Chương trước
Chương sau
- Sư đệ, ngươi quá mạo hiểm. Nếu không phải trưởng lão Tiên La Phái kịp thời ra mặt. Chỉ sợ chuyện này rất khó thu thập.
Âu Dương Nạp Hải thả cấm chế cách âm ra, nhớ tới tình hình vừa rồi thì sợ hãi. Cũng may chuyện này đã giải quyết xong, thời gian cũng không lâu, bằng không thì phiền toái.
- Ha ha, sư huynh, ngươi yên tâm đi. Cho dù chúng ta có náo lớn thì Tiên La Phái cũng không cho chúng ta náo lớn đâu. Hơn nữa nếu ta náo như vậy thì sau khi trở về khó tránh khỏi bị phạt. Hơn nữa Tiên La Phái cũng không chào đón chúng ta như thế.
Lâm Hi mỉm cười nói, hoàn toàn lơ đễnh với lo lắng của Âu Dương Nạp Hải.
Âu Dương Nạp Hải nhíu mày, những lời của Lâm Hi nói lúc đầu hắn lơ đễnh, nhưng mà câu nói sau đó không chú ý là không được.
- Sư đệ, nghe ý của ngươi dường như có chuyện à?
- Ha ha, sư huynh, ngươi tiến vào mê cục, lo lắng được quá nhiều. Đường đường Tiên La Phái, cường giả như mây, trưởng lão phần đông. Dùng tu vi của bọn họ cách mười dặm con muỗi bay qua còn nhìn thấy rõ ràng, ngươi sẽ không cho rằng bọn họ không phát hiện động tĩnh nha.
Lâm Hi mỉm cười nói, cố ý nhắc nhở một phen.
- Ah!
Trong lòng Âu Dương Nạp Hải cả kinh, nghe Lâm Hi nói như vậy thì hắn kịp phản ứng, trừng to mắt, không thể tưởng tượng nổi, nói:
- Tiểu sư đệ, ý của ngươi là...
- Không phải ý của ta, sự thật chính là như thế. Ta thậm chí hoài nghi ngay cả chuyện phân cho chúng ta tới gian phòng cho nô bộc cũng là Tiên La Phái cố ý dung túng, mà không phải ngẫu nhiên như chúng ta thấy.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Nghe Lâm Hi nói như vậy, Âu Dương Nạp Hải cũng im lặng không nói, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Chỉ có Bạch Nguyên bên cạnh thần sắc bình tĩnh, nghe Lâm Hi nói cũng không kinh ngạc, cũng không ngoài ý.
- Đừng nghĩ nhiều, chuyện lần này nhiều nhất cũng chỉ là Tiên La Phái thử dò xét chúng ta mà thôi. Việc cấp bách vẫn nên lưu ý Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái. Ta có loại dự cảm, lần xem lễ này chắc chắn ba phái sẽ gây phiền toái cho chúng ta.
Lâm Hi mở miệng nói.
Quan hệ của Thần Tiêu Tông và ba phái ở trong Tiên Đạo Đại Thế Giới mọi người đều biết.
Lần này tới Tiên La Phái xem lễ là Tiên La Phái ra mặt phát thiệp mời toàn thể Tiên Đạo Đại Thế Giới, không chỉ có mình Thần Tiêu Tông.
Cừu nhân tương kiến đặc biệt đỏ mắt, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái nếu không mượn cơ hội này chèn ép Thần Tiêu Tông đó mới là quái sự.
- Sư đệ, kỳ thật so với việc Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái thì chúng ta lo lắng ngươi hơn đấy.
Đột nhiên Bạch Nguyên thở dài một tiếng, nói.
Thân hình Lâm Hi chấn động, Âu Dương Nạp Hải cũng hiện ra thần sắc chấn động.
Nếu bàn về cừu hận, Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A ba phái cừu hận Lâm Hi chỉ sợ còn hơn cả với Thần Tiêu Tông. Trên thực tế nếu như không có Lâm Hi, dựa theo tình huống dĩ vãng thì Thần Tiêu Tông đúng là không đặt trong mắt ba phái.
Hơn nữa cái khác không nói, trong Phong bạo chi môn Lâm Hi mượn nhờ yêu tộc vị diện chôn giết nhiều đệ tử Thái Nguyên Cung.
- Sư huynh, ngươi đúng là hiểu ta đấy.
Lâm Hi cười khổ.
- Sư đệ, ngươi cũng đừng nghĩ nhiều. Dù sao đây cũng là Tiên La Phái, hơn nữa loại điển lễ này không thể do bọn chúng làm bậy.
Âu Dương Nạp Hải nói.
Lâm Hi chỉ cười cười:
- Sư huynh, ta không có đặt trong lòng.
Nói tới nói lui, trong đầu Lâm Hi vẫn nhớ trước lúc xuất phát Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông đã nói:
- Chuyện lần này, chỉ cho phép thắng, không cho phép bại!
Không hề nghi ngờ Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông đã đã nghĩ ra trước, đã sớm dự liệu được lần này tới Tiên La Sơn sẽ có chuyện. Đặc biệt là Lâm Hi, phái tới chính là kéo dài cừu hận!
Tuy có thể đoán trước được, lần này xem lễ ở Tiên La Phái không Thái bình, nhưng trong nội tâm Lâm Hi càng thêm khẩn trương lo lắng, nhiều hơn chính là kích thích ý chí chiến đấu trong lòng của hắn.
- Đến đây đi! Chỉ cần các ngươi dám đứng ra. Ta sẽ thu thập các ngươi thành dễ bảo.
Trong mắt Lâm Hi hiện ra hào quang sáng như tuyết.
Liên tiếp vài ngày bọn người Lâm Hi vẫn dừng lại trong ngọn núi mà Tiên La Phái an bài. Tuy cũng không thấy quản sự gì của Tiên La Phái, nhưng một ngày ba bữa, trà ngon nước tôt chiêu đãi vô cùng đúng mực.
Làm khó dễ trong dự đoán không có xảy ra.
Tiên La Phái là Địa chủ, mặc kệ Thần Tiêu Tông hay là các tông phái khác, đã tới nơi này chính là cho Tiên La Phái vài phần mặt mũi. Mang chuyện ân oán mấy ngày trước đè xuống.
Tất cả cũng rất thuận lợi, cả quá trình hoạt động Xem lễ hoạt đều nằm trong tay của Tiên La Phái. Cả Tiên La Sơn đều bận rộn, rất nhiều Huyền Phù Sơn có treo cờ sặc sỡ.
Lâm Hi, Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên cũng mượn yên tĩnh khó có được này an tâm tu luyện, hy vọng có thể đề cao vài phần thực lực.
- Hô!
Trong cung điện trạm trỗ, Lâm Hi ngồi dưới đất, cách đó không xa Bạch Nguyên cùng Âu Dương Nạp Hải. Môi nhìn hắn, nhìn thấy kim quang ba thước, chỉ thấy một đoàn kiếm hoàn màu bạc từ trong miệng Lâm Hi bay ra ngoài. Kiếm hoàn tuy nhỏ nhưng cho người ta cảm giác như cục chì rơi vào thủy ngân, phi thường trầm trọng. Viên Kiếm hoàn này quanh thân có kiếm quang vài thốn hiện ra.
Tuy kiếm quang này ngắn lại cực kỳ sắc bén, kiếm quang tỏa ra như tơ vậy, hoàn toàn xung đột với kiếm khí của Lâm Hi, phát ra âm thanh ma sát ti tí, âm thanh nhỏ nhưng cực kỳ chói tai.
Đây chính là Thái Bạch kiếm hoàn của Thập bát hoàng tử của Thái Bạch hoàng triều.
Kiếm hoàn này hắn từ nhỏ đã ân cần săn sóc, tinh tế tính ra cũng hơn mười năm rồi. Lâu dài ân cần săn sóc cho nên trong kiếm hoàn lưu lại dấu ấn của Thập bát hoàng tử thật sâu.
Trên thực tế muốn cướp đoạt Kiếm hoàn của một người như Kiếm loại là phi thường khó khăn. Đặc biệt là đối thủ có tu vi tinh thâm như Thập bát hoàng tử, chỉ có dụng công mài mòn, kiên nhẫn chờ đợi mới có thể hoàn thành. Cái khác không nói, Kiên nhẫn Lâm Hi vẫn có. Cho nên mấy ngày nay Lâm Hi có thời gian sẽ tranh thủ nghiền nát lạc ấn trong kiếm hoàn này, từng bước lấn át ấn khí của Thập bát hoàng tử. truyện được lấy tại TruyenFull.vn
Kiếm hoàn nho nhỏ bị kiếm quang của Lâm Hi công kích. Cũng không biết qua bao lâu, đột nhiên tiếng xé gió từ ngoài điện truyền tới.
Trong nội tâm Lâm Hi khẽ động, mở mắt ra.
- Có người đến.
Vừa nói chuyện và miệng Lâm Hi mở ra, hắn nuốt Thái Bạch kiếm hoàn vào trong bụng.
Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên cũng nhao nhao mở mắt ra.
Cửa mở ra, một đạo thân ảnh mặc cẩm bào đi vào, là đệ tử Tiên La Phái.
- Mấy vị sư huynh, tại hạ Phương Thủy, phụng lệnh sư môn đến thỉnh các vị tới Thiên Diên Điện một chuyến. Tệ phái bày yến tiệc đãi các môn phái.
Đệ tử Tiên La Phái đưa tin khom người cung kính nói ra.
Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải nhìn nhau, đều nhìn thấy ý tứ trong mắt đối phương.
Mấy ngày nay trong cung điện khách quý của Tiên La Phái này chưa từng thấy trưởng lão của Tiên La Phái, nhưng mà đệ tử chiêu đãi của Tiên La Phái vẫn đúng giờ đưa ăn uống tới không ít, có cái gì cần chỉ cần nói một tiếng là có người chuẩn bị.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.