Phó chưởng môn mặc dù đã cứu lão ta một đôi lần, nhưng đó chỉ là xuất phát từ lợi ích tông phái. Phó chưởng môn quả là điển hình của người vì giải quyết việc chung.
- Hắc hắc, trên đời cũng phải có đôi ba điều không được như ý, luôn không có khả năng thập toàn thập mỹ. Mặc dù cái lão gia hỏa Lý Trọng Đạo này không chết được. Nhưng mà nguyên khí Hộ Pháp Điện đã tổn thương nặng nề, thanh thế xuống dốc không phanh cũng là chuyện khẳng định. Sư phụ, hay lắm.
Trong lòng Lâm Hi hoan hỷ.
Có thể kinh động đến Phó chưởng môn phải tới ngăn trở, một kiếm kia của Hình Tuấn Thần hiển nhiên đã khủng bố đến trình độ nhất định. Lâm Hi mặc dù không tới cảnh giới này, nhưng điểm ấy thì hắn vẫn nhìn ra được.
- Tất cả mọi người các ngươi nghe rõ cho ta, giữa các đồng môn cấm chỉ chém giết. Đặc biệt đệ tử Chấp Pháp và Hộ Pháp!
Âm thanh của phó chưởng môn Thần Tiêu Tông không cao không thấp, vang lên trong tai mọi người, đôi mắt sắc bén giống như chớp giật đảo qua không trung đang ẩn chứa một cơn tức giận thấp thoáng:
- Giữa các đồng môn, lẽ ra phải giúp đỡ cho nhau, nay lại chém giết lẫn nhau thì còn ra thể thống gì. Đều giải tán đi cho ta!
Âm thanh của Phó chưởng môn Thần Tiêu Tông, tuy âm thanh và sắc mặt đều không hề thấy có vẻ gì nghiêm nghị, nhưng đều đạt tới loại tự sinh ra uy nghi, cùng với khí thế không cần tỏ ra mạnh mẽ mà vẫn lại oai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/than-toa/1434870/chuong-709.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.