Chương trước
Chương sau
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Đến sau khi cảm giác lướt nhanh qua thời không đó biến mất, tầm nhìn rốt cục đã được ổn định trở lại. Sau đó rốt cục Lâm Hi đã thấy được món đồ hấp dẫn hắn.
Đây là một chiếc chiến thuyền khổng lồ từ xưa màu vàng lợt, trông nó thật là to lớn, bao la hùng vĩ!
So sánh với một quả núi thì còn to lớn hơn nhiều. Thậm chí ngay cả những quả núi trong Thần Tiêu Tông cũng không to bằng một nửa của nó.
Thân thuyền loang lổ để lộ ra khí tức của một bầu khí quyển vô cùng thê lương.
Mỗi một người đứng ở trước chiếc thuyền to lớn này đều có thể ngửi thấy được rất rõ mùi vị của một lịch sử tang thương.
Chiếc chiến thuyền cổ xưa này, một nửa cắm chênh chếch vào trong mặt đất đen sì, một nửa lộ ở bên ngoài. Một cấm chế hình vòm trời khổng lồ cổ xưa đã bao phủ chắc chắn chiếc thuyền lớn này. Ở chung quanh chiếc thuyền lớn có phân bố đông đảo rất nhiều yêu ma, để chúng bảo vệ chiếc chiến thuyền này.
Đây là một chiếc chiến thuyền bị bắt làm tù binh, bị đám yêu ma biến thành chiến lợi phẩm.
Nhìn chiếc thuyền trước mắt che khuất được cả bầu trời này, dùng khái niệm Thật lớn cũng không hình dung ra được chiếc chiến thuyền cổ xưa này. Lâm Hi đột nhiên liền hiểu rõ loại lực hấp dẫn cường đại này là đến từ nơi nào. Hắn cảm giác được, chính mình và chiếc chiến thuyền cổ xưa cường đại này, đã hòa nhập vào làm một thể, tuy hai mà một. Trong linh thức, tựa hồ có một loại kêu gọi, kêu gọi chính mình tiến vào trong chiếc thuyền lớn này.
- Huyền Vũ Đại Bích Lũy là một bộ phận của chiếc chiến thuyền này...
Lâm Hi đột nhiên trong lúc đó liền hiểu hết rõ ràng đầu đuôi mọi thứ.
Vào lúc hắn khởi động Huyền Vũ Đại Bích Lũy kỳ thật chính là hắn khởi động mối liên lạc giữa Huyền Vũ Đại Bích Lũy và chiếc chiến thuyền này.
Còn Tiểu Không Gian trận pháp lúc đầu là dùng để cố định Huyền Vũ Đại Bích Lũy với chiếc chiến thuyền này. Mà Thượng Cổ Phản Đạn trận pháp và Tá Lực trận pháp chính là dùng để bảo vệ bộ phận chủ yếu của chiếc chiến thuyền này.
Nhớ lại hình dáng của Huyền Vũ Đại Bích Lũy, trong lòng Lâm Hi mơ hồ hiểu ra được một điều gì đó.
- Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!
Liền vào đúng lúc này, một cỗ khí tức khiến người khác run rẩy đã làm rung chuyển cả không gian, khí đen tràn ngập bắt đầu tuôn ra từ dưới đất.
- Không Gian Chi Nhãn với tầm nhìn cực xa chăng?... Là ai? Là ai đang theo dõi báu vật của ta!
Âm thanh tràn ngập sự thô bạo, giết chóc, âm thanh mang khí tức tà ác vang vọng không gian. Ngay cả ý thức của Lâm Hi đều cũng bị ảnh hưởng mà bắt đầu rung động ong ong ong. Tầm nhìn trước mắt lập tức bắt đầu trở nên mơ hồ.
- Là cường giả Yêu Ma Địa Ngục..., cần phải nhanh chóng phản hồi!
Trong lòng Lâm Hi sinh ra một cơn ớn lạnh.
Suy nghĩ này vừa mới sinh ra thì không gian rung động, ý thức của Lâm Hi lập tức như thủy triều đang rút đi.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Trong tiếng gầm gừ khủng bố, một cái ma trảo xấu xí che khuất bầu trời. Nó to như quả núi, cứ thế vươn tới như định bắt ý thức của Lâm Hi lại đó. Trong tích tắc như vậy, Lâm Hi cả kinh khiến ý thức đều cứng ngắc, hắn thấy ma trảo cực lớn càng ngày càng gần chính bản thân hắn. Tuy nhiên ngay trong tích tắc như vậy thì oanh một tiếng, ý thức chảy trở về đột nhiên gia tốc. Ma trảo xấu xí kia liền nhanh chóng biến mất không thấy, không gian bốn phía giống như ngọn lửa rút lui biến mất.
Ông Ông! Ông Ông! Ông Ông!!
Trong ý thức hải phát ra một tiếng chấn động kịch liệt, Lâm Hi cảm giác được chính mình rốt cục đã trở lại trong thân thể của mình.
Bốn phía im ắng, Lâm Hi nghe được âm thanh mồ hôi của chính mình đang nhỏ giọt tong tong rơi xuống đất. Không biết từ lúc nào mà y phục trên người đều ướt đẫm.
- Thật là đáng sợ!
Hồi tưởng lại những điều vừa mới trải qua, hắn có cảm tưởng tựa như một con thỏ liếc mắt nhìn một vòng bầy sói vây quanh rồi trở lại chui vào trong hang ổ của mình. Cái loại cảm giác này, Lâm Hi tuyệt không muốn quay trở lại nếm trải lần thứ hai.
- Con yêu ma kia có thể thấy ta..., thực lực bây giờ của ta căn bản vẫn còn không có biện pháp tiến vào Đại Thế Giới Địa Ngục. Chiếc chiến thuyền kia không phải thực lực trước mắt của ta có khả năng thu được vào trong tay.
Trong lòng Lâm Hi thầm nghĩ.
Lần trải qua thế này quả thực như mộng như ảo, hoảng hốt như một giấc mộng. Nhưng cái loại cảm giác này rất chân thực. Bất kể là chiến thuyền Địa Ngục cực lớn hay là chiếc trảo to lớn cuối cùng kia đều là chân thật đến mức không thể còn chân thật hơn.
Thậm chí nếu có một chuyến như vậy, Lâm Hi cảm giác chính mình sẽ chết trong tay con yêu ma khủng bố không biết là có cấp bậc gì kia.
- Không trách được chỉ có đệ tử chân truyền mới có thể đi vào Đại Thế Giới Địa Ngục, đệ tử cảnh giới Luyện Khí mà tiến vào trong đó, căn bản là chỉ có một con đường chết.
Lâm Hi trong ngực phập phồng không chừng, trong lòng khó có thể bình tĩnh.
Những điều vừa mới trải qua, đối với Lâm Hi mà nói, cũng là một lần trải qua hiếm có.
Khiến hắn có thể có một nhận thức trực quan đối với thế giới Địa Ngục.
Sau này đối với chính mình, cũng có thể có một nhận thức càng trực quan hơn, để cho chính mình xác định được, có thể biết là khi đạt đến trình tự không gian gì thì sẽ thích hợp cho mình tiến vào đó.
Lâm Hi ngồi xếp bằng trên mặt đất, hắn ngăn tách chân khí ra. Hoàn toàn bỏ đi ý nghĩ sẽ đánh thức tỉnh lại tòa Cổ Lão trận pháp thứ tư.
- Chỉ với thực lực của con yêu ma sau cùng kia, cho dù là Ám Long hay đệ tử chân truyền loại cấp bậc tương đương với nó thì cũng chỉ cần chụp một chưởng là chết tươi, tuyệt không có may mắn thoát khỏi. Ta trừ phi đạt tới cấp bậc đệ tử chân truyền, nếu không như thế thì không hề có cơ hội.
Lâm Hi thầm nghĩ, trong lòng hơi có chút tiếc hận:
- Chỉ là đáng tiếc chiếc chiến thuyền kia...
Hắn có thể cảm nhận ra được, chiếc chiến thuyền kia phi thường cường đại. Bằng không, tên cường giả Địa Ngục kia cũng sẽ không phái nhiều yêu ma như vậy để bảo vệ. Có điều, rất hiển nhiên là trên tay hắn thiếu một thứ nào đó nên hắn cũng không có cách nào để lợi dụng chiếc chiến thuyền kia.
Nghĩ tới đây, Lâm Hi lại nhìn qua Huyền Vũ Đại Bích Lũy dưới thân.
Trong thời gian sau đó, Lâm Hi bèn thu hồi tất cả tâm tư lại, chỉ còn đặt vào ba tòa đại trận Thượng Cổ Phản Đạn trận pháp, Thượng Cổ Tá Lực trận pháp, Tiểu Không Gian trận pháp.
Lâm Hi hiện tại đã hoàn toàn hết hy vọng, hắn biết Huyền Vũ Đại Bích Lũy là không có khả năng nhúc nhích. Nếu như còn có thể cử động di chuyển được thì chính là chiếc Chiến thuyền cổ xưa màu vàng lợt kia.
Hẳn là ngay từ đầu, hắn đã nghĩ sai về mục tiêu cần thiết.
- Huyền Vũ Đại Bích Lũy là không có cách nào thay đổi. Nhưng mà ba tòa trận pháp này nói không chừng lại có thể thay đổi được.
Trong lòng Lâm Hi nghĩ ngợi tự nhủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.