Chương trước
Chương sau
Bị chân khí dị chủng của kẻ khác đánh vào trong người, bình thường sau khi giao thủ sẽ bức nó ra ngoài thật nhanh, hoặc là tìm kiếm các biện pháp khác bức nó ra ngoài, nhưng mà Lâm Hi thì khác, hắn từ đầu đã phong bế toàn thân, lưu chân khí của Không Thánh Vương ở trong người.
Nguyên nhân rất đơn giản, chính là chân khí của "Không Thánh Vương" rất hữu dụng với Lâm Hi. Loại năng lượng không gian này có năng lượng đồng nguyên nhất thể với "Phong Ấn Đại Pháp" của Lâm Hi, dễ dàng hấp thu đi.
Cảnh giới của "Không Thánh Vương" hơn xa Lâm Hi. Tuyệt học không gian cũng vượt xa Phong Ấn Đại Pháp của Lâm Hi, nếu như Lâm Hi muốn cường ngạnh hấp thu chân khí trong người của Không Thánh Vương thì đó là chuyện không thể nào.
Nhưng nếu như hắn lưu lại trong người, lưu lại chân khí của mình thì hoàn toàn khác biệt.
Ầm ầm!
Chân khí trong người của Lâm Hi như nước thủy triều và tiếng vang từng bận, cũng không quan tâm tới "Đệ ngũ thần phi", trực tiếp tu luyện Phong Ấn Đại Pháp trong tiểu động thiên, triệt để ném "Đệ ngũ thần phi" ra khỏi đầu của mình.
- Có ý tứ...
Ngón tay thon dài của "Đệ ngũ thần phi" vuốt nhẹ mái tóc của mình, trong mắt hiện ra thần sắc kỳ dị.
Thái độ không coi ai ra gì của Lâm Hi đúng là mang lại cho nàng cảm giác khác thường. Ít nhất trước đó không ai dám ở trong tiểu động thiên của nàng làm vậy, không coi ai ra gì tu luyện và ném nàng qua một bên.
"Đệ ngũ thần phi" địa vị cao thượng, ở trong tông cực kỳ tôn quý, cũng không có cảm giác bị coi thường, bị người mạo phạm, ngược lại càng cảm thấy khó có được, càng coi trọng Lâm Hi.
Chính hành động bỏ qua nàng của Lâm Hi không khiến nàng tức giận, ở trên người của Lâm Hi nàng không có cảm nhận được cái gì gọi là xem thường cả.
Lâm Hi không có sùng bái hoặc xem nàng quá tôn quý như đệ tử khác, hắn hoàn toàn dùng thái độ bình khởi bình tọa mà đối đãi với nàng như sư tỷ bình thường trong tông.
Nhưng cũng tuyệt đối không phải xem tư thái hoặc tài trí hơn người của nàng.
Lâm Hi cho nàng cảm giác chính là quá làm càn. Loại cảm giác này thật mới lạ với nàng.
Bên người "Đệ ngũ thần phi" người nào cũng có, có tôn kính nàng, lại căm thù nàng, nhưng mà người xem nàng bình khởi bình tọa thì không có.
- Là chân khí của Không Thánh Vương...
Trong mắt "Đệ ngũ thần phi" hiện ra một tia dị sắc, tu vi của nàng lợi hại hơn Lâm Hi nhiều lắm. Liếc thấy đã nhận ra khí tức hỗn loạn trong cơ thể Lâm Hi chính là chân khí của Không Thánh Vương giao thủ đưa vào người, là chân khí không gian của Không Thánh Vương đang quấy phá.
Hơn nữa Lâm Hi còn không phải khu trừ chân khí của Không Thánh Vương, hắn đang muốn hấp thu chuyển hóa năng lượng của Không Thánh Vương thành chân khí của mình.
Bổn ý của "Không Thánh Vương" chính là muốn phế tu vi của Lâm Hi, nhưng hiện tại lại biến thành thành toàn cho Lâm Hi, trợ giúp hắn tăng công lực lên.
- Khó trách hắn có thể nhiều lần chạy thoát khỏi bàn tay của Long Băng Nhan, ngay cả Không Thánh Vương không đối phó hắn được, đúng là người tài mà...
"Đệ ngũ Thần phi" lẳng lặng đứng ở trên bậc thang quan sát Lâm Hi, trong đôi mắt đẹp hiện ra thần thái khác thường.
Nàng cũng không quấy rầy, cứ tùy ý cho Lâm Hi ở đó luyện hóa chân khí của "Không Thánh Vương".
Ông!
Trong kinh mạch dài hẹp hỗn loạn, chân khí không gian bị Lâm Hi thuần phục, sau đó chuyển hóa thành chân khí phong ấn của bản thân, trong cơ thể Lâm Hi các phong ấn phù lục dần dần biến hóa, hoa văn càng ngày càng phức tạp, để lộ ra khí tức càng ngày càng mạnh, càng ngày càng cổ xưa, ẩn ẩn hiển lộ một loại khí tức không gian.
"Không Thánh Vương" vì phế bỏ tu vi của Lâm Hi cho nên dùng hết toàn lực. Từ mức độ nào đó chính là biến tướng gia tăng tu vi của Lâm Hi lên.
Ầm ầm!
Chân khí thuộc về Không Thánh Vương hợp lại như trăm sông đổ về một biển, không ngừng tiến vào trong đan điền của Lâm Hi, bị Phong Ấn Đại Pháp của Lâm Hi hấp thu, dần dần chân khí trong người Lâm Hi càng khổng lồ, lực lượng của hắn ngày càng mạnh mẽ.
Oanh!
Đột nhiên thân thể Lâm Hi bất động, dường như đang đánh vỡ bình chướng nào đó.
Oanh một tiếng, mặt đất chấn động, một đạo tinh khí hùng hồn khổng lồ từ trong người Lâm Hi phóng lên trời. Cùng lúc đó một đạo chân khí phong ấn tỏa hào quang sáng ngời, từ trong lỗ chân lông của Lâm Hi bắn ra ngoài.
- Ông!
Lâm Hi tỏa ra hào quang sáng ngời, một đạo phong ấn phù lục màu đen hiện ra ngoài, "Phong ấn phù lục" trở nên to lớn, cũng tinh xảo hơn trước rất nhiều, toát ra khí tức huyền bí và kỳ dị.
Ông!
Trung ương phù lục run lên, sau đó hình thành bốn con voi lớn đứng trên núi sông, hoa văn càng ngày càng rõ ràng, trông rất sống động, trấn áp ở trung ương của phong ấn phù lục.
Bốn con voi này vừa xuất hiện thì phù lục trước mặt Lâm Hi từ hư hóa thực, ngưng tụ như thực chất, đồng thời một đạo khí tức núi sông to lớn hiển hiện ra ngoài.
- Viễn Cổ Thần Tượng.
Biểu tượng của Phong Ấn Đại Pháp đạt tới đại thành!
Trong truyền thuyết nó là tọa kỵ của thần linh viễn cổ, mỗi con Viễn Cổ Thần Tượng đều được thần linh chúc phúc, có được lực lượng không thể tưởng tượng nổi, có thể trấn áp đại địa.
Bốn đầu "Viễn Cổ Thần Tượng" mặt hướng ra bốn phía, đại biểu cho "Bốn cực", tứ tượng vừa thành thì có thể trấn áp đại địa. Cũng bao hàm ý nghĩa phong ấn phù lục giống như "Viễn Cổ Thần Tượng", có thể trấn áp và phong ấn cao thủ Luyện Khí Cảnh.
- Rốt cục thành công!
Toàn thân Lâm Hi buông lỏng, trong nội tâm của hắn vô cùng vui sướng.
Trong "Băng sương chi tỉnh" chịu khổ mấy tháng, tu luyện lặp đi lặp lại cả trăm vạn lần; mười ngày tu luyện gian khổ trong Phấn toái chi địa; hấp thu lực lượng hộ pháp đại trận ở Không Thánh Phong; hơn nữa "Không Thánh Vương" dùng năng lực không gian của mình đánh một kích toàn lực... Rốt cuộc Lâm Hi cũng tu luyện "Phong Ấn Đại Pháp" tới cảnh giới đại thành, từ lượng biến dẫn tới chất biến, có năng lực phong ấn thật mạnh.
Tuy còn không đạt tới cảnh giới "Đại viên mãn", nhưng mà so cảnh giới với "Liệt Nhật Đại Pháp" cùng "Băng Hoàng đại pháp" nó còn kém một đại cấp độ, nhưng mà Lâm Hi đã rất hài lòng.
Tuyệt học tiên đạo càng cường đại càng khó có thể tu luyện, Lâm Hi tu luyện "Liệt Nhật Đại Pháp" gặp nhiều lần trắc trở mới có thể tu luyện thành công.
Phong Ấn Đại Pháp có thể tu luyện tới cảnh giới đại thành là rất không tồi rồi.
- Sư tỷ, đợi lâu.
Lâm Hi mỉm cười. Mở mắt ra, thoáng cái đứng lên, áo bào rung động, dưới chân hào quang lập loè, tấm phù phong ấn phù lục biến mất, hóa thành một đạo phù lục nhỏ chui vào trong đan điền của Lâm Hi.
- Sư đệ, chúc mừng ngươi. Phong Ấn Đại Pháp đại thành, cô đọng ra Viễn Cổ Thần Tượng.
"Đệ ngũ thần phi" khẽ mĩm cười, đôi môi đỏ mọng như lửa máy động.
Lâm Hi chỉ cười nhạt một tiếng, cũng không có để ý.
"Đệ ngũ thần phi" là cường giả Tiên Đạo Cảnh, thực lực cao xa vượt qua chính mình.
Trừ phi mình có thể tu luyện Luyện Khí Cảnh Phong Ấn Đại Pháp tăng lên thành Tiên Đạo Cảnh Phong Ma Đại Tiên Thuật, nếu không chẳng có chút lực uy hiếp gì với Đệ ngũ Thần phi cả..
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.