Chương trước
Chương sau

Một hồi tiếng ngựa hí mơ hồ, cực nhỏ truyền vào trong tai. Chỉ có ở trong những cự ly khá gần như thế này thì mới có thể phát hiện con Tứ Cực Đại Uyển này đích thật phát ra tiếng ngựa hí. Nhưng một khi là cự ly xa, âm thanh lập tức liền biến thành tiếng Long Ngâm réo rắt.
Và cũng ở trong cự ly gần như vậy, Lâm Hi rốt cục thấy được mặt mũi thật của con Tứ Cực Đại Uyển:
Đây là một con tuấn mã màu tím, cường tráng như rồng. Nó cao ước chừng hơn một trượng, cực kỳ to lớn, tràn ngập lực lượng mang tính bùng nổ.
Trên làn da của nó có hào quang dập dờn, chúng lóe ra muôn vàn những tia sáng tim tím, phảng phất như những đám sấm chớp đang đua nhau phóng ra vậy.
Mà một đôi mắt tựa như chuông đồng kia trông càng giống như vầng mặt trời mới mọc, ánh mắt sáng chói không thực tự nhiên. Nó phát ra những ánh sáng tựa như phóng xạ, dài đến chừng vài thước, quả thực là giống hệt như một bậc thần linh.
Nếu như không phải người có ý chí kiên định như vậy, chỉ cần một cái liếc mắt nhìn này liền sẽ khiến cho tâm thần bị làm khiếp vía, sợ đến mức không thể động đậy.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Nói thì chậm, khi đó thì nhanh. Đồng thời vào lúc Lâm Hi thấy được chân thân của con Tứ Cực Đại Uyển này liền có một cái chân thật lớn, nhanh như tia chớp từ bên trong Tử Điện Lôi Hải tung ra, ầm ầm một trận, nặng nề đạp thẳng vào đúng chính giữa ngực Lâm Hi không hề sai lệch chút nào.
Một cú đạp này, quả đúng là trời long đất lở, tựa như có cả một quả núi lớn đang nặng nề nện ở trên người Lâm Hi. Trong vòng một trăm bộ chung quanh, ngay cả không khí đều bị một cú đạp này đá văng đi, để rồi hóa thành một mảnh chân không.
Tư tư!
Năng lượng sấm chớp vô cùng vô tận tràn ngập sự hủy diệt, một khí tức bùng nổ điên cuồng, theo lực của một cú đạp này tức thì phô thiên cái địa, dời núi lấp biển, nặng nề nện Ầm! Ầm! vào trong cơ thể Lâm Hi.
- Đến đây đi!
Không có bất cứ do dự nào, trong mắt Lâm Hi lóe lên hào quang. Sau đó tay phải của hắn hóa quyền, lấy tốc độ khó có thể tin nổi, đồng thời nặng nề nện Ầm! Ầm! ở trên người Tứ Cực Đại Uyển.
Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm!!
Đất trời rung chuyển, Tứ Cực Đại Uyển cường tráng tựa như một con rồng liền phát ra một tiếng hí, phảng phất như đang bị sợ hãi vậy. Xoạt một cái nó liền lao vút lên, lẩn trốn đi mất.
Cùng trong lúc đó, Lâm Hi liền giống như tảng thiên thạch, bị một cú đạp mãnh liệt của con Tứ Cực Đại Uyển kia đá văng ra khỏi tầng mây, toàn thân có những tia chớp loằng ngoằng quấn quanh, tựa như từng đạo ngân xà mà rung động tư tư, cứ như vậy rơi xuống thẳng tắp.
- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Sau khi Lâm Hi rơi xuống mấy trăm trượng, hắn đạp chân một bước làm phịch một tiếng. Không khí nổ tung đã hãm lại đà rơi xuống này.
- Ha ha ha ha ha ha, quả là nguồn năng lượng sấm chớp hùng hậu dồi dào, làm lại một lần nữa đi!
Lâm Hi dừng chân giữa không trung, song chưởng mở ra mà cất tiếng cười to.
Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!!
Đan điền của hắn thu nhỏ lại một cái, những cỗ năng lượng sấm chớp bên ngoài thân kia, do có liên quan đến năng lượng sấm chớp ở bên trong kinh mạch nên giống như con trâu đất xuống biển, tất cả tràn vào trong đan điền của Lâm Hi. Bị miếng Lôi Công Phù Lục kia hấp thu bằng sạch.
Rắc rắc rắc!
Từ khớp xương của Lâm Hi phát ra một trận tiếng kêu rắc rắc rắc, mỗi một lần phát ra một tiếng vang thì khí tức phát tán ra ngoài từ trên người Lâm Hi liền cường đại hơn một phần.
Cùng lúc đó, Đại Lôi Công Phù Lục trong cơ thể Lâm Hi đã có biến hóa, trở nên to lớn hơn nữa, trông càng huyền ảo, càng phức tạp, càng tinh xảo, càng đẹp đẽ. Nó lại phô bày ra một dấu vết giống như đạt được đến đại thành.
- Ngày đó ta hấp thụ nhiều nguyên liệu hệ Lôi như vậy, đổi thành Công Huân của Tông Phái cũng có đến mấy ngàn vạn, vậy mà không hề đạt tới cảnh giới đại thành. Không nghĩ tới, bị con Tứ Cực Đại Uyển này nện Ầm! Ầm! một phen, liền lại sắp đại thành. Ha ha ha ha ha ha, thật sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, đắc lai toàn bất phí công phu (gót sắt đi mòn tìm đâu thấy, bỗng nhiên có được chẳng mất công)!
Nụ cười trên mặt Lâm Hi càng rạng rỡ. Hắn cúi đầu nhìn thoáng qua, ngón tay bắn ra, một cỗ chân khí Thiên Lôi thịnh nộ điên cuồng trào ra, những quả có chứa Thiên Lôi hạt nứt ra. Ngay trong khoảnh khắc đó, trên đầu ngón tay Lâm Hi hình thành một cái trống tròn màu xanh, nó có hình thức phong cách cổ xưa, như muốn tiết lộ khí tức hồng hoang từ thuở xa xưa.
Chiếc Lôi Cổ (trống sấm) này, nó vốn được treo ngang hông chiếc Lôi Cổ hồng hoang Thiên Lôi, tổng cộng sở hữu đến mười hai mặt.
Loại Lôi Cổ vốn có cùng xuất thân với hóa thân của Thiên Lôi, chúng có thể kết hợp với nhau thành một thể để làm một loại hình ảnh. Nhưng mà hiện tại, Lâm Hi lại được lôi điện của Tứ Cực Đại Uyển hỗ trợ nên có thể một mình mô phỏng ra được nó.
Mà một khi mô phỏng ra được toàn bộ mười hai mặt Lôi Cổ thì Thiên Lôi đại pháp của Lâm Hi sẽ đại thành. Khi đó, liền không chỉ có hiện ra hóa thân một mặt. Đến lúc đó, Lâm Hi sẽ có được một phần năng lực của Thiên Lôi thao tác lôi điện sấm chớp.
- Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!!
Ở bầu trời phương xa, bên dưới trời cao có những ánh tím ngắt lóe ra, từ nơi đó truyền đến một tràng tiếng gầm rống phẫn nộ Ngâm! Ngâm! Ngâm! Ngâm!. Thấy Lâm Hi lại một lần nữa bình yên vô sự, con Tứ Cực Đại Uyển tựa hồ cũng bị chọc giận. Nó gầm lên một tiếng, vẽ ra một đường cong thật lớn ở trên không trung rồi lại lần nữa lao đến như điện xạ.
Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm!!
Thiên địa chấn động, vạn mã phi nhanh, con Tứ Cực Đại Uyển này vốn là vẫn còn ở cách đó vài vạn trượng, cự ly đến đây xa vô cùng. Nhưng mà trong nháy mắt, nó liền xuất hiện ở phía trên Lâm Hi. Nó hóa thành một mảnh Tử Điện Lôi Hải giống như tảng thiên thạch mà nặng nề đánh trúng Lâm Hi.
Lôi Hải điện xà vô cùng vô tận, ẩn chứa năng lượng có tính hủy diệt, trong nháy mắt đã nuốt chửng Lâm Hi.
- Thật thoải mái a! Ha ha ha ha ha ha!
Một tràng tiếng cười to truyền đến từ trong biển sấm chớp tím ngắt kia. Âm thanh như sấm rền, cuồn cuộn không dứt, vang vọng thiên địa.
- Chà, tiểu sư đệ này cũng quá sức mãnh liệt đi!
Trên Ly Long Sơn, trong hang động được dây leo che lấp, đám người Khí Thánh Vương, Âu Dương Nạp Hải, Bạch Nguyên đã sớm xem ra có vẻ phải trợn mắt há hốc mồm.
Ở cùng với Lâm Hi lâu như vậy, đi cùng tới núi Ngũ Lôi để đối phó người của Đâu Suất Cung, nay lại cùng đi tới Tiên La Phái dự lễ. Nhưng Âu Dương Nạp Hải vẫn còn chưa bao giờ biết Lâm Hi lại có thể mạnh mẽ đến loại tình trạng này, quả thực là hoàn toàn xáo trộn.
- Hầu sư huynh, hiện tại coi như có người nói, tiểu sư đệ tương lai có thể cùng cạnh tranh địa vị chưởng môn với Thần Tử thì ta cũng tin! Ở trên người tiểu sư đệ, cơ hồ không có gì không có khả năng!
Âu Dương Nạp Hải thốt lên thán phục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.