Chương trước
Chương sau
- Tiên đạo thập phái luôn xem thường người hải ngoại thập phái chúng ta. Lần này ngay cả an bài chỗ ngồi cũng vậy.
La Tĩnh Hải uống một chén rượu và không nhanh không chậm nói thêm:
- Ngươi thấy vị trí của Thần Tiêu Tông không. Một Thánh Vương, một Phù Lục Kỳ, một Thánh tử, cũng chỉ có ba người. Thánh Vương, chúng ta không có sao? Nhưng mà bọn họ ngay cả đệ tử Phù Lục Kỳ cũng đẩy tới. Ba người chiếm vị trí của bảy người. Chẳng lẽ nói phía sau chúng ta nhiều người như vậy còn không so được với ba người bọn họ sao?
- Chu Dong, Tam Tiên Đảo chúng ta địa vị không cao, vốn cũng không sao cả. Thần Tiêu Tông thế đại, chúng ta không thể trêu vào, ngồi ở hạ tiệc lễ cũng không sao. Nhưng mà ngươi được hải ngoại thập phái chúng ta công nhận là thủ lĩnh, chẳng lẽ ngươi sợ bọn chúng sao? Hay là nói Vu Độc Giáo tự nhận kém một bậc, còn kém tông môn trên lục địa.
La Tĩnh Hải thản nhiên nói.
La Tĩnh Hải nói xong lời này và đám đệ tử hải ngoại thập phái chung quanh nhìn qua bên này.
Đáng chết ah, La Tĩnh Hải quả nhiên là một bụng ý nghĩ xấu xa. Đây rõ ràng là muốn mượn đao giết người. Nhưng mà đây không phải tốt sao? Vừa vặn tìm không thấy cớ đọ sức với người tiên đạo thập phái, vừa vặn cho Chu Dong là kẻ không có đầu óc đi dẫn xuất tranh đấu đi.
Có thể tới tham gia xem lễ lần này đều là thiên tài của hải ngoại thập phái, có ai không tâm cao khí ngạo, có ai phục người?
Tiên đạo thập đại tông phái cao cao tại thượng, áp trên hải ngoại thập phái. Phàm là đệ tử hải ngoại thập phái trong lòng đều không phục. Tất cả mọi người đều nghẹn một bụng đầy oán khí, muốn mượn cơ hội này dẫn xuất giao thủ với tiên đạo thập đại tông phái, so chiêu sau đó nhục nhã một phen, dương dương uy phong của hải ngoại thập phái, sau khi quay về còn có chuyện để khoe khoang.
Bởi vậy cũng không có ai đi ra hủy chiêu của La Tĩnh Hải, trái lại có người đi theo ồn ào lên.
- Đúng vậy. Chu Dong, chúng ta nghe ngươi sai đâu đánh đó, chẳng lẽ ngươi cũng sợ sao?
- Thật sự là không được, uổng ta xem trọng ngươi!
- Có thể nhẫn nại, không có thể nhẫn nhục. Chu Dong, ngươi có phải là người hải ngoại thập phái không vậy?
- Là nam nhân đi lên khiêu chiến Thần Tiêu Tông. Chẳng lẽ chúng ta nhiều người như thế lại sợ ba gia hỏa hay sao?
- Chu Dong, nếu ngươi nhịn được chuyện này, sau khi quay về chúng ta sẽ tuyên dương nó ra, đến lúc đó xem ngươi còn mặt mũi đi gặp người hay không?
...
Một đám người hải ngoại thập phái ồn ào lên. Tuy khuyến khích Chu Dong, nhưng mà một đống lớn thiên tài hải ngoại thập phái trong mắt rõ ràng trong rục rịch, muốn đích thân đi lên sân khấu.
Chu Dong chỉ là cớ, thêu dệt chuyện oan ức cho hắn gánh vác. Mọi người có thể không hề gánh nặng đi so chiêu với tông phái tiên đạo, đánh nát uy phong của đối thủ.
Bên hải ngoại thập phái có động tĩnh, rất nhanh hấp dẫn không ít người có ý chí chú ý.
- Đây không phải là hải ngoại thập phái sao? Chúng có ý gì đây?
- Xem bộ dáng của bọn chúng hiển nhiên là đi nháo sự rồi!
- Không thể nha. Đây chính là địa bàn của Tiên La Phái, dám động thủ trên bữa tiệc là vô lễ đấy.
- Hừ, ngươi cho rằng chúng có suy nghĩ như chúng ta sao. Hải ngoại thập phái là đồ man rợ. Căn bản không có khái niệm lễ nghi gì đó.
- Đúng vậy, những kẻ này đi gây sự vỗ mông rời đi là được. Cùng lắm là trở về biển cả, làm gì giống chúng ta.
...
Một đám tán tu và các tông phái cỡ trung và cỡ nhỏ âm thầm nghị luận không thôi. Chỉ có Đâu Suất, Thái A hai phái yên lặng theo dõi kỳ biến, đối với hải ngoại thập phái có động tĩnh đều hiểu rõ trong lòng, không muốn xen vào. Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái liên minh, cho dù là thế lực nào cũng kiêng kỵ. Bọn họ cũng không tin người của hải ngoại thập phái ngu xuẩn đi trêu chọc bọn họ.
- Sư đệ, tình huống có chút không đúng ah. Đám hải ngoại thập phái này nhắm vào chúng ta đấy.
Âu Dương Nạp Hải thấp giọng nói.
Cùng tồn tại trên thượng tiệc lễ trong Thiên Diên Điện, động tĩnh của hải ngoại thập phái hắn phát hiện ra ngay. Càng làm cho Âu Dương Nạp Hải sinh lòng không ổn là ánh mắt của đám gia hỏa này đang nhìn vào ba người bọn họ.
- Binh đến tương lai, nước tới đất ngăn. Sư huynh, không cần để ý.
Lâm Hi thản nhiên nói, hắn cầm một trái cây thơm ngon bỏ vào miệng.
Từ đầu đến cuối, ánh mắt của hắn chưa từng nhìn qua bên hải ngoại thập phái.
Chu Dong cho tới bây giờ là người dùng nắm đấm nói chuyện, nhiều người khuyến khích hắn như thế, dùng lời lẽ bức ép cũng không ít, hắn không nhịn được.
Phanh!
Hắn vỗ bàn một cái đứng lên.
- Lẽ nào là thế?
Chu Dong mày rậm giương lên, hắn đứng dậy và hùng hổ đi hai ba bước tới chỗ bọn người Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên, thân hình to lớn của hắn ngăn cản trước mặt ba người.
- Các ngươi ba người chiếm vị trí lớn như vậy cũng nên nhường lại đi! Nếu không chớ trách ta động thủ.
Chu Dong từ trên cao nhìn xuống, bao quát ba người, giọng nói to lơn chấn động cả cung điện.
Xoạt!
Lời vừa nói ra dẫn phát xôn xao, trong Thiên Diên Điện mặc kệ là ai chú ý tới hải ngoại thập phái đều nhìn qua, lúc này ai cũng chú ý tới chuyện này. Đặc biệt phát hiện người bị khiêu chiến là Thần Tiêu Tông. Truyện được copy tại Truyện FULL
- Vu Độc Giáo muốn khiêu chiến Thần Tiêu Tông?
- Những kẻ này điên sao? Muốn động thủ trong tiệc của Tiên La Phái?
- Hải ngoại thập phái vẫn bất mãn địa vị của thập đại tông phái, lần này rốt cục hành động!
- Đám này điên rồi, không yên tĩnh được sao?
- Đừng xen vào, những kẻ này không phải tán tu chúng ta có thể đắc tội được. Đều là nhân tài của song phương mới xuất hiện, vừa vặn mượn bọn chúng đánh giá thực lực của hải ngoại thập phái và tiên đạo thập phái đi.
...
Trong đại điện mỗi người dừng đũa lại, đều nhìn qua thượng tiệc lễ. Sớm biết Tiên La Phái an bài như thế này sớm muộn gì cũng có chuyện, nhưng không ai nghĩ tới xung đột tới nhanh như vậy.
- Xong, sớm biết như vậy không nên mời những tên này tới.
Trong Thiên Diên Điện một đám đệ tử Tiên La Phái phục vụ điểm tâm thấy một màn như vậy thì phát mộng, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
Xung đột trong Thiên Diên Điện là không được, Tiên La Phái làm địa chủ cũng bị mất mặt.
Vài tên đệ tử Tiên La Phái thấy tình thế không đúng thì bay vút ra, muốn đi ra ngoài thông báo.
- Hừ! Động thủ ở chỗ này mặc kệ thắng thua đều đắc tội Tiên La Phái. Thần Tiêu Tông cùng Tiên La Phái có khả năng kết minh, chuyện này tuyệt đối không được xảy ra. Hắc, dùng địa vị của Thần Tiêu Tông thắng cũng không có chút khoe khoang. Thua thì vừa vặn giết uy phong của Thần Tiêu Tông, còn mất mặt trước mắt người trong thiên hạ. Hơn nữa người của Đâu Suất, Thái A cũng thuận thế tuyên dương chuyện này, thắng thật là xinh đẹp, lại đề cao danh vọng tông môn, chèn ép Thần Tiêu Tông.
Bên phía Đâu Suất, Thái A, vài tên tên đệ tử trẻ tuổi đứng lên, thờ ơ lạnh nhạt, trực tiếp nhìn qua Lâm Hi đối diện.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.