Chương trước
Chương sau
Nếu như Tạp Mễ Lạp nói đúng, song phương rất có thể sẽ chạm mặt nhau.
- Làm sao có thể? Ta cũng không cảm giác được đệ tử Đâu Suất Cung ở chung quanh đây nha.
Âu Dương Nạp Hải hơi suy tư, nghi ngờ nói.
Một đoàn người lập tức dừng lại trong hư không.
- Không phải.
Tạp Mễ Lạp lắc đầu, nhìn qua một hướng khác, chỗ đó có dãy núi vô biên vô hạn.
- Bọn chúng không ở đây. Ta cảm giác được là khí tức của bọn chúng đi qua đây lưu hương vị trong không khí, rất nhạt. Bản thể đã rời đi rồi.
Trong hư không hoàn toàn yên tĩnh.
Mọi người nhìn sang Lâm Hi, lại nhìn qua Tạp Mễ Lạp, trong mắt hiện ra hào quang kỳ dị. Ngay cả Âu Dương Nạp Hải cũng như thế.
Tu sĩ tiên đạo có cảm giác cường đại, có thể cảm giác phạm vi chung quanh cực lớn. Nhưng giống như Tạp Mễ Lạp thì không được, người ta đi qua nơi nào từ lâu rồi vẫn cảm nhận được. Tu sĩ tiên đạo không thể nào làm được như thế.
Đây cũng không phải phạm trù pháp thuật.
Đặc biệt là từ thần thái của Tạp Mễ Lạp chỉ phương hướng, chỉ sợ còn vượt xa phạm vi cảm giác của tu sĩ, tới mức độ nào đó Lâm Hi có có được Hấp Huyết Nữ Vương còn vượt xa cường giả Thánh Vương không ít.
Trong lòng mọi người cảm giác hâm mộ thật nhiều.
- Tiểu sư đệ, ngươi đúng là thu được ma sủng không tệ nha.
Âu Dương Nạp Hải nhìn qua Lâm Hi thật sâu.
Khứu giác nhạy cảm là bản năng của rất nhiều dã thú và yêu loại, rất nhiều dã thú sinh ra đã có. Loại năng lực này là thiên phú chủng tộc, không phải nhân loại có thể học được.
Dựa theo Âu Dương Nạp Hải hiểu thì Hấp Huyết Yêu Nữ nhất tộc vốn không có khứu giác cường đại như vậy. Nhưng mà cân nhắc đây là thất trọng Hấp Huyết Nữ Vương hiếm thấy thì cũng hiểu được.
- Tiểu sư đệ, ngươi quyết định đuổi theo đệ tử Đâu Suất Cung hay là mặc kệ chúng nó đi, trực tiếp chạy tới Ngũ Lôi Sơn?
Âu Dương Nạp Hải nhìn qua Lâm Hi nói.
Đệ tử Đâu Suất Cung đã xuất hiện, mọi người đã gặp phải lựa chọn. Quyết định chủ yếu vẫn dựa vào lâm Hi mà thôi, cho nên Âu Dương Nạp Hải càng giao quyền chủ động cho Lâm Hi chọn.
Lâm Hi trầm mặc không nói, ánh mắt lộ ra thần sắc trầm tư.
- Tạp Mễ Lạp, ngươi cảm thấy chúng ta có thể đuổi theo chúng không?
Lâm Hi ngẩng đầu, đột nhiên nói.
- Cần một chút thời gian, nhưng mà nếu như toàn lực đuổi theo thì có thể đuổi kịp.
Tạp Mễ Lạp trầm tư trong chốc lát mới nói.
- Vậy thì tốt. Âu Dương sư huynh, phiền toái ngươi, chúng ta toàn lực đuổi theo người Đâu Suất Cung.
Lâm Hi nói.
- Ân.
Âu Dương Nạp Hải gật gật đầu, trong mắt hiện ra thần sắc ngưng trọng.
Oanh!
Tiên khí cổ đãng, tiên khí trong người bọn họ bàng bạc, điên cuồng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Âu Dương Nạp Hải. Sau một khắc mọi người lần nữa phóng lên trời, vượt qua hư không.
Trong Tiên Khí Hộ Tráo, Tạp Mễ Lạp nhắm mắt lại hết sức chăm chú, cẩn thận cảm giác mùi trong không khí. Cho dù không khí chung quanh thổi mạnh, muốn tìm được cũng không dễ dàng.
- Là hướng này!
- Đi phía trước...
- Mùi trong không khí đặc hơn rất nhiều, chúng ta tới gần bọn chúng rồi.
...
Tạp Mễ Lạp không ngừng chỉ huy, mọi người đều nghe theo nàng, chạy theo hướng đệ tử Đâu Suất Cung. Hấp Huyết Yêu Nữ khứu giác nhạy cảm đã phát huy tinh tế ở điểm này.
Nhưng mà sau một lát đột nhiên Tạp Mễ Lạp an tĩnh lại. Nàng nhíu mày và hiện ra thần sắc trầm tư.
- Tạp Mễ Lạp, như thế nào?
Lâm Hi hỏi.
Hấp Huyết Nữ Vương phát ra mệnh lệnh chậm hơn trước kia nhiều.
- Mùi trong không khí nhạt hơn không ít... Bọn chúng đã gia tốc, đã phát hiện ra chúng ta rồi.
- Ah! !
Mọi người đều động dung, Âu Dương Nạp Hải càng hiện ra thần sắc không tưởng tượng nổi.
- Làm sao có thể! Ta còn không cảm giác được bọn chúng, bọn chúng làm sao phát hiện ra chúng ta? Thập trọng Thánh Vương cảm giác không có chênh lệch lớn như thế, chẳng lẽ trong bọn họ có cường giả Tiên Đạo!
Một lời này người khác không có phản ứng, nhưng Lâm Hi lại giống như bị người ta đánh trọng kích, trái tim đập mãnh liệt.
Ý niệm không ngừng hiện ra trong đầu, trong đầu Lâm Hi không ngừng suy nghĩ và kết nối những chuyện lúc trước. Một tầng bóng mờ vô hình bao phủ trong lòng của hắn.
Cho dù như thế nào thì lời của Tạp Mễ Lạp tạo thành đả kích với mọi người.
Người của Đâu Suất Cung vẫn không có phát giác bọn họ, tốc độ cũng vẫn không nhanh không chậm. Dưới tình huống không có biến hóa đặc thù thì dựa theo đạo lý bọn họ sẽ tiếp tục như vậy, thẳng tới khi đến Ngũ Lôi Sơn.
Lúc này đột nhiên gia tốc rất rõ ràng là phát hiện cái gì. Đúng như Tạp Mễ Lạp nói khả năng lớn nhất chính là người Đâu Suất Cung phát hiện bọn họ.
Nhưng đây là chuyện không thể nào!
- Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao Đâu Suất Cung lại đi nhanh hơn?
Quang Lộc hư tiên nói, trong con mắt hiện ra thần sắc nghi hoặc.
Ti!
Lâm Hi hít sâu một hơi:
- Không có thời gian để ý tới nhiều như vậy. Việc cấp bách chính là tăng thêm tốc độ vượt qua bọn chúng. Âu Dương sư huynh, xin nhờ ngươi.
- Ân.
Âu Dương Nạp Hải gật gật đầu.
Oanh!
Mọi người lướt qua tạo thành dấu ngấn trong không khí, giống như một cơn bão mạnh đi ngang qua.
Mọi người trầm mặc không nói, trong lòng lo lắng không ít.
Trong "Tiên Khí Hộ Tráo" nội tâm Lâm Hi bao phủ một tầng bóng mờ, hắn nhắm mắ suy nghĩ, cố gắng suy nghĩ mọi chuyện lại một lần.
Tiên Đạo Đại Thương Minh... Ngũ Lôi Sơn... Long Băng Nhan bế quan... Địch ý... Đệ tử Đâu Suất Cung đột nhiên gia tốc... Đầy đủ mọi thứ đều hiện ra trong đầu.
Lâm Hi cảm giác được trong tối tăm có bàn tay vô hình khổng lồ đang thao túng tất cả. Chỉ là Lâm Hi không biết rõ rốt cuộc là ai, vì cái gì điều khiển như vậy?
- Chẳng lẽ là Đâu Suất Cung trả thù sao?
Trong đầu Lâm Hi hiện ra ý niệm trong đầu, nhưng lại rất nhanh lắc đầu.
Hắn có loại cảm giác kỳ dị, vẫn không giống như cảm giác nào giống như trong dĩ vãng. Dường như đang đối mặt với đối thủ hoàn toàn mới.
Trong đầu Lâm Hi có trực giác càng gần Ngũ Lôi Sơn thì chân tướng càng gần với mình.
- Ở hướng này!
- Gần... Gần...
...
Âm thanh của Hấp Huyết Nữ Vương không ngừng vang lên trong "Tiên Khí Hộ Tráo", tất cả mọi người nghe âm thanh dồn dập này không tự giác khẩn trương lên.
Mỗi người đang chuẩn bị chiến đấu.
Lâm Hi cũng an tĩnh lại.
- Ah!
Đột nhiên Tạp Mễ Lạp thét kinh hãi, khiến cho mọi người chú ý.
- Làm sao lại như vậy? Tại sao đột nhiên biến mất...
Thân hình Tạp Mễ Lạp run lên, nghẹn ngào kinh hô.
Ở ở chỗ này, ở trong không khí không còn khi tức đệ tử Đâu Suất Cung đâu cả. Vốn khí tức càng ngày càng đậm, biểu thị cách mọi người càng gần...
Nhưng mà hiện tại toàn bộ mất hết, nơi này không có gì cả.
Phía dưới là đồi núi hoang dã, tiếng gió xẹt qua, cỏ dại rung động. Mà trong khoảng cách mấy trăm dặm là một tòa thành trì thế tục sừng sững. Ở vị trí của mọi người có thể nhìn ra xa xa.
Giọng của Tạp Mễ Lạp quá đột ngột.
Mọi người không có khứu giác như nàng, không có biện pháp ngửi mùi tìm đường.
Nhưng mà Hấp Huyết Nữ Vương là ma sủng của Lâm Hi, cho nên cũng không ai hoài nghi phán đoán của nàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.