Chương trước
Chương sau
Nhưng mà hai mươi viên Linh hỏa chi thạch đối với Quang Lộc thánh tử mà nói chỉ là một tài liệu tu luyện, chỉ đại biểu một ngàn vạn công huân thì bỏ đi, cảnh giới của hắn không thể nhờ chúng tăng lên được. Ngược lại một tâm hạch Thông Minh Thú đại biểu cho cảnh giới cường đại.
"Tiên phàm có khác", chỉ có đạt tới Hư tiên lực lượng tăng trưởng không chỉ gấp hai gấp ba. Mà là tăng lên về chất. Cũng chính vì vậy Quang Lộc thánh tử chẳng những cho Lâm Hi hai mươi viên Linh hỏa chi thạch, còn cảm kích trong lòng với Lâm Hi, cho nên đây là giao dịch ngươi tình ta nguyện.
Lần giao dịch này ai cũng cho rằng là mình chiếm tiện nghi, đều có nhu cầu.
- Xem ra về sau phải mở rộng liên hệ với các Thánh tử, Hư tiên khác mới được. Giao dịch như vậy càng về sau càng tốt.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng, khóe miệng tươi cười.
Lực lượng của một người cuối cùng là có hạn, nhưng mà tập hợp mọi người lấy vật đổi vật theo như nhu cầu, đạt được tiền lời còn tốt hơn một mình đau khổ tìm kiếm không có.
- Hai mươi viên Linh hỏa chi thạch cũng đầy đủ cho Linh hỏa của ta tăng lên.
Tâm niệm Lâm Hi vừa động, oanh một tiếng, vô số đạo phù lục bắn ra ngoài, hóa thành chân khí cuồn cuộn bao lấy hai mươi viên Linh hỏa chi thạch.
Hai mươi viên Linh hỏa chi thạch này không lớn hơn lúc Lâm Hi hối đoái ở Phúc Đức Điện, loại hào quang trí tuệ này chính là năng lượng thuần túy của Linh hỏa chi thạch.
- Luyện hóa cho ta!
Hai mắt Lâm Hi trợn tròn, trong nội tâm quát to một tiếng, một Linh hỏa chi thạch lập tức vỡ vụn, một đạo lực lượng tinh thuần, yên lặng mà nhu hòa dũng mãnh tiến vào trong đầu của Lâm Hi.
Không cách nào hình dung cảm giác này được, giống như mặt đất khô nứt có một dòng suối tưới tắm bồi dưỡng. Lâm Hi cảm giác tư duy của mình sinh động không ít, thật giống như một con thỏ trì độn đột nhiên trở nên hoạt bát.
Mạch suy nghĩ tư duy cũng rõ ràng hơn không ít, tốc độ suy nghĩ tăng lên rất nhiều. Rất nhiều điểm không rõ trong tu luyện bình thường bỗng nhiên giải quyết rõ ràng.
Lâm Hi có thể cảm giác được loại biến hóa này, cơ hồ là vô ý thức trong đầu của hắn hiện ra kinh văn của Phấn Toái Đại Pháp.
Kinh văn của môn đại pháp này Lâm Hi đã đọc qua rồi, đây là tuyệt học khó lĩnh ngộ nhất mà hắn từng học. Tại phía Bắc băng nguyên Lâm Hi đốn ngộ trong tuyết, bởi vì lĩnh ngộ ý cảnh phấn toái của Phấn Toái Đại Pháp, mà lĩnh ngộ kinh văn tầng thứ nhất đạt tới cảnh giới chút thành tựu.
Nhưng mà loại đốn ngộ này một lần là đủ, thuộc về ngẫu nhiên, không thể nào duy trì mãi. Nếu như không có ngoài ý muốn thì cảnh giới của Lâm Hi cũng đình trệ ở cảnh giới "Chút thành tựu" này.
Nhưng mà lúc này Lâm Hi phát hiện kinh văn tối nghĩa, thâm ảo của Phấn Toái Đại Pháp đột nhiên buông lỏng một ít, ẩn ẩn hiểu ra mình còn thiếu cái gì, còn chưa hiểu cái gì.
- Răng rắc!
Lại một viên "Linh hỏa chi thạch" nghiền nát.
Trong đầu Lâm Hi chấn động mạnh, rõ ràng cảm giác được một dòng suối chảy vào, trí tuệ, ngộ tính tăng lên không ít. Lĩnh ngộ kinh văn cũng tiến thêm một bước, nhưng mà chưa đủ lĩnh ngộ kinh văn tầng thứ hai này.
- Răng rắc!
Âm thanh viên Linh hỏa chi thạch thứ ba bị nghiền nát.
- Răng rắc!
Âm thanh viên Linh hỏa chi thạch thứ tư bị nghiền nát.
- Răng rắc!
Âm thanh viên Linh hỏa chi thạch thứ năm bị nghiền nát.
- Răng rắc!
Âm thanh viên Linh hỏa chi thạch thứ sáu bị nghiền nát.
...
Từng viên "Linh hỏa chi thạch" không ngừng nghiền nát, Linh hỏa trí tuệ trong đó không ngừng tiến vào trong thân thể Lâm Hi, tăng cường trí tuệ và ngộ tính của Lâm Hi.
Lâm Hi đã triệt để quên đi tất cả, hoàn toàn đắm chìm vào trong lĩnh ngộ Phấn Toái Đại Pháp!
Môn kinh văn này bao la tối nghĩa, ý cảnh không thể tưởng tượng nổi, dường như làm linh hồn người ta đắm chìm vào trong đó. Lâm Hi vốn lĩnh ngộ một bộ phận kinh văn, nhưng mà khi trí tuệ tăng lên Lâm Hi càng xem càng thấy rõ diện mạo của kinh văn này, càng cảm giác được đại pháp này cường đại kinh hồn.
Xuyên qua biểu tượng của kinh văn, Lâm Hi cảm giác được một loại cảm giác cổ xưa, man hoang, cường đại, xuyên việt thời không, đạo lực lượng này rung động thời không, từ xa xôi cho tới tương lai vô định.
Trong đó ẩn chứa hương vị bao hàm tất cả, hủy diệt vạn vật, dường như nó có thể hủy diệt cả thế giới này.
Ông!
Vô số văn tự kinh văn hiển hiện ra, hóa thành một tấm phù lục màu vàng lơ lửng trong ý thức hải của Lâm Hi, hình thành một cự trận liên hoàn với nhau. Từng đạo kinh văn xoay tròn trong đầu Lâm Hi, tản mát ra một đạo ý cảnh hư không.
- Răng rắc!
Vào lúc viên "Linh hỏa chi thạch" cuối cùng bị nghiền nát, oanh, toàn bộ kinh văng màu vàng đang xoay tròn lập tức sụp đổ, tất cả hóa thành tro tàn. Trong ý thức hải toàn bộ tối đen, tất cả lâm vào yên tĩnh.
Nhưng mà tất cả mọi thứ đã trở nên khác biệt.
Phanh!
Lâm Hi mở mắt ra, ngón tay bắn ra một chút Chân khí phấn toái, nó tụ thành khí châu từ trong tay Lâm Hi bắn ra ngoài. Chân khí châu thoát ly đầu ngón tay của Lâm Hi thì bồng bềnh trong hư không, sau đó phanh, nó nổ tung mạnh mẽ. Nhưng mà Lâm Hi không xem vào đâu, hư không vặn vẹo, một "Vết nứt không gian" loại nhỏ hiện ra, sau đó một khối không gian to như nắm tay lại nổ tung giống như thủy tinh giòn tan rơi vỡ, triệt để nát bấy, hóa thành hư vô đen kịt.
Dị tượng này tiếp tục được một lúc sau, sau đó tất cả khôi phục thành chân khí vốn có, mà trạng thái hắc ám này tồn tại một lúc rồi biến mất tại chỗ.
Lâm Hi kinh ngạc nhìn qua màn này, nhìn qua không gian phía trước chôn vùi mất đi, trong nội tâm của hắn sinh ra cảm giác như bài sơn đảo hải.
Mặc dù biết Phấn Toái Đại Pháp không là phàm phẩm, nhưng mà khi chân chính nhìn thấy uy lực của nó thì Lâm Hi vẫn có cảm giác rung động thật lớn.
"Không gian" là lực lượng cường giả Tiên Đạo mới có thể nắm giữ, Lâm Hi chỉ là tu sĩ Luyện Khí Cảnh chênh lệch với cường giả Tiên Đạo giống như ngày và đêm. Nhưng mà Phấn Toái Đại Pháp hoàn toàn có thể giúp tu vi Luyện Khí Cảnh nắm giữ trạng thái phá vỡ không gian.
Lâm Hi cảm giác rõ ràng ngón tay mang theo ý chí hủy diệt, nát bấy, tan vỡ cùng hư vô.
Ý chí này cực kỳ cường đại, giống như thần linh quan sát chúng sinh, vượt xa phàm tục.
Lâm Hi có được "Liệt Dương Đại Pháp" cùng "Băng Hoàng Đại Pháp", nếu như đạt tới Tiên Đạo Cảnh tất nhiên sẽ trở thành tuyệt học hàng đầu có một không hai của Tiên Đạo Đại Thế Giới.
Nhưng mà trong nội tâm Lâm Hi có loại hiểu ra, cho dù là Liệt Dương chân khí, cùng Băng Hoàng chân khí trước mặt "Phấn Toái Đại Pháp" có khả năng phá toái hư không, nát bấy tất cả thì giống như tuyết tan trong nắng xuân, không là cái gì cả.
Thậm chí Lâm Hi cảm giác mình sau khi lĩnh ngộ kinh văn tầng thứ hai của "Phấn Toái Đại Pháp" thì toàn bộ chân khí trong người đều tránh né "Chân khí phấn toái"!
Ý chí do chân khí này tỏa ra vô cùng bá đạo!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.