Chương trước
Chương sau
Thượng Quan Dao Tuyết có tu vi tuyệt không cao lắm, Lâm Hi không muốn để nàng mạo hiểm, cho nên loại chuyện như hai điện tranh chấp thì căn bản liền không muốn nàng dây vào.
- Ha ha, không chỉ là ta. Ngay cả sư tỷ Thanh Liên cũng gia nhập Chấp Pháp Điện.
Thượng Quan Dao Tuyết cười híp mắt nói thêm.
Lâm Hi cẩn thận hỏi một hồi, rốt cục biết Thanh Liên Thánh Nữ, còn có không ít đệ tử cao cấp có quan hệ không tồi với Lâm Hi đều ghi danh ở Chấp Pháp Điện.
Thông thường những Thánh Tử, Hư Tiên, Đạo Quả này kỳ thật là căn bản không phải tất cả đều muốn gia nhập Chấp Pháp Điện. Với thân phận và địa vị của bọn họ thì cũng hoàn toàn không cần.
Điều này hoàn toàn đều là vì trợ giúp Lâm Hi và Chấp Pháp Điện. Tới một mức độ nào đó, cũng đại biểu cho lập trường của chính mình.
Loại hành vi này, nếu là vào trước kia lúc Hộ Pháp Điện còn cường thịnh, ắt phải đắc tội với Hộ Pháp trưởng lão. Nhưng mà, chính là Chấp Pháp trưởng lão hiện nay có danh tiếng đang thịnh, hơn nữa lại có thêm tầng quan hệ kia với Lâm Hi.
Cho nên loại lựa chọn đó cũng không có gì khác thường. Nhưng mà mặc dù đã treo danh nghĩa của Chấp Pháp Điện, những người này lại vẫn cứ ở tại Thánh Phong trôi nổi của chính mình. Bình thường mà nói, số người tới Chấp Pháp Điện cũng không phải rất nhiều. Dù sao, họ cũng còn phải tu luyện.
- ... Lâm Hi nha, là ngươi không biết. Trong lúc ngươi bế quan tu luyện, chúng ta đã đánh nhiều trận kịch liệt cùng Hộ Pháp Điện. Mỗi ngày cũng có xung đột, mỗi ngày đều có đệ tử gia nhập chúng ta, đúng là đã nghiền a.
Thượng Quan Dao Tuyết cười hì hì, vẻ mặt đúng là cái kiểu chỉ e sợ thiên hạ không loạn.
- Ngươi nha, loại chuyện này có lẽ ít tham gia vào thôi. Nếu mà xảy ra chuyện gì, ta hẳn phải bị cha ngươi đuổi giết.
Lâm Hi bật cười nói.
Phụ thân của Thượng Quan Dao Tuyết là minh chủ Tiên Đạo Đại Thương Minh, hình như cũng chỉ có một mình nàng là nữ nhi. Từ lập trường bạn hữu, Lâm Hi có lẽ không muốn Thượng Quan Dao Tuyết tham gia quá nhiều vào loại đấu tranh giành quyền lợi nguy hiểm.
- Nói ít thôi. Cha ta là cha ta, ta là ta. Ngươi ngay cả cha ta đều chưa từng thấy mà đã nói lời như thế. Nếu lại còn nói như vậy, ta sẽ không cao hứng.
Thượng Quan Dao Tuyết nói ra với vẻ mặt cả giận.
- Ha ha ha ha ha ha. Được rồi, không nói thì không nói.... Đúng, trong khoảng thời gian này, các ngươi không chịu bất lợi đó chứ?
Lâm Hi hỏi.
- Bất lợi? Làm sao lại thế được?
Thượng Quan Dao Tuyết dùng ánh mắt theo kiểu làm thế nào mà ngươi lại nghĩ thế này để nhìn Lâm Hi:
- Ngươi cũng không nhìn xem chúng ta hiện tại có bao nhiêu người..., hơn nữa, còn có sư tỷ Thanh Liên, Quang Lộc sư huynh, cùng với Âu Dương sư huynh bọn họ hỗ trợ. Đúng rồi, ta lôi kéo không ít tỷ muội tốt đến đây, gia nhập vào Chấp Pháp Điện. Ở trong Chấp Pháp Điện tất cả đều là nam nhân thì cũng không tốt một chút nào.
Khi nói đến một câu cuối cùng, đúng là Thượng Quan Dao Tuyết có vẻ mặt giảo hoạt.
- ....
Lâm Hi không nói nên lời.
Nha đầu, đây là ngươi làm mai, hay là lôi kéo người hả!
- Được rồi. Chúng ta đi xuống đi. Ta đã nán lại ba tháng ở chỗ này, còn không biết Đại trưởng lão bọn họ như thế nào.
Lâm Hi bảo.
- Vâng.
Thượng Quan Dao Tuyết gật đầu, biết hắn đích thị là đang nói về mọi người ở phái Ngũ Lôi.
Trở lại đại điện Thanh Đồng, Lâm Hi gặp đám người Đại trưởng lão. Một thời gian ngắn không thấy nhau mà tất cả mọi người phái Ngũ Lôi đều có tiến bộ vượt bậc.
Đại trưởng lão sắp đột phá đến cảnh giới Luyện Khí Đệ Nhị Trọng. Mà năm tên đệ tử tinh anh khác cũng đang tiếp cận tu vi võ đạo cảnh giới Đệ Thập Trọng Lôi Minh Kỳ.
Tiên Đạo Tông Phái dù sao không thể là nơi để đem ra so với phàm tục. Nguyên Khí Thiên Địa ở đây đúng là đậm đặc hơn nhiều. Hơn nữa, còn có Tiên Đạo đan dược để cung cấp nuôi dưỡng và Tụ Nguyên trận trợ giúp nên tốc độ tu luyện thật sự là vô cùng nhanh.
Ngoại trừ vài tên đệ tử ra, ở trong đại điện của Lâm Hi, còn có thêm không ít đệ tử phái Ngũ Lôi. Đều là những người gần đây mới đưa đến Thần Tiêu Tông. Về phương diện trung thành thì tuyệt đối không có vấn đề, thuộc về có khả năng bồi dưỡng thành tâm phúc.
Lâm Hi tự nhiên là nhất loạt trấn an bọn họ, đồng thời lại đi đến điện Phúc Đức đổi một chút đan dược mang về.
Đệ tử phái Ngũ Lôi tiến vào Thần Tiêu Tông càng ngày càng nhiều, bọn họ tuy rằng không tính là đệ tử chính thức của Thần Tiêu Tông, chỉ có thể ghi theo danh nghĩa của Lâm Hi. Trừ đại điện Thanh Đồng của Lâm Hi ra, ở chỗ của các Thánh Tử, Hư Tiên khác cũng còn có rất nhiều đệ tử phái Ngũ Lôi.
Chỉ riêng số đan dược từ tông phái phát xuống thì không đủ cho nhiều đệ tử như vậy.
Hiện tại, Lâm Hi một mình phải gánh vác cả chức trách chưởng môn, có trách nhiệm Phụng dưỡng đệ tử cả tông phái.
Hiện tại mà nói, vẫn còn có thể chịu đựng được. Nhưng mà trong tương lai, cùng với việc những đệ tử phái Ngũ Lôi này không ngừng tăng thêm, cùng với thực lực lại đã được đề cao thì áp lực mà Lâm Hi gặp phải sẽ càng lúc càng lớn. Cuối cùng, hắn sẽ phải phụng dưỡng cả tông phái.
- Từ từ mà làm đi. Sau này lại nghĩ biện pháp giải quyết mấy vấn đề này.
Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ, hắn chợt nảy ra ý nghĩ bèn nói với Đại trưởng lão:
- Đại trưởng lão chuẩn bị một lượt cả đi, mấy ngày nữa đệ tử phái Ngũ Lôi chúng ta triệu tập toàn bộ lại đây, để chuyển dời đến trên Chấp Pháp Phong. Sau này liền tu luyện trên Chấp Pháp Phong.
Đại điện Thanh Đồng của Lâm Hi dù sao cũng là quá nhỏ. Nên luôn làm phiền toái các Thánh Tử, Hư Tiên khác khiến cho trong lòng Lâm Hi cũng băn khoăn. Cứ kéo dài như vậy thì đây cũng không phải là biện pháp giải quyết.
- Ừ. Nếu như có thể tụ tập chung một chỗ thì đó tự nhiên là tốt nhất.
Đại trưởng lão gật đầu.
Chuyện này cũng là tâm bệnh của lão.
Ngày hôm sau, Lâm Hi liền phát Pháp Phù đến mỗi một quả núi trôi nổi. Chả mấy chốc những đệ tử Thánh Tử, Hư Tiên, Đạo Quả Thần Tiêu Tông đều tự mình tới đại điện Thanh Đồng của Lâm Hi. Tổng cộng là hơn hai trăm người, đó đều là đệ tử đã trải qua khảo nghiệm, có khả năng tín nhiệm.
- Các vị sư huynh, sư tỷ, đa tạ.
Lâm Hi chắp tay suốt một lượt mà nói.
- Cùng là đồng môn, hà tất phải khách khí như vậy. Hơn nữa, sau này nói không chừng, chúng ta còn phải làm phiền toái đến ngươi a.
Đám người Quang Lộc Hư Tiên cười nói.
Đây cũng không phải là nói giỡn, với tiến cảnh tu vi của Lâm Hi thì việc vượt qua mọi người chỉ là vấn đề thời gian. Trong lòng mọi người cũng ít nhiều cũng gửi gắm một phần tâm tư, trong tương lai, thật đúng là nói không chừng sẽ có lúc cần Lâm Hi dìu dắt, hỗ trợ.
Hiện tại cứ thiết lập một phần thiện duyên, tương lai cũng dễ tiếp xúc.
- A, các vị sư huynh nói đùa, giữa các đồng môn lúc trước vốn đã hỗ trợ lẫn nhau. Sau này các vị sư huynh, sư tỷ nếu mà có gì cần trợ giúp, cứ việc mở miệng là được.
Lâm Hi cười nói.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.