Dùng tu vi thập trọng Thánh vương thắng một đối thủ Phù Lục Kỳ, thật sự không có gì để cao hứng, cũng không có gì phải tự hào cả. Trái lại, Lâm Hi cự tuyệt giao chiến với thập trọng Thánh vương cũng là chuyện hợp tình hợp lý.
Điểm này, không ai có thể chê trách cả!
Nhưng không biết vì sao, tất cả mọi người cảm giác lời này rất không đúng, nhưng hết lần này tới lần khác lại tìm không tìm ra được lời nào để phản bác. Ngược lại người của Đâu Suất, Thái A bị Lâm Hi nói cho tức giận sắc mặt tái nhợt, nguyên một đám phẫn hận không thôi.
- Đi thôi!
Lâm Hi cũng không để ý tới đám người Đâu Suất, Thái A nữa, trực tiếp mang theo Âu Dương Nạp Hải và Bạch Nguyên, xuyên qua giữa hai đám nhân mã, đi về phía cửa điện.
- Tránh ra!
Lâm Hi đầu cũng không ngẩng, chỉ nhàn nhạt nói một câu. Hắc Long giáo thập trọng Thánh vương Lữ Phù bộ dáng máu me bê bết, trông thấy Lâm Hi thì toàn thân run rẩy thoáng một phát, trong mắt hiện lên một tia thần sắc sợ hãi, ngoan ngoãn tránh qua một bên. Hắn thật sự bị một chiêu kia của Lâm Hi dọa sợ rồi!
Ông!
Trong tiếng vang cực lớn, một ánh mặt trời sáng chói chiếu lên người Lâm Hi, khiến hắn tựa như một kim giáp thiên thần vậy. Sau đó ba người bước ra khỏi Diễn Vũ Thính, thần sắc bình tĩnh đi ra ngoài.
Oanh!
Bên ngoài đại điện, phát ra một hồi hoan hô như sơn băng địa liệt.
Người Đâu Suất, Thái A, tính cả người của Hải Ngoại Thập Phái sắc mặt đều cực kỳ khó coi. Những tiếng hoan hô kia tựa như một sợi roi quất vào trên mặt bọn hắn vậy. Ăn trộm gà không thành còn mất nắm gạo, đây là biểu hiện chân thật nhất. Hiện giờ chẳng những không đả kích được Thần Tiêu Tông, dương danh lập vạn, ngược lại còn mất đi không ít tiên đan!
- Hừ!
Người Đâu Suất, Thái A hừ lạnh một tiếng, đi ra khỏi đại điện. Bất quá, người Hải Ngoại Thập Phái cũng không rời đi. Đợi đến lúc mọi người vừa đi, đệ tử tinh anh của Hải Ngoại Thập Phái ánh mắt đều nhìn về cùng một chỗ.
- Ngươi, các ngươi làm gì?
La Tịnh Hải phát giác được không đúng, thần sắc biến đổi, liên tiếp lui về phía sau.
Những tên hỗn đản chết tiệt này, không phải muốn đổ lỗi thất bại lên người hắn đấy chứ?
- La Tịnh Hải, ngươi tên hỗn đản này, ngươi giao cho ta 30 miếng Thuần Dương Tiên Đan!
Một giọng cực lớn, chấn cho Thiên Địa đều lay động. Người đầu tiên làm khó dễ lại là Chu Dong của Vu Độc Giáo, đôi mắt hắn nhìn chằm chằm vào La Tịnh Hải, hận không thể một đao bổ đôi hắn.
- La Tịnh Hải, ngươi làm chuyện tốt!
Một đám người xông tới. Nếu không phải La Tịnh Hải cổ động Chu Dong, nào sẽ có loại chuyện này. Hiện giờ dương danh lập vạn không thành, còn lần nữa chứng nhận sự thật Hải Ngoại Thập Phái kém Thập đại tông phái một bậc.
- La Tịnh Hải, không giao ra cho ta 240 miếng Thuần Dương Tiên Đan, ngươi cũng đừng nghĩ đến chuyện nguyên vẹn quay về Tam Tiên Đảo!!
Thanh âm tức giận của Lữ Phù từ sau đằng sau truyền đến.
La Tịnh Hải rốt cục thay đổi sắc mặt...
...
Không nói đến các đệ tử tinh anh Hải Ngoại Thập Phái trong Diễn Vũ Điện hận không thể giết La Tịnh Hải. Bên ngoài đại điện, đi thông đến nơi đóng quân, một đoàn ba người Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên đang phi hành trên bầu trời.
Trong Hậu sơn của Tiên La Phái mây mù lượn lờ, trông rất đẹp mắt.
Những mây mù này cũng chính là nguyên khí đậm đặc như thực chất.
- Sư đệ, ta vốn nghĩ ngươi sẽ đáp ứng khiếu chiến của tên Thánh Vương Đâu Suất Cung kia, không nghĩ tới ngươi lại cự tuyệt.
Âu Dương Nạp Hải mở chuyện trước nói.
Hắn quả thực rất ngạc nhiên, 480 miếng Thuần Dương Tiên Đan, cho dù đối với hắn cũng có lực hấp dẫn rất lớn.
- Không đơn giản như vậy!
Câu đầu tiên của Lâm Hi đã khiến Âu Dương Nạp Hải khẽ giật mình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.