Chương trước
Chương sau
Lâm Hi ngẩng đầu lên, chỉ thấy cỏ cây trong Tiên La Sơn vô cùng cao lớn hùng vĩ, cung điện tráng lệ, tầng tầng lớp lớp. Từ dưới chân núi đã có bậc thang bằng sắt tạo thành cầu thang uốn lượn trực chỉ Nghênh Dương Phong.
Thời điểm ở bên ngoài núi Lâm Hi đã được nhìn thấy phong cảnh của Tiên La Phái, nhưng chính thức đi vào Tiên La Phái và quan sát cảnh sắc gần thì cũng kinh hãi thật nhiều.
Trên Tiên La Sơn này có ngàn vạn đạo tinh khí phóng thẳng lên trời, cực kỳ đồ sộ. Đây là khí tức của đệ tử Tiên La Phái phát ra.
Đơn thuần tu vi của đệ tử tầng dưới chót thì đệ tử bình thường của Tiên La Phái hùng hậu hơn đệ tử Thần Tiêu Tông một ít.
- Đại Tiên La Thụ ah!
Trong nội tâm Lâm Hi thở dài một tiếng, trong đầu nhớ tới lúc Âu Dương Nạp Hải nói chuyện.
Có được thánh thụ trấn phái như vậy, đan dược liên tục không ngừng, cũng khó trách trụ cột đệ tử của Tiên La Phái lại có khí tượng như thế. Số lượng đệ tử bình thường của Tiên La Phái chiếm ưu thế. Text được lấy tại Truyện FULL
Đệ tử ngoài Thánh tử đều có yêu cầu cao về thiên phú. Không phải ăn đan dược là được.
Ở phương diện này Tiên La Phái chiếm ưu thế không quá lớn.
Bằng không chỉ sợ đệ nhất tiên đạo đại phái của Tiên Đạo Đại Thế Giới chính là Tiên La Phái.
Thu hồi ánh mắt, Lâm Hi nhìn thấy một đệ tử Tiên La Phái mặc quần áo hoa lệ đang đứng chờ, từ đỉnh núi tới chân núi. Mà đứng đầu của đội ngũ này là một hư tiên của Tiên La Phái, khí tức dâng trào, hắn đang đứng ở cuối bậc thang chào mọi người.
- Vị sư huynh này, hữu lễ.
Lâm Hi, Bạch Nguyên, Âu Dương Nạp Hải đi ra phía trước, thi lễ.
- Ba vị sư huynh Thần Tiêu Tông, hữu lễ. Lần này đại điển Lạc Anh sư tỷ tấn chức đệ tử chân truyền, làm phiền các vị đường xa tới đây thật sự xấu hổ, vất vả.
Trên bậc thang một đệ tử Tiên La Phái tươi cười chân thành và chấp tay chào.
- Khách khí, khách khí!
Bọn người Lâm Hi cũng đáp lễ lại.
Sau đó hắn hắn quay người lại thì có đệ tử Tiên La Phái lập tức đi tới trước.
- Chư vị, mời đi theo ta. Trong chốc lát sau khi đăng ký sẽ mời các vị về phòng. Sau đó lúc cử hành đại lẽ sẽ thông tri cho các vị.
- Làm phiền.
Ba người gật đầu nói.
Con đường uốn lượn kéo dài lên đỉnh núi.
Tên đệ tử Tiên La Phái vừa đi vừa giới thiệu một ít tình huống của Tiên La Phái trong đại lễ lần này, một đường dẫn ba người đi lên núi.
Ba người cũng không có chú ý tới lúc bọn họ đi lên núi có một ánh mắt giật mình nhìn bọn họ.
- Làm sao có thể?
Ở bên cạnh bậc thang có một nữ đệ tử Tiên La Phái khí khái hào hùng nhìn qua bọn họ với dáng vẻ giật mình.
- Làm sao có thể? Làm sao có thể là hắn!
Trong mắt nữ đệ tử này khiếp sợ, ánh mắt của nàng nhìn qua người kia, trong tối tăm trí nhớ về đạo thân ảnh này hiện ra, dung hợp cùng một chỗ. Nhưng mà loại khí chất này có khác biệt quá lớn, thế cho nên nàng hoàn toàn không dám nhận người quen.
- Không có khả năng. Tại sao hắn lại cường đại như vậy, ta nhất định là tính sai, nhất định là vậy.
Nữ tử thì thào tự nói, trong ánh mắt dao động, rốt cục xác định bản thân mình đã nhận lầm người.
- Ân?
Trên bậc thang Lâm Hi nhíu mày nhìn một cái, từ lúc mới lên đây hắn cảm thấy có một ánh mắt đang đánh giá hắn. Đạt tới cấp bậc của Lâm Hi thì cảm giác cực kỳ nhạy cảm, tuyệt đối sẽ không tính sai.
Lúc bắt đầu Lâm Hi còn tưởng rằng là ngẫu nhiên, nhưng mà sau đó cảm giác có chút không đúng. Đây không phải là hiếu kỳ dò xét mà thôi.
Bá!
Ánh mắt Lâm Hi nhìn sang ánh mắt đó. Ở trong đám người Tiên La Phái thì hắn nhìn thấy một nữ tử xinh đẹp mặc trang phục màu trắng, một thân ảnh vô cùng quen thuộc.
- Sư tỷ?
Toàn thân Lâm Hi chấn động như bị sét đánh, không thể tin nổi nhìn qua đạo thân ảnh kia.
Hình dáng giống như đúc, gương mặt tú lệ kia hoàn toàn tương xứng với trí nhớ trong đầu của Lâm Hi, điểm khác biệt duy nhất chính là nàng mặc quần áo và trang sức của Tiên La Phái.
- Lâm Hi, thật là ngươi?
Nhìn thấy phản ứng của Lâm Hi thì Tô Tử Huyên không còn nghi vấn nữa, thần sắc còn khiếp sợ hơn cả Lâm Hi.
- Ân?
Một màn bất ngờ này làm Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên và Hư tiên dẫn đường của Tiên La Phái dừng lại.
Trong đầu Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên vô ý thức nhớ lại nữ đệ tử đồng môn trong Thần Tiêu Tông, nhưng nơi này chẳng phải chỉ có bọn họ tới Tiên La Phái xem lễ thôi sao? Tại sao còn có người khác.
Về phần Hư tiên dẫn đường cũng không hiểu cái gì đang diễn ra.
Những đệ tử tiếp khác của Tiên La Phái đều có tu vi Khí Tiên Kỳ, theo lý thì không thể có liên hệ với đệ tử tinh anh của Thần Tiêu Tông.
- Sư huynh, quấy rầy. Chỉ sợ ta gặp người quen ở đây rồi.
Lâm Hi nói xong và đi ra, hai ba bước đã đi tới bên cạnh Tô Tử Huyên.
- Sư tỷ, tại sao ngươi chạy tới đây? Lại làm đệ tử Tiên La Phái nữa chứ?
Vẻ mặt Lâm Hi không thể tin nói.
Nữ tử quen thuộc trước mắt này chính là đại sư tỷ Tô Tử Huyên ở Ngũ Lôi Sơn, lúc trước chia tay với Lâm Hi ở Hung thú sơn mạch.
- Ta còn muốn hỏi ngươi tại sao đấy? Tại sao ngươi ở chỗ này? Hừ, nói là ra nghênh đón sư huynh Thần Tiêu Tông lại là ngươi. Ta là sư tỷ của ngươi, nếu biết là ngươi thì ta chẳng thèm ra nghênh đón rồi.
Tô Tử Huyên còn khiếp sợ hơn cả Lâm Hi, tay của nàng duỗi ra vô ý thức muốn vặn lỗ tai của Lâm Hi bức cung, nhưng mà nhớ tới cái gì đó và lùi lại.
- Sư tỷ, ta chính là đệ tử Thần Tiêu Tông ah, lần này đại biểu tông môn đi xem lễ. Mà còn ngươi, lần phân tán ở Hung thú sơn mạch cũng trải qua hơn một năm rồi, ai mà biết ngươi đi đâu. Không nghĩ tới ngươi lại chạy tới nơi này.
Lâm Hi kinh ngạc.
Tô Tử Huyên là đệ tử của Đại trưởng lão Ngũ Lôi phái, đồng thời cũng là Đại đệ tử Ngũ Lôi Phái, có thiên phú rất cao.
Ngũ Lôi phái nổi danh Âm thịnh dương suy, nữ nhân làm Đại sư tỷ, lại càng là Đại tỷ đầu, cho nên tính cách của Tô Tử Huyên trước nay đặc lập độc hành, độc lai độc vãng, muốn quay về Ngũ Lôi phái là quay về Ngũ Lôi phái, muốn biến mất là biến mất.
Trước đó Tô Tử Huyên đã biến mất thật lâu, có khi nửa năm, có khi một năm, có khi thật lâu nàng mới quay về tông môn. Hơn nữa trở về núi thời gian cũng không lâu.
Từ khi chia tay ở Hung thú sơn mạch thì Lâm Hi đã mất đi liên hệ với nàng, từ đó về sau không có tin tức của nàng nữa, giống như nàng bốc hơi khỏi thế giới, không còn tồn tại nữa.
- Như thế nào? Các ngươi quen nhau?
Hư tiên Tiên La Phái dẫn đường cũng đi tới. Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên theo sát phía sau và kinh ngạc ngây người.
- Ha ha, đây chính là sư tỷ đồng môn của ta trong thế tục, không nghĩ tới lại gặp được ở đây.
Lâm Hi giới thiệu sơ lược quan hệ của mình và Tô Tử Huyên.
- Thì ra là thế.
Âu Dương Nạp Hải cùng Bạch Nguyên vẻ mặt thoải mái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.