Chương trước
Chương sau
Vì quá cứng dễ gãy, rất nhiều thiên tài đều là chết non như vậy.
Từ cổ chí kim, Tiên Đạo Đại Thế Giới thiên tài nhiều không kể xiết, nhưng cũng không phải tất cả mọi người trưởng thành đến vị trí cuối cùng là bá chủ Tiên Đạo. Càng nhiều người hơn đều là ngã xuống trên đường tu hành.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông cũng không muốn để Lâm Hi trở thành một trong số đó.
Câu chuyện Phong Bạo Chi Môn, những điều đám người Lâm Hi làm, xác thật khiến cho người khác tán thưởng khen ngợi. Nhưng nếu mà một mực liên tục tiến hành như vậy, hơn nữa không ngừng mở rộng bành trướng. Như vậy sớm muộn rồi cũng sẽ có một ngày mà ngay cả Thần Tiêu Tông cũng không được kiềm chế được, chẳng những Lâm Hi phải xong đời mà cả tông phái cũng phải vì hắn mà chịu thiệt hại nặng nề, cũng xong đời theo!
Tông phái tại sao lại kìm nén không có phần thưởng đối với Lâm Hi? Chính là bởi vì loại chuyện này tuy không thể trừng phạt như vậy vì nguyên nhân đó, nhưng mà tuyệt đối cũng không thể khích lệ. Nếu không được như vậy, cứ thế mãi thì mọi người sẽ bắt chước làm theo, Thần Tiêu Tông nhất định cũng phải vì hắn mà chịu thiệt hại nặng nề, trở thành cái đích cho mọi người ở Tiên Đạo Đại Thế Giới công kích.
Bất cứ chuyện gì đều cũng phải trả giá, những lời này cũng không phải bảo Lâm Hi không nên đối nghịch với người ở Thái Nguyên Cung, mà là hy vọng hắn có thể suy nghĩ nhiều hơn, lo lắng nhiều hơn về các hậu quả, nghĩ lại cho kỹ rồi sau đó mới hành động.
Mà một Lâm Hi càng thêm trưởng thành thì đối với chính hắn, đối với cả tông phái đều cũng có chỗ tốt!
- Sau chuyện ở Phong Bạo Chi Môn, chúng ta cùng các môn phái Thái Nguyên Cung, Đâu Suất Cung, Thái A Phái, bên dưới là sóng ngầm sôi sục, không còn có thể duy trì sự yên tĩnh bề ngoài như trước kia. Thần Tiêu Tông mặc dù cường đại, nhưng mà còn chưa cường đại đến tình trạng có khả năng lấy một phái để đối chọi lại tam đại môn phái.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông thấy Giáo dục đã đạt tới mục đích, cũng có chuyển biến tốt nên dừng lại mà đi thẳng tới chủ đề:
- Tháo chuông vẫn còn phải do người buộc chuông. Lâm Hi, chuyện này là ngươi gây ra, cho nên cuối cùng cũng cần ngươi bù đắp. Đây là quyết định của Trưởng Lão Hội, cũng là quyết định của ta.
Xoạt!
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông búng ngón tay ra, một đạo hào quang rời khỏi ngón tay rồi từ trên cao lao xuống, thẳng về hướng Lâm Hi. Lâm Hi vươn tay ra tóm một cái, rồi cúi xuống nhìn.Đó cũng là phong thư kích cỡ bằng khoảng một bàn tay, thiết kế viền vàng đẹp đẽ tinh xảo.
- Đây là cái gì?
Lâm Hi khẽ nhướn mày, hắn nhìn phong thư trong tay.
- Tiên La Phái có một người đệ tử đột phá đến cảnh giới Tiên Đạo, trở thành đệ tử chân truyền. Dựa theo thông lệ của Tiên Đạo Giới thì phải mời một số tông phái tương đối thân cận đến tham gia dự lễ. Đây là một cái thiệp mời mà bọn họ gửi tới mấy ngày trước.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông thản nhiên nói.
Lâm Hi ánh mắt híp lại, trong con ngươi là hình ảnh ngược của Thiệp mời, trong đầu hiện lên rất nhiều ý nghĩ, rồi hắn đột ngột bật thốt lên mà hỏi:
- Phó chưởng môn tưởng muốn sai đệ tử đi Tiên La Phái?
- A, quả là ngươi rất thông minh.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông khẽ gật đầu, cười nói:
- Thái Nguyên Cung lòng lang dạ thú, chúng ta cũng không phải không biết. Nhưng mà, bề ngoài về mặt thế lực vẫn không phải đối thủ của bọn họ, đó cũng là sự thật không cần tranh cãi. Chỉ có điều là vào lúc bình thường còn có thể chu toàn một chút. Nhưng mà hiện tại, sau khi sự kiện Bắc Bộ Băng Nguyên kia xảy ra, chúng ta chưa có thế đứng để mà thương lượng.
Lâm Hi nghiêng tai lắng nghe, lộ ra vẻ chăm chú sâu sắc.
- ... Nếu Thần Tiêu Tông chúng ta không thể một mình đối kháng ba Đại tông phái, vậy thì phải đi tìm đồng minh. Ba phái Thái Nguyên, Đâu Suất, Thái A không chỉ là uy hiếp đối với Thần Tiêu Tông chúng ta, tin tưởng đối với các tông phái khác thì cũng là như thế. Như vậy, mọi người còn có thể liên minh. Lúc trước như đã nói, chuyện này cũng không thể làm thật rõ ràng và công khai, chúng ta cũng không tìm được thời cơ thích hợp. Nhưng vừa may vào lúc này Tiên La Phái lại đưa tới tờ thiệp mời này.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông vươn một ngón tay, điểm điểm thiệp mời trong tay Lâm Hi.
- Có điều là, ta chỉ là một người đệ tử bình thường. Với thân phận của ta thì rất không thích hợp sao?
Lâm Hi nhíu mày.
Theo hiểu biết của Lâm Hi, tông phái liên minh thì chuyện này ít nhất cần cấp bậc Đô trưởng lão trở lên mới có thể đàm phán. Hắn chỉ là một người đệ tử Nội Môn nho nhỏ, người nhỏ, lời nhẹ, cho dù có đi tới đó thì sẽ có ích lợi gì?
- Ha ha, nếu như là thảo luận chuyện các tông phái liên minh, ngươi xác thật cũng còn chưa đủ tư cách. Nhưng nếu như vẻn vẹn chỉ là đến tham dự lễ thì cũng là dư dả. Tòa nhà lớn trăm tầng, cũng phải xây nên từng bước một. Chúng ta cũng không biết Tiên La Phái rốt cuộc là nghĩ như thế nào, nội bộ bên trong bọn họ lại có nhiều ý kiến. Cho nên lần này đi xem lễ, chỉ là một cái bắt đầu.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông vẻ mặt bình tĩnh, lão dùng một loại giọng nói cực kỳ chân thật đáng tin mà bảo:
- Trong tương lai, chúng ta sẽ vẫn còn phải phái trưởng lão đến để cùng nhau đàm phán. Nhưng nhất định phải đi bước đầu tiên quan trọng nhất. Bất cứ chuyện gì cũng phải trả giá. Lâm Hi, lần hành trình đến Tiên La này là do tất cả cao cấp tông phái quyết định. Cũng là cái giá phải trả mà ngươi nhất thiết làm.
Lâm Hi khẽ nhíu mày, như có điều suy nghĩ.
- Chuyện này đã được quyết định?
Lâm Hi ngẩng đầu hỏi.
- Đúng vậy.
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông gật đầu:
- Vào lúc ngươi xuất phát, ta sẽ đưa cho ngươi một lá thư do ta viết cho Phó chưởng môn Tiên La Phái. Tình huống hiện tại, cách dùng phù ngược lại là không an toàn, dễ dàng bị người của Thái Nguyên Cung triệt hạ ở trên không trung. Cách dùng thư tín vãng lai bình thường ngược lại an toàn hơn rất nhiều. Ta đưa thư cho ngươi, không cho ngươi mở ra, cũng không thể để cho bất luận kẻ khác nào được biết. Chỉ cần ngươi giao tận tay cho Tiên Mộng trưởng lão của Tiên La Phái thì nhiệm vụ của ngươi cũng coi như hoàn thành. Biết không?
- Đã biết.
Lâm Hi gật đầu, nếu như chỉ là đưa một phong thơ như vậy thì thật sự cũng không phải vấn đề lớn tới đâu.
- A, ngươi cảm giác rằng việc của ngươi rất dễ dàng phải không?
Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông nở nụ cười. Tri thức thu được qua sự từng trải của lão quá phong phú, từng chút thay đổi nhỏ trong tâm tư của Lâm Hi căn bản không thể gạt được lão:
- Đưa thư chỉ là ngươi làm nhiệm vụ thay cho tông phái. Ngoài cái đó ra, một mình ngươi còn có nhiệm vụ khác.
- Đệ tử? Phó chưởng môn, chuyện này có quan hệ gì tới đệ tử?
Vẻ mặt của Lâm Hi ngạc nhiên.
- Ngươi vẫn còn rất trẻ tuổi. Nếu như là các sư huynh lớn tuổi ở đây, liền sẽ hiểu rõ. Xem lễ cũng không phải dễ xem như vậy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.