Chương trước
Chương sau
Chấp Pháp trưởng lão nói cho cùng cũng là một bụng oán hận.
Trong Thần Tiêu Sơn xảy ra động tĩnh lộn xộn lớn như vậy. Hai phái Chấp Pháp, Hộ Pháp huy động ra nhiều người như vậy, nhưng không có một vị trưởng lão nào ra mặt ngăn cản trận tranh đấu này. Ai nấy đều đang âm thầm xem kịch vui.
Chuẩn xác mà nói, là họ muốn nhìn Trò hay của Chấp Pháp Điện. Không hề nghi ngờ, ở trong cuộc tranh chấp này, không có một vị trưởng lão nào lại xem trọng Chấp Pháp Điện, đều là ngồi bàng quang coi như ngồi tít trên cao, mọi chuyện đều không liên quan.
Lúc trước đã làm câm điếc thì bây giờ liền làm câm điếc. Kết quả vào lúc Hình Tuấn Thần chuẩn bị một kiếm giết chết Lý Trọng Đạo thì những vị trưởng lão này lại vội vàng tỏ vẻ có sự Tồn tại của mình.
Người này thì bày tỏ Không thể, người kia lại gọi lớn Không được, rồi đều vội vàng cố gắng ngăn cản lão.
Nếu nói rằng trong lòng Chấp Pháp trưởng lão không có oán giận, đó là không có khả năng.
- Mấy... Lão gia hỏa này ai nấy đều muốn thăm dò ý tứ của ta, nghe bí mật của ta, còn tưởng rằng ta không biết.
Chấp Pháp trưởng lão oán hận thốt ra.
Mặc dù lão chưa nói, nhưng Lâm Hi suy nghĩ một chút thì cũng đoán ra được, rằng đối với những Lão gia hỏa, e rằng sắc mặt của Hình Tuấn Thần không có gì hay.
- A, những người như rắn chuột hai đầu này thì cũng là chuyện người ta thường tình. Sư phụ cần gì phải chấp nhặt cùng cùng bọn họ.
Lâm Hi cười nói.
- Ha ha ha, hay cho một câu rắn chuột hai đầu. Nói thật hay. Lại đây, lại uống một chén cùng sư phụ.
Chấp Pháp trưởng lão chuyển giận thành vui, giơ chén rượu lên rồi lại nở nụ cười thoải mái.
- Cung kính không bằng tuân mệnh, sư phụ, đồ nhi xin cùng người.
Lâm Hi cười nói, lại cụng một chén với Chấp Pháp trưởng lão.
- Đồ nhi, chuyện ngày hôm nay xác thật ngươi làm không sai. Ngay cả ta đều giật mình không ít. Hiện tại không chỉ là Lý Trọng Đạo thua, mà ngay cả Hộ Pháp Điện cũng thua. Chấp Pháp Điện chúng ta lần này tái xuất, thắng đúng là vinh vinh quang quang, triệt triệt để để. Chấp Pháp Điện chúng ta số người quá ít, lần này coi như là một cơ hội. Còn việc sau này thu nhận đệ tử, mở rộng Chấp Pháp Điện liền giao cho đồ nhi ngươi xử lý đi.
Chấp Pháp trưởng lão nói.
- Sư phụ, hay là thôi đi. Chuyện này, có lẽ giao cho Viên sư huynh bọn họ đi làm đi. Bọn họ là người cũ của Chấp Pháp Điện, làm chuyện này thì bọn họ đủ để đảm nhiệm.
Lâm Hi vội vàng xua tay, hắn nói kiên quyết:
- Nhân tiện nói đến chuyện này, đệ tử còn chuẩn bị xin sư phụ ngài cho phép con chuyển chỗ đến ở vài ngày trên Chấp Pháp Phong.
- A, đây là tại sao?
Chấp Pháp trưởng lão kinh ngạc.
Lâm Hi trực tiếp kể lại chuyện có liên quan tới Không Thánh Vương, dăm câu ba điều nói qua một lần.
- Sư phụ, không phải là người đang giả bộ hồ đồ với con chứ. Chỉ là một chuyện ở Thần Tiêu Sơn thì đừng nói với con rằng người vẫn còn chưa biết. Không phải là lão nhân gia ngài muốn để cho đệ tử con, sau vài ngày liền phơi thây trên Thần Tiêu Sơn chứ?
Lâm Hi cuối cùng cười hì hì mà hỏi.
- Nói hươu nói vượn! Không có đứng đắn nghiêm chỉnh thì làm thế nào mà dám nói chuyện cùng sư phụ vậy?
Chấp Pháp trưởng lão cười mắng, hung hăng vỗ một chưởng ở trên người Lâm Hi:
- Lần hành động này, không phải tất cả ngươi đều thu xếp tốt lắm sao? Hơn nữa, cũng không phải ngươi không có việc gì sao? Sư phụ ta đây là tín nhiệm. Nhưng mà, nếu là trong lòng ngươi không thoải mái như thế, ta đây sẽ trói tiểu tử kia lại đây, hung hăng giáo huấn bắt hắn dừng lại, giúp ngươi rút được nỗi giận.
- Cái đó hay là thôi đi. Nếu như lão nhân gia ngài mà ra tay. Phỏng đoán ngày hôm sau đã có người bẩm báo với chưởng môn chuyện kia. Nói người già mà không kính, thân là trưởng lão mà lại xuống tay đối với đệ tử đứng đầu.
Lâm Hi xua tay, đáp.
Chấp Pháp trưởng lão buồn cười, nhưng cũng không hề phản bác, chỉ là thần sắc có vẻ hơi chút buồn bã.
Loại đệ tử đứng đầu Thập Thánh Vương, xác thật có thân phận đặc thù, rất được giới cao cấp của tông phái chú ý. Lâm Hi có khả năng ra tay, nhưng Hình Tuấn Thần thân là trưởng lão, cũng không tiện nhúng tay.
Cái này cũng không phải Hình Tuấn Thần không che chở Lâm Hi, mà là thân làm trưởng lão Chấp Pháp Điện thì Chấp Pháp trưởng lão cần phải có được sự tin tưởng nhất định. Tuyệt đối không thể vì việc riêng mà từ bỏ cái chung, ở trong tông phái lại ra tay đối phó đệ tử có danh vọng.
Nói vậy, nhất định sẽ khiến rất nhiều đệ tử không phục.
Không Thánh Vương dù sao cũng là đệ tử Hộ Pháp Điện, không có cách nào quy kết vào xung đột giữa Hộ Pháp Điện và Chấp Pháp Điện.
- ... Chuyện này, có lẽ để cho đồ đệ tự mình xử lý. Trong khoảng thời gian này, chỗ nào đồ đệ cũng không đi, trực tiếp chờ đợi ở trên Chấp Pháp Phong. Chỉ chờ khi đồ đệ đạt tới Luyện Khí Đệ Thất Trọng, trở thành Thánh Tử của tông phái thì lúc đó ai đối phó ai, thật đúng là không nhất định nữa.
Lâm Hi ánh mắt heo lại, trong mắt bắn ra những tia sáng lạnh lẽo chết người.
- Ừ được, trước hết đồ nhi cứ ở tại Chấp Pháp Phong cũng tốt. Ta mặc dù không thể chủ động đối phó hắn. Nhưng mà nếu hắn dám chủ động công kích ngươi ở Chấp Pháp Phong, hắc hắc, ta đây để cho hắn nếm thử hình luật bổn môn thật tốt, hay lắm, hay lắm!
Chấp Pháp trưởng lão khoan khoái.
- Vậy thì làm phiền sư phụ.
Lâm Hi tạ ơn.
Không Thánh Vương gây ra uy hiếp đối với Lâm Hi còn không lớn đến tình trạng không thể ngăn cản. Trên đường đi bị hắn cản lối, cũng là một khối chướng ngại vật nho nhỏ ngăn chặn trong cuộc đời mà thôi.
Lâm Hi tự có tự tin có thể diệt trừ được hắn.
- Vâng, cũng không thể cho hắn cứ tùy tiện tác oai tác quái như vậy.
Chấp Pháp trưởng lão như có điều suy nghĩ, trên mặt lộ ra vẻ suy tư sâu sắc. Thân làm trưởng lão tông phái mà nay bảo vệ đệ tử của mình thì lại phải Tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục như vậy, đã khiến cho Chấp Pháp trưởng lão cũng là cực kỳ khó chịu khác thường.
Trong đầu lão lần lượt lướt qua hàng loạt suy tính, bỗng đột nhiên, không biết nghĩ tới điều gì mà lão lại nở nụ cười:
- Hảo đồ nhi, chuyện này không cần lo lắng. Chuyện này của đồ đệ, sư phụ ta sẽ quản. Nay có kẻ muốn đối phó đồ đệ của ta, không nỗ lực suy tính một chút lại vỗ vỗ cái mông liền đi, nào có chuyện thật là tốt như vậy. Mặc dù ta không thể ra tay giết hắn, nhưng mà nếu muốn làm cho hắn không được thoải mái thì có lẽ dễ dàng.
- Sư phụ, không phải người định gạt con đó chứ?
Lâm Hi sáng mắt lên.
Mặc dù không giết được Không Thánh Vương, nhưng nếu như có thể trị cho hắn một phen thì Lâm Hi vẫn cứ mừng khi xong việc.
- Ừ. Sư phụ ngươi đây có lúc nào lại nói dối.
Chấp Pháp trưởng lão vuốt vuốt chòm râu mà nở nụ cười:
- Gần đây có nghe Thời Không Đại trưởng lão đề cập tới, ở bên phía Đại Thế Giới Địa Ngục thấy những động tĩnh có chút thường xuyên. Vị Diện Chinh Chiến Chi Địa nơi đó có chút căng thẳng, cần có trợ giúp.
 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.